Đếm ngược 5 ngày, 
Hôm nay tinh thần thoải mái lắm ^^
Thứ ta cần là gì là gì ta ơi
Mỗi sớm mai ta đứng trước gương
Chạm được tới đỉnh cao rồi cô độc
Được và mất lòng cũng thật trống rỗng 
Thứ ta cần và cần thật nhiều hơn nữa
Ánh mắt ai trong veo sớm mai
Chẳng còn những lần hơi thở gấp
Và được ôm mọi niềm khao khát trong tay  
...
Tranh thủ đọc bài em Scarlet (đầu tiên đọc về thành công thì ẻm thì nghĩ e phải có tuổi rồi, nhưng không, e là siêu nhân, a sai rồi, bởi vì sau đó 1 lúc a đọc bài Thu nhập 10.000$/tháng ở Việt Nam sống như thế nào ? của The Mighty Piggy kéo đến phần cmt thấy câu hỏi cho chủ thớt là bạn Scarlet quá hay đi, xong lại có 1 nữ siêu nhân đúng nghĩa nữa là chị PhuongClark (Clark này là Clark Kent =))), cmt bảo e Scarlet dưới 22 và nhận được lời giải đáp là e ấy mới 19, Trầm cảm của trầm cảm của trầm cảm... Quay lại việc Đọc bài của e Scarlet Tại sao rời Spiderum đến phần "Đơn giản là ở trên đỉnh cao mọi người dễ đánh mất bản thân họ mất". Mình biết mình đã đánh mất nhiều thứ, mà không chỉ mình mà còn cả a Chủ tịch và rất nhiều người ở công ty cũng như vậy . Có thể chuyện thu nhập của mình chả là gì cả với mọi người, nhưng với 1 thằng sv mới ra trường thì thực sự nó là đỉnh cao tạm thời của mình, rồi còn đến bài viết của mình ở Spiderum nữa nó tự nhiên được nhiều người quan tâm và cmt tích cực cũng làm mình sinh ra 1 cái j đó tự mãn về bản thân, thậm chí còn mong chờ hóng upvote và cmt hơn nữa (chết thôi. Ngáo rồi, tỉnh thôi, đọc các bài của ac và các em thấy mình đúng kiểu ếch mà cái giếng của mình lại còn nhỏ tí xíu nữa =)). Nhục thật ^^). Mà mình cũng ko biết là Quy định của Spiderum có được gắn Link Trang cá nhân hay tên Bài viết của mọi người vào bài mình được ko, thật sự mình chỉ muốn là mọi người sau khi có những phút giây giải trí khi đọc bài của mình có thể đến những Tác giả Khủng bố thật sự sẽ học được rất nhiều điều bổ ích, cũng như có thêm nhiều động lực + áp lực để phát triển bản thân hơn. Nếu có vi phạm gì, hoặc tác giả yêu cầu gỡ link, mình sẽ xoá hết các phần có trích dẫn, đồng thời thật sự xin lỗi nếu điều đó ảnh hưởng đến mọi người. Thank you!
Tiếp về công ty nhé ^^!
Ngày đặt cọc của Công ty Singapore cũng đến, hôm đó là chiều t7, mình và công ty đang đi du lịch ở Homestay nào đó ở Đại Lải (tất nhiên là chủ ý của a Giám đốc yêu thương rồi, chắc a lo công ty thiếu chỗ tiêu tiền, mình và c Kế toán có cản nhưng méo được, chẹp). Tụi trẻ con thì thích lắm, nghĩ ra bao nhiêu đồ ăn, rồi trò chơi, rồi quần áo các thứ chuẩn bị tắm bể bơi, chụp ảnh, ... nói chung ngây thơ nên đời sống cũng thoải mái như vậy (mong trở lại ngày còn ngây dại quá, hic). Còn mình và a Chủ tịch đứng ngồi ko yên, từ lúc lên xe đến giờ cứ ngắm màn hình điện thoại, 1 tin nhắn, 1 cuộc gọi đều bắt máy ngay trong nửa giây đầu tiên, Best Phản xạ rồi. Ak mà vụ này, cả Đôi chim sẻ cũng đã biết rồi, mình cũng chả rõ ai nói hay chính a Chủ tịch trong cơn say lại trút bầu tâm sự (bảo sao nhất quyết đi du lịch, hình như mình nhớ trong Kinh tế học có 1 phần là Khi thu nhập trong tương lai sẽ tăng thì con người có xu hướng chi tiêu nhiều hơn ở hiện tại. Đại loại kiểu bạn trúng Giải độc đắc và đang chờ ngày nhận tiền, dù chưa có tiền nhưng có khi đã đi đặt cọc nhà, xe các thứ rồi =)), có vẻ đúng thật). Phút giây mà bên đối tác thông báo đã chuyển tiền thành công 350.000$ về tài khoản, cả công ty như vỡ oà vì sung sướng. Cảm giác gọi vốn thành công, được tài trợ thật sự rất hạnh phúc, 1 phần vì có nguồn tiền mặt ổn định để kinh doanh, nhưng phần lớn là bởi việc có 1 công ty sẵn sàng mua lại chứng tỏ hướng đi của a Chủ tịch đúng đắn, và chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng.
Mình tâm đắc với 1 câu trong Bài Thu nhập 10.000 USD/tháng sống như thế nào của a Piggy, Tiền ko làm thay đổi bản chất con người mà nó phóng đại nó lên thôi (Nghe giống tác dụng của huyết thanh Siêu chiến binh tiêm cho Caption American). Lần đầu tiên Công ty có Lượng tiền mặt lớn như vậy trong tài khoản, cả công ty phấn khởi, tâm lý thoải mái, ăn chơi nguyên đêm đi du lịch đó. 
Tuy nhiên tâm trạng của Đôi chim có vẻ háo hức hơn người thường chắc có suy tính riêng. Quả thật vậy, ngay ngày hôm sau đi làm, Đôi chim đã họp riêng vs a Chủ tịch, đòi hoa hồng phần tiền bên Sing mua cho với lý luận là "Cứ tiền về là e phải có hoa hồng", trong khi đáng nhẽ đó là tiền Mua công ty là Góp vốn méo liên quan gì đến ông đó. Đầu tiên a Chủ tịch cũng ko cho đâu, nhưng rồi vừa cứng vừa mềm A VA vẫn lấy được đâu đó lại vài trăm (khi ta quyết tâm làm thứ gì, cả vũ trụ sẽ ụng hộ ta). Đáng nhẽ nếu Giám đốc được, thì mình cũng được bởi theo cơ chế mình cũng được % của Doanh số cả phòng Kinh doanh đâu đó chỉ 1/5 A Giám đốc, nhưng thôi đợt đó vẫn nghĩ là thôi để dành công ty chi trả, bớt chút nào công ty lợi chút đó. Chậc. Cơ mà a Chủ tịch sau chuyện này cũng có suy tính riêng.
Thời gian này a bắt đầu để ý đến Kinh doanh được, lập nhóm Zalo mới gồm các Nhân viên Sale và Anh, ko có Đôi chim, vẫn có mình, họp riêng 2 team leader (công ty lúc này đội sale đã được chia là 2 team),... Về cơ bản a đang gia tăng Quyền lực và sự kiểm soát nhiều hơn. Mỗi lần họp riêng như thế a tâm sự nhiều, cũng rất tâm huyết bảo là giờ VA thế này, thế kia, ko thể phụ thuộc, rồi lại đẩy tinh thần 2 Team Leader lên mong gánh vác, thay thế được Đôi chim sẻ. Những lúc đó thật sự mình nhìn thấy 1 tương lại, ae tập trung lo làm lo ăn, gây dựng công ty lớn mạnh được. A còn bảo dùng tiền đó để thanh lý các Hợp động cho khách cũ thì nó sẽ làm giảm phần tiền Trả lãi hàng tháng đi, gánh nặng bớt rồi cải thiện đội vận hành thì lúc đó tiền về mạnh, đẹp, khoẻ như Hoa hậu luôn =)). Nói chung sau nhiều đợt cơ cấu, hợp riêng, phân tích thì a cũng nhận được sự tin tưởng của PKD (1 phần nữa là sự mất tin tưởng từ Giám đốc Kinh doanh mượn tiền nhiều lần ko trả đúng hạn hoặc ko trả :v). Chỉ có điều a Chủ tịch, đi ăn uống tiếp khách hơi nhiều :(
Đá qua 1 chút về mình lâu ko cập nhật, từ sau đợt đi Bắc Nam để pitch gọi vốn, mình đã chuyển hẳn sang Phòng Phát triển sản phẩm (nôm na là đi kiếm doanh thu thật về cho công ty, kiêm hỗ trợ Phòng MKT, giờ xây dựng phòng MKT lại từ con số 0, mình cũng tiếp xúc vs KH nhiều nên cũng hiểu đôi phần). Bước đầu mình cũng đã xây ra được chính sách giá tốt và quy trình cho Khách hàng sử dụng sản phẩm của công ty, nói chung mình đánh giá thị trường của công ty tiềm năng, ít đối thủ. Đồng thời cũng đã được chấp nhận và bắt đầu có những khách hàng đầu tiên dù biết số tiền mang về còn quá bé so với tiền phải trả hằng tháng. Nhưng ko sao, vững tin, rồi từ từ sẽ cân bằng và dư ra. Quan trọng hơn mình sang phòng này cũng bởi vì muốn giữ lời hứa với các anh chị Khách hàng về doanh thu, về sự ổn định, an toàn.
Nếu các bạn còn nhớ, a Chủ tịch còn 1 người vợ =)), mà mình hứa sẽ kể và còn nói trước là Có vợ cũng Như Không. A chủ tịch cũng lấy được gần 5 năm rồi, suốt 5 năm đó a ấy cũng khởi nghiệp nhiều lần (tất nhiên là cũng thất bại), nhưng a ấy luôn đảm bảo vợ con ko bao giờ phải chịu khổ, tháng nào ít cũng vài chục không thì trăm triệu, dù hoàn cảnh công ty có như thế nào (căn bản là chị ấy cũng ko cần biết và cũng không muốn biết). Chị vợ có bằng giáo viên nhưng không đi làm, trong khi vẫn thuê giúp việc (phong cách đại gia) duy trì kể cả thời điểm khó khăn nhất khi cả công ty ở Căn nhà 3 tầng chật hẹp, có nguy cơ sắp vỡ nợ. Mọi thứ từ nhà, xe, tiền tiết kiệm,... đều do chị ấy giữ và đứng tên. Sau bao thăng trầm như thế ko thấy sự xuất hiện của chị Vợ, thì nay, sau thương vụ của bên Sing chị tôi Xuất hiện như 1 vị thần đảm nhiệm chức Trưởng phòng Hành chính lương 35tr =)). OK. Ko sao, chồng làm vợ giữ tiền, hoặc cũng giúp 1 phần ổn định văn hoá công ty cũng như lo mấy thứ lặt vặt. Mình đã nghĩ đơn giản như thế, mà mình luôn nghĩ 1 vấn đề đơn giản như vậy. Nhưng mọi thứ chả bao giờ đơn giản như mình nghĩ =)). Sự thật hé lộ khi 1 hôm mình có vào phòng Kế toán được chị Kế toán trưởng tâm sự về việc tại sao A Chủ tịch ko cần tiền, cũng chả đắp vào người được cái gì nhưng suốt ngày bắt ứng tiền cho Chủ tịch với lý do Việc riêng. Hoá ra cứ đến đầu tháng Chị vợ lại gây sự lúc thì bế còn về ngoại, lúc thì đuổi ko cho vào nhà, lúc lại đòi ly hôn,... tất cả vì a Chủ tịch chưa nộp tiền tháng đó. Mà đâu có cần biết là có hay ko, cứ phải có tiền đã, đi làm ở công ty luôn khoe LV, Chanel, Gucci,... Tôi đến thần kinh mất, tiền mình thì ko lấy, chả đòi quyền lợi, nghĩ tiết kiệm được cho công ty được đồng nào hay đồng đó, ai ngờ nó vào mấy cái Túi xách, giày dép, son phấn, quần áo kia. Buồn vì Chị vợ 1, thì buồn a Chủ tịch 10. Và tại sao đợt này về công ty làm bởi chị đang làm 1 dự án lớn lắm, có thể thay đổi cả cuộc chơi, đó chính là Forex, WOW, nên chị ý cần đến công ty để có thể kiểm soát tiền cho a Chủ tịch cũng như tận dụng nguồn tiền nhàn rỗi kiếm mấy chục phần trăm/ngày (làm gì cho lại =)). Bản chất bộc lộ rõ hơn.
Nhưng, nói chuyện, khuyên nhủ, thậm chỉ là cãi nhau a Chủ tịch không nghe, a Chủ tịch thì tần suất nhậu càng ngày càng tăng, sự có mặt ở công ty cũng ít dần hầu như chỉ đến Ký các Hợp đồng mới. Xong cứ lôi ở đâu về những người mà chả hiểu làm được gì, với lý do là cưu mang. Vâng a cưu mang người khác, thì ai cưu mang anh =)). Mình ko can thiệp vì a Chủ tịch đã quyết, tuy nhiên mình có Hỏi nhiều hơn về vụ thanh lý Hợp đồng cho khách để giảm dần Tiền trả lãi hàng tháng, nhưng anh đều bảo a ĐANG CÂN ĐỐI. "Chả hiểu cân đối gì, e thấy càng chậm ngày nào là mất thêm tiền ngày đó!" Mình nói thẳng và đi ra. 
Điểm sáng duy nhất mà mình nhìn thấy thời gian này là Phòng Phát triển sản phẩm của mình có thêm 1 Chị mới vào. Sơ qua thì chị biết 4 ngôn ngữ giao tiếp, 3 ngôn ngữ lập trình, và kinh nghiệm làm Công ty Nhật gần 5 năm. Ôi mình trân trọng cực kỳ, và ngưỡng mộ, 2 chị em sẽ vừa làm vừa phát triển đem doanh thu về vì mình nhìn thấy con người này là con người Thực thi làm được việc. Và một bạn Phòng Nhân sự, có chuyên môn và cũng làm ở nhiều công ty lớn, mình đã nghĩ bạn ấy sẽ ở lại để xây dựng văn hoá công ty., không còn cảnh Chủ tịch thì rượu say mới về công ty, Họp hành thì a Giám đốc chửi Chủ tịch 1 câu rồi bỏ ra ngoài, xong vắt chân lên bàn chửi đổng,... Rồi đợt này a Chủ tịch "Cân đối xong" thì tiền Trả lãi sẽ giảm xuống, tiền bán sản phẩm tăng lên, công ty có lãi. Lại Ngool ngay ^^. Vẫn còn hi vọng, vẫn làm được. Try zố...!
Cơ mà sao mọi người lại cứ thích phức tạp vậy ??? Đơn giản như mình nghĩ ko được à. Đợt sóng tiếp theo lại bắt đầu, nhưng lần này nó là sóng thần, đập thẳng vào niềm tin và hi vọng của mình, quật đi quật lại sao cho nó bầm dập nhất có thể, để rồi tan biến vào đại dương mênh mông ngoài kia.
Chiều đó (lại chiều, nhiều lần rồi, sự kiện nào khủng bố cũng xảy ra buổi chiều, thần kinh với buổi chiều luôn), Ông VA vùng vằng chửi đổng từ chiều nào là "Kiếm tiền về để tiêu, để nhân viên đói khổ trong khi mình thì sung sướng,...". Nói chung mình không quan tâm lắm, Chí phèo ý mà. Nhưng lần này thì khác ô VA gọi mình ra cùng bà M, bảo "Giờ a Chủ tịch mày lấy tiền bên Sing để đưa cho con vợ mua nhà rồi, bởi vì thằng em vợ nó làm Sale BĐS mà chưa có số nên nhờ anh chị phát lộc, đứng tên nó luôn". Cái WTF, ĐCM (xin lỗi vì chửi bậy), Phát lộc cho em vợ ??? Xong lại còn đứng tên nó luôn! Thật sự đấy a Chủ tịch ạ, a nghĩ cái méo j, sau này có chuyện gì thì a đi vô Trại để hết cho tụi nó hưởng nhé. Mà nghĩ bà vợ cũng ác thật, như thế là quá ÁC, thế khác j đầy chồng mình vào chỗ chết. Giờ mới thâm câu của Chị Kế toán "Nó yêu gì ông Chủ tịch nhà mày, nó yêu tiền, bình thường muốn động vào người nó thì phải xì tiền ra cho nó trước đã,...". Ôi sợ quá méo dám lấy vợ nữa =)). Nhưng lúc đó mình cũng ko thể hiện nhiều (bởi biết lời Ô VA thì 1 nửa là vớ vẩn rồi), mình hỏi "Sao a biết, có bằng chứng j cụ thể ko ? Chứ ko a Chủ tịch cũng bảo ko có gì, chối hết. Mà nếu mua rồi thì Nhà đó bao nhiêu ?" - " ĐM. Mày nhìn đi, thằng e vợ yêu quý và thông minh nhất trần đời, còn Up ảnh Hợp đồng, và cọc tiền trên Zalo của nó đây này", ông ấy cũng mở ra và cho mình xem tận mắt - "Nhà thì 5 tỷ nhé! Làm kiểu này thì méo ổn, t với m đã được cái j đâu mà ô ấy dám đi mua nhà cho em vợ". Hoá ra là vì cay cú méo được sơ múi j nhiều hơn nên bực tức trong người. Thôi đấy là việc của ô VA, mình thì ko nghĩ thế nhưng Đúng là là cứ tiêu tiền kiểu này cũng méo ổn. Làm cái gì cho lại sự đốt tiền đó. Ôi niềm tin và hi vọng của tôi bị tát, phát tát thấu tận tim gan.
Mà nếu chỉ tát 1 bên thì các cụ bảo rồi KHÔNG CÂN, nên vợ chồng a Chủ tịch còn phải tát lại phát nữa CHO CÂN, để mình bơ vơ ngơ ngác, quên mất mình là ai và Làm vì gì luôn =)). Uk thì, a tôi mua nhà 5 tỷ may chỉ trả góp không trả 1 cục, đỡ đi 1 xíu. Nhưng rồi mua nhà cho rồi không hiểu vẫn cãi nhau cái j được (mình nhớ lại thì hình như là vụ a Chủ tịch mượn xe vợ đi tiếp khách, nhưng Chị vợ nổi máu chó, ngáo đá méo cho mượn, nên a Chủ tịch dỗi), cãi nhau vụ xe cộ, a Chủ tịch bực quá mình là đường đường là Chủ tịch mà phải đi mượn xe. A Cay. Báo Kế toán xuất tiền mua xe mới luôn, mặc cho những lời can ngăn từ cả Chị Kế toán trưởng và mình (ak được Đôi chim sẻ bợ đít, bơm thổi,... tôi cũng đến thần kinh mất thôi). Ôi a tôi đích thị là Chủ tịt rồi, mua xe để đi lại thì Mazda hay Honda j đó thôi, nhưng KHÔNG, mình là Chủ tịch mà phải ra dáng chứ, nhân viên nó cũng ủng hộ mình mua (Vâng nhân viên của a có mỗi Đôi chim thôi). A mua luôn con Jaguar 2tỷ8. Tiền như Lá đa vậy anh =)). E lại thần kinh với a tiếp.
Thế còn lời hứa cải tổ, loại Đôi chim, nâng Team leader lên Quản lý PKD, rồi Thanh lý Hợp đồng giảm trả lãi Khách hàng, đầu tư phát triển sản phẩm mang doanh thu về,... Hứa thật nhiều để rồi vì Em vợ chưa bán được căn nhà nào mà A MUA, để rồi vì ko cho mượn xe mà A MUA,... A mua được mấy cái đồ vật chất đó, nhưng ngược lại a thành công vứt được cả lòng tin, hi vọng của em và nhân viên công ty rồi, vứt mẹ nó luôn cái Tương lai mà e từng mơ, cái viễn cảnh lên Tập đoàn mà a từng vẽ ra đó. Thôi đời người để bị tát 1 lần là quá đáng rồi, đây a tát 2 phát liên tiếp thì ai chịu nổi anh.
Nghĩ cay mà ức chế, mà cũng chả làm được gì nữa. Hôm sau vụ mua xe mình xin nghỉ luôn. A Chủ tịch vẫn giữ lại, níu kéo còn gặng hỏi còn hỏi lý do mình nghỉ đột ngột vậy =)). Chắc ko phải vì em nhìn thấy bản chất của từng người bộc lộ ra đâu ạ. =))
Còn tiếp phần cuối, ^^
Mấy ngày nay bận thu dọn cứ định viết nốt mà cứ bị delay. Chúc mọi người luôn mạnh khoẻ và ngập tràn niềm vui trong cuộc sống và công việc nhé. Love all ^^