Đếm ngược 6 ngày
Chiều nắng nóng Hà Nội, tầm thời điểm này năm ngoái mình vẫn đang chiến đấu rất hăng, rất vui, và tràn đầy hi vọng.
Vẫn lại câu chuyện của ô VA, mình đã nói rồi khi Phản diện thông minh thì mọi thứ rất đáng sợ. Nếu các bạn vẫn còn nhớ thì người ta đã tìm ra cách có tiền để theo đuổi đam mê bóng banh, khiến công ty yên bình lơ là để rồi hứng chịu 1 gáo nước lạnh tạt vào mặt. 
Ngày hôm đó có lẽ là U tối nhất của công ty từ khi thành lập, khi giờ đây ko phải Mình hay Tụi trẻ con đòi nợ ông VA mà là chính khách hàng của công ty,  họ gọi Hotline, gọi số cá nhân, gọi a Chủ tịch,... để đòi tiền. Tất cả hỗn loạn chỉ trong 1 nháy mắt. Mình vẫn không hiểu một người mà trường giờ mình coi như ae lại làm ra những chuyện như vậy, ô ấy vay khách, với chức danh Giám đốc, ký ngoài nhiều Hợp đồng, thậm chí còn nhận tiền của khách mà không bàn giao, còn cam kết trả lợi nhuận cao hơn Công ty (chắc công ty chưa đủ cao =))). Một loạt các KH bị lừa, mà sao họ có thể bị lừa ko biết, khi đường đường đều là những người hiểu biết, có địa vị lại đi tin tưởng những thứ phi lý mà nếu đem nói vs 1 người nông dân là sẽ ăn ngay cái quốc vào mặt =)). Để rồi mọi tội lỗi từ a VA giờ đây là cả Công ty phải gánh chịu.
Vậy mà biết sao không, ô VA đó ko 1 chút hối lỗi thay vào đó là sự thách thức trực tiếp đến a Chủ tịch "A có tin là em không làm nữa thì công ty này cũng sập theo ko ?". Thật sự lúc đó ko chỉ a Chủ tịch mà cả mình đều sốc, vì tiền thì ít mà vì BẢN CHẤT BỘC LỘ thì nhiều. A Chủ tịch lập tức ra Quyết định Bãi nhiệm chức vụ Giám đốc Kinh doanh đồng thời chính thức Đuổi việc cả Đôi chim sẻ. A bảo "A chấp nhận 1 lần đau để thanh lọc công ty, không thể để công ty của a vì 1 thằng phá đi được". Lần này Mình đồng ý.
Khoản nợ của ô VA vs Khách giờ phải chuyển sang nợ công ty, và giờ cả công ty cũng biết được sự tình của ô VA, nên giờ không ai đi "Họp riêng" nữa. Nhưng nếu các bạn quen 1 ai gọi là MẶT DÀY ngoài xã hội thì chắc người đó khi gặp ô VA sẽ chỉ là con muỗi. Khi mà vẫn bản mặt đó mấy hôm trước còn thái độ lồi lõm, thách thức thì nay cả bà M và ô VA lại đi hẹn riêng vs a Chủ tịch để xin "Cho e một cơ hội, e không cần chức danh gì, chỉ mong có thể đóng góp cho công ty. Rồi thì, giờ a đuổi em đi thì coi như a mất 4 tỷ a cứu em, còn em ở đây vừa làm vừa trả. Cộng với cuối năm bọn em sắp cưới thì lại có thêm vài trăm trả nợ"
Nói thật mình cũng méo hiểu nữa, hay do là mình chưa tiếp xúc vs nhiều loại người, cơ mà mình chưa từng gặp thể loại đó bao giờ. Ngoài việc chơi bời, nói xấu sau lưng, thì việc hèn nhát luôn lấy bà M ra làm bia đỡ, từ việc khất nợ, lại đến lợi dụng tiền cưới xin để trả nợ thay cho mình, có những yêu cầu j là lại phải bảo bà M đề xuất làm hộ,... những thứ đó mình ko tìm được từ nào khác ngoài 2 chữ Tiểu nhân. Mà cũng méo hiểu được tại sao bà M đéo bỏ đi, con người như thế tiếc gì, hay sợ ngoài kia thiếu người đàng hoàng. Mình đến chán đ muốn nói, giờ mình cũng có cảm giác KHINH rồi. Vậy mới thấm khi dính đến tiền thì BẢN CHẤT MỚI BỘC LỘ.
Tiếp về chuyện xin làm, gọi a Chủ tịch là tình cảm cũng được, gọi là không nỡ cũng được, a lại đồng ý cho VA và M đi làm lại. Đầu mình cũng phản đối, sau mới nghĩ về khoản nợ còn treo trên đầu 2 người họ cũng hiểu rằng nếu mà đuổi thì hi vọng đòi tiền gần như không có. 
Đôi chim sẻ lại đi làm lại nhưng tuyệt nhiên coi như không có chuyện gì xảy ra, đến giỏi cho Skin Mặt dày. Thời điểm đó bà M ốm suốt, sắc mặt rất kém, còn hay đi viện. Mình cũng hỏi thăm động viên, suy cho cùng bà ấy cũng chả làm tội tình j nhiều để xứng đáng để bị ghét lây như thế. Còn ô VA thì lại vay tiền quanh, rất mệt mỏi. Cho đến đúng sự kiện lớn nhất từ trước tới giờ giữ 3 người mình xảy ra. Tối hôm đó trời mưa, muộn rồi tầm 1-2h đêm, đang ngồi lướt web như mọi khi, thì mình nhận được cuộc gọi từ ô VA vay tiền (bình thường sẽ ko gọi, mà chỉ nhắn tin đưa đẩy vài câu xong lại về vay tiền, bởi vì hèn mà). Mình nói xin lỗi vì giờ cũng không có, kiếm đại cái cỡ gì đó, xong tắt máy. Được 1 lúc xong ô ấy nhắn tin "Giờ c M mình động thai, phải đi khám mà đ có tiền. Khổ đéo có tiền mà lo cho con tao." kèm hình ảnh Bệnh viện Phụ sản TW. Sau mình gọi bà M ko được, mình quyết định đi phi đến viện. Tình hình cũng chưa có j xấu, chỉ cần làm thủ tục xuất viện là được nên m thanh toán cho bà ấy. M đéo biết mn nghĩ sao nhưng trong hoàn cảnh đó, vợ con mình ở đó mà m đ có tiền mà phải đi vay mượn rồi cuối cùng để 1 thằng khác trả tiền cho thì đ xứng đáng làm đàn ông. Xong xuôi mình đi về.
Sau sự kiện đó, dù không nói ra lời nhưng giờ mqh giữa m và Đôi chim sẻ ở dưới mức người bình thường chứ đừng nói là Tri kỷ. M chịu, ko cảm thông nổi nữa và đó là kết quả của việc thử sức chịu đựng quá lâu và quá nhiều lần rồi.
Về phía công ty, sau vụ đó có vài khách ký HĐ lớn (ko phải từ Hệ thống của mình) níu kéo lại giúp công ty đảm bảo dòng tiền. Đồng thời a Chủ tịch đưa ra 1 loạt các cải tổ để kéo nguồn doanh thu bán sản phẩm, với hi vọng bắt đầu giảm dần số tiền phải trả cho khách hàng. Nhưng nó cũng chứng kiến SỰ THAY ĐỔI TIÊU CỰC cho từng người ở công ty. 
Bắt đầu từ Bọn trẻ con, sau thời gian dài ở công ty, có lẽ tụi nó đã chai ì với những Drama và bỏ ngoài tai những sự vụ cãi vã tất cả chỉ tập trung vào mục đích kiếm tiền, và kiếm nhiều tiền nhất có thể. Sau đó đến ô VA, ô ấy hiểu giờ mình không thể ĂN BẨN được nữa nên chuyển sang chế độ tìm cách ăn đường đường chính chính. Bắt đầu với những hạch sách đòi quyền lợi, nào là nâng hoa hồng của Giám đốc lên gấp đôi (ko có chức danh trên giấy tờ nhưng mn vẫn ngầm hiểu như vậy, hoa hồng giám đốc là hoa hồng trên doanh số của cả công ty), bổ nhiệm thêm chức vụ c bà M (đồng nghĩa với việc tăng lương), bổ nhiệm thêm các đứa nào mà trung thành (kiểu quân của ông ấy) lên các chức vụ cao hơn,... Một loạt các yêu cầu chỉ để tăng khoản tiền hằng tháng ô ấy nhận được lên mà câu chuyện ở đây ko gì khác là Thao túng quyền lực. A Chủ tịch thì giai đoạn này đang bận Cải tổ toàn bộ Công ty nên thấy a VA có những đề xuất với lời hứa tốt đẹp thì cũng rất vui và chấp nhận. Duy chỉ có c Kế toán trưởng là nhận ra bộ mặt của a VA nên luôn không đồng ý và liên tục gây khó dễ. Bạn nào biết thì kế toán người ta rất khắt khe, soi xét từng đồng 1 chi ra, và c Kế toán trưởng cũng đi cùng a Chủ tịch từ thời kỳ đầu (lúc mình vào thì c đã làm ở đó được 1 thời gian rồi). Gần như là chống đối hoàn toàn lại ô VA khiến mối quan hệ giữa PKD và Kế toán rất căng thẳng. Nhưng bỏ ngoài tai những góp ý của c Kế toán trưởng a Vũ đồng ý hết các yêu sách của a VA (mình cũng chả hiểu kiểu j).
Khi mà công ty luôn trong tình trạng căng thẳng, mình cảm thấy rất khó chịu. Mình kiểu luôn cân bằng mqh giữa mình và PKD và Phòng kế toán. Cán cân dù đối nghịch nhưng tương đối cân bằng. Duy chỉ có 1 điều đó mà mình không nghĩ tới nhiều, là với vai trò là người đứng đầu PKD kiếm tiền về lại còn hay đi nhậu tâm sự, a VA dần già đã bơm thổi vào đầu những suy nghĩ là Phòng kế toán đang hạn chế sự phát triển của công ty, là chị Kế toán trưởng đang kìm ép em ko cho e thoả sức vẫy vùng (vâng a vẫy vùng nửa cái đuôi thôi là công ty xỉu up xỉu down rồi, kb a vẫy hết sức thì sẽ ntn =))). Rồi a mà muốn công ty lên Group lên Tập đoàn là phải loại bỏ Phòng Kế toán đi,... Thời gian đầu a Chủ tịch cũng bênh bảo bà ấy chỉ Giữ tiền cho t, m ko phải ý kiến ý cò, nhưng rồi vs Skill RÓT MẬT vào tai và Mưa dầm thấm lâu, dần dần a Chủ tịch cũng bắt đầu tin đó là sự thật. Rồi mọi thứ cái gì đề xuất cũng phê duyệt, Kế toán phản đối thì bảo e đã quyết. 
Chỉ 1 từ "Thất vọng", đấy ko phải là Hình mẫu Leader mình muốn theo, muốn học hỏi. Mình chán, mình cũng ko thể hiện nhiều, chỉ bằng việc không làm nữa, khách hàng mình cũng không chào mời, cũng ko để họ mua thêm sản phẩm, mà tập trung vào tìm cách tăng doanh thu từ việc bán sản phẩm, nhưng mọi thứ vẫn rất mông lung.
Giai đoạn này mình và a Chủ tịch đang có các Doanh nghiệp lớn tìm hiểu và ngỏ ý muốn Hợp tác theo dạng Mua lại hoặc Cổ phẩn (M&A), nên mình cũng đi theo để hỗ trợ và phụ trách về việc chuẩn bị tài liệu. Có lẽ đó là điểm sáng duy nhất cho cả công ty nói chung và với mình nói riêng, và đây cũng là thứ duy nhất níu kéo mình ở lại. Về phần này a VA không biết, và cũng ko được biết (Bởi lẽ a Chủ tịch nói rồi, nó mà biết công ty có tiền thì nó sẽ lại quậy, lại tìm cách đòi tiền - nhục như chó). Thời gian này mình cũng bay vào Nam ra Bắc suốt để gặp các bên đối tác cùng a Chủ tịch, nhưng lại chỉ lấy lý do cho Đôi chim sẻ biết là Mình nghỉ để đi chơi, du lịch,... Ô VA ngoài việc thấy Doanh số từ hệ thống mình không về còn thấy mình rảnh rang đi chơi (đấy là do ô ấy nghĩ thế), rất rất hậm hực, kiểu người làm người chơi. Trong khi Lương cứng của mình có hơn 7tr/tháng, còn tổng cả Đôi chim sẻ khoảng 50 tr/tháng, mình bán được thì mình hưởng hoa hồng, chưa bao giờ đòi hỏi 1 quyền lợi j thêm. Bởi lúc đó mình nghĩ rằng công ty khó khăn cần tiền để hoạt động thì mình hỗ trợ, ngoài ra mình còn ko lấy hoa hồng những lúc công ty khó khăn. Mang tiếng trên danh nghĩa, giấy tờ là 100tr/tháng nhưng thực sự thì công ty nợ hoa hồng mình hoặc đâu đó cắt giảm dựa vào tình hình khó khăn của công ty nên thực nhận chả đáng bao nhiêu. Mình cũng ok, vì như mình nói lúc trước "bởi suy cho cùng từ đầu tới giờ, tiền chưa bao giờ là mục tiêu của 1 mình - 1 thằng sv mới ra trường, lúc đó thật ra chỉ mong học hỏi được nhiều trước khi nghĩ tới làm giàu". Và a Chủ tịch cũng luôn hứa sẽ trả Cổ phiếu thưởng cho các nhân viên đời đầu (thật ra mình cũng chẳng để ý cái này lắm, công ty phải sống được thì mới hi vọng vào cái đó chứ ^^). Còn với ô VA thì ko, phải lấy hết, lấy tất, càng nhiều càng tốt, thậm chí Sale bán xong chưa lấy Hoa hồng mà Giám đốc đã lấy rồi. Chả hiểu kiểu gì. Nên đợt mình đi "du lịch" với a Chủ tịch bực lắm, vì mình không bán được thì ô ấy cũng không đc tiền. Có khi còn thòm thèm khối khách của mình nhỏ dãi rồi ấy chứ, haha. Bởi vì sao mình lại nói như vậy, vì nhiều khi ở cùng phòng a Chủ tịch, a tôi còn gọi điện mách bảo là "Th ... nó giờ cả tuần không đến công ty, rồi nó có làm đâu, không thì a để cho cái M nó làm hộ cho, nó chăm khách luôn cho", lại cái M ??? Hèn đến thế là cùng, sao ko nói thẳng là để e chăm khách đó e nhận luôn đi mà phải là c M ????. A Chủ tịch mở loa ngoài và mình khinh bỉ toàn bộ những thứ mình nghe được. Vậy đó cho những ai muốn phân biệt bạn bè tốt thì hãy cho họ vay tiền (ít thôi :v).
Nhiều tuần liền, gặp gỡ các đối tác, thuyết trình, chuẩn bị hồ sơ,... đều ko khả quan. Lúc đó mình và a Chủ tịch tương đối mệt và thất vọng (dù đã chuẩn bị trước tâm lý). Bản chất những việc bán vốn hoặc sát nhập với công ty khác ko phải vì a Chủ tịch muốn như vậy mà vì a ấy muốn chấm dứt việc Huy động vốn xã hội trả lợi nhuận cao như thế càng sớm càng tốt, để làm được điều đó thì cần 1 lượng tiền mặt tương đối lớn trong công ty. Nhưng rồi mọi thứ không như chúng ta dự đoán, công ty vẫn phải cân đối giữa tiền các Nhà đầu tư.
Đến lúc này mình cảm thấy hết tình cảm thật rồi, cảm giác chán ghét công ty ngày một lớn hơn. Ô VA thích hệ thống của mình vậy đúng ko - Cho ô ấy, mình bỏ thôi, về quê nuôi cá và trồng thêm rau cũng được, bon chen mà ranh giới giữa thiện ác mong manh quá, về vs mẹ vậy :( . Lúc đó tầm khoảng ngày 20 và mình định cuối tháng nghỉ luôn, gì chứ đã ko thích rồi thì nhanh lắm. Níu kéo làm gì, mà công ty méo phải môi trường tốt để phát triển.
Mình có hẹn a Chủ tịch, nói chuyện về ý định nghỉ, lấy đại lý do nào đó do Gia đình bắt thi cái này cái kia,... và xin nghỉ. Ko quên hỏi thêm là liệu bao giờ mình cân đối được tiền để không phải lấy người sau trả người trước. A cũng chia sẻ thật giờ phải có đâu đó 10 tỷ tiền mặt thì mới dừng hoàn toàn được, không thì khó lắm. Mình buồn, cảm ơn a rồi ra. Những ngày đó đến công ty nhàn thật, đến chơi, đi chém gió, cà khịa tụi trẻ con,... Sắp xếp ổn thoả rồi.
Nhưng sự đời nói rồi, ko ai lường trước được điều gì. Và các bạn có nhớ trước đó mình định nghĩa về sự may mắn không ? "May mắn là kết quả của sự cố gắng! ". Chiều hôm đó mình đang thu dọn đồ đạc để chuyển về 1 ít trước (mình nhiều đồ lắm, bởi coi công ty như ngôi nhà thứ 2 rồi, mình xây lên mà, khéo từ hồi làm công ty thời gian mình ở công ty còn nhiều gấp mấy lần ở nhà). Chắc hôm nay chuyển trước ít chăn ga gối đệm, về ^^.  Vừa chuẩn bị vừa nhìn ra cửa sổ nghĩ ngợi lung tung, có lẽ là về buổi chiều ngày nào Nghĩ về giấc mở đứng tên lầu cao của toà cao ốc, ngắm nhìn thành phố cùng dòng xe tấp nập, cảm nhận hương vị chút thành tựu cho bản thân. Đang ngẩn ngơ thì bất chợt chuông điện thoại reo, a Chủ tịch gọi "Em ơi, có công ty đồng ý thoả thuận mua lại công ty mình rồi. Một công ty có trụ sở tại Singapore, họ đang định mua lại 63% Cổ phần với định giá Công ty Là 5tr $ (PreMoney)". Các bạn có biết cảm giác mà khi 1 điều j đó tuyệt vời sắp đến với mình, nhưng lại chưa dám tin, thậm chí là còn lo sợ mình mất đi nó hơn nên không dám biểu lộ ra bên ngoài không ? (Kiểu sợ nói trước bước không qua đó). Thì với mình trong lúc đó là như vậy, có lẽ trong 0,0001s mình đã nghĩ ra hết nào 63% của 5tr$ là bao nhiêu tiền, hay việc Khách hàng sẽ được thanh toán chỉnh chu và đây là khoản đầu tư sáng suốt của họ,... Có tiền vào nhiều lúc tính nhanh thế =)). Nhưng đó là câu chuyện trong chưa đầy 0,0001s thôi, giờ là đến giai đoạn lo sợ, và nghi vấn. Mình hỏi lại "Vậy họ có bảo bao giờ xuất tiền đợt 1, hay đặt cọc j không anh ?" a Chủ tịch trả lời "Họ sẽ đặt cọc trước 350.000 $ vào cuối tháng này" Tim mình đập nhanh, vẫn cố giữ bình tĩnh trong giọng nói " Vâng anh, vậy là tốt rồi", " Nói chung là chưa chắc được, khi nào tiền về tài khoản thì mới nói chuyện.  A báo để m biết, và nó vào tiền đợt này a cũng nhiều việc, cứ ở lại giúp a thêm chút đã". a Chủ tịch nói nốt.
Thật ra chưa bao giờ mình muốn bỏ công ty, bỏ 1 đứa còn mình xây dựng lên, chỉ có điều định hướng của Lãnh đạo làm mình lung lay, và luôn áy náy lương tâm với Khách hàng. Vì vậy giờ đây khi nhìn ra được định hướng của a Chủ tịch đã đúng ý đồ, khách hàng đầu tư trước đó đã được an tâm vào khoản tiền của mình, thậm chí giờ chúng ta còn không phải Crowfunding (Gọi vốn cộng đồng) nữa, mà chỉ cần tập trung là dùng tiền hiệu quả để mở rộng quy mô và tăng định giá công ty. Cái ý nghĩ đó khiến mình phấn khích hơn bao giờ hết, giờ thì mình mới thực sự là làm kinh doanh đúng như những gì mình mong đợi. Lúc đó mình đã quyết định ở lại để có thể tạo ra giá trị thực sự cho công ty và cho cộng đồng.
Tươi lại phía trước không ai biết trước là u tối hay tươi sáng. Chúng ta chỉ có thể đoán được nhiều nhất dựa vào các dấu hiệu cho trước, và giờ chúng ta đã có dấu hiệu cho mình. Vậy liệu rằng cứ khi có tiền là mọi thứ sẽ tốt lên, hay lại làm cho chúng ta lộ rõ điểm yếu của mình ? Các bạn đã có câu trả lời chưa  ? Còn với mình thì có rồi! Và phép thử chính tại công ty mình.
Còn tiếp,...

Vậy là cũng gần chạm đến thời gian thực rồi, có lẽ chúng ta cũng sẽ sớm khép lại khi thời gian đếm ngược hết, cảm ơn mọi người vì cả lời động viên, lời khuyên, thậm chí là cảnh báo,... mình biết và trân trọng mọi người. Luôn vui vẻ và đón chào 1 tuần làm việc tích cực nhé!