Đếm ngược 7 ngày
Giờ muộn rồi, 00:01, mình lại ngồi vào chiếc bàn, 1 lap, 1 cốc nước, ngày hôm nay nhàn nhưng trống rỗng...
Lại nhớ về thời điểm đó, lúc mình trả lời yêu cầu a Chủ tịch:
- Vâng anh. Em làm được !
Mọi thứ lúc đó với mình thật rõ ràng, không 1 chút băn khoăn, mình sẽ nhận PKD tạm thời đến khi kéo a ấy về bờ được, ko mảy may nghĩ đến 1 tí gì vụ lợi (bởi suy cho cùng từ đầu tới giờ, tiền chưa bao giờ là mục tiêu của 1 mình - 1 thằng sv mới ra trường, lúc đó thật ra chỉ mong học hỏi được nhiều trước khi nghĩ tới làm giàu).
Thời gian đó, mấy ngày liền ông VA ko đến công ty, bà M sáng nào cũng thấy mắt cũng sưng húp, ko hỏi cũng biết là đêm qua khóc cả đêm. Lúc đó không chỉ mình hay bà M, mà a Chủ tịch cũng buồn rất nhiều. A là kiểu người không muốn mất đi 1 ai xung quanh mình và đã về làm cho anh thì a đều coi như ae. A luôn nói "Giờ anh chưa cần gì cả, a chỉ cần chúng m có tiền là anh vui rồi" (sau này mọi chuyện diễn ra theo đúng như anh nói NHƯNG lại theo chiều hướng độc ác :( . Do đó, việc bỏ a VA là điều phải nói rằng rất đau lòng, cắn rứt vậy như việc mình từ bỏ 1 đứa em. Có 1 điều mà các bạn không biết a ấy thậm chí còn quý a VA hơn cả mình, bởi chính ô VA mới là người hay tâm sự, hay nói chuyện hay nhậu cùng những lúc a Chủ tịch cảm thấy bế tắc hay cô đơn. Ở đây ai khởi nghiệp hay làm chủ hẳn cũng hiểu, có những lúc tưởng chừng như muốn bỏ hết tất cả, mệt mỏi, mọi thứ quá áp lực, quá khổ, tưởng chừng như không thể vượt qua được,... mà tuyệt nhiên không thể chia sẻ với ai: bạn bè không, người thân không, nhân viên không, còn vợ thì... bỏ đi còn hơn (sau này mình sẽ nói lý do). Chỉ a VA là người mà a Chủ tịch có thể giãy bày, bởi nói thật lúc đó mình đúng kiểu Con nít trước 2 mặt ô ấy. Mỗi lần đi ăn cùng nhau thì mình vs bà M rất tập trung chuyên môn là ĂN tích cực, gọi món gọi đồ các thứ, bà M còn check in chụp ảnh các kiểu, chuẩn các bước. Trong khi 2 ông thao thao bất tuyệt rồi nói j đó rất tâm huyết, gật gù, thi thoảng thì quay ra đồng khởi nhưng cũng chẳng quan tâm là mình và bà M có uống hay ko =)), chắc sợ tủi thân, nhưng a đâu có biết rằng là a ko ăn nhanh là bọn e ăn hết :)). Mọi người hiểu tìm được 1 người đồng hành và có thể sẻ chia như thế thật sự rất trân trọng. Với mình Đôi chim sẻ là Tri kỷ thì, còn với a Chủ tịch thì người đó là a VA.
Hiểu được điều đó, tìm được mẫu số chung là a VA, lúc đó mình có ngồi lại với a Chủ tịch " Thật sự a ạ, giờ ai cũng có lúc lỡ bước, giờ có mấy ae từ ngày đầu khởi tạo, vượt bao lần khó rồi, chả lẽ a cứ để vậy mà bỏ đi ak ? Nói thật e thấy vậy rất khổ a VA, a cứ nhìn bà M là a thấy khổ ntn rồi đấy. Thôi giờ coi như e xin a, a xem có cách nào giúp a ấy lần này...". Thật ra chính a Chủ tịch cũng đã nghĩ như vậy từ lâu rồi, nhưng lời lỡ nói ra với mình sợ lại mất đi cái Tín, mình nói ra vậy như cởi được nút thắt trong lòng. A ko phản ứng nhiều, chỉ nói "Để a tính !" 
A VA đi làm trở lại mấy hôm sau, dù trông còn phờ phạc nhưng tinh thần đã ổn định hơn nhiều. Công ty lại chạy, chỉ khác 1 cái giờ ko còn thảnh thơi như đợt trước đó, mà lại lao vào cuồng quay luôn sẵn sàng Thở Oxy. Bởi 1 lẽ dĩ nhiên ai khởi nghiệp cũng biết dòng tiền của 1 công ty thời điểm đầu rất quan trọng đồng thời là việc cân đối rất cặn kẽ từng hạng mục (mình có nghe kể lại từ những ac giờ đã có chút thành tựu kể lại, ngày xưa đến cuối tháng mà kế toán báo về là vừa đủ tiền thanh toán công nợ và lương ae nhân viên là khóc như mưa, bởi với trọng trách của 1 người chủ, họ phải chịu trách nhiệm cho bao nhiêu cuộc sống cấp dưới của mình, bao kỳ vọng của KH, bạn bè, người thân,...). Vì vậy sau vụ 4 tỏi (mình nghe loáng thoáng đợt đó để kéo a tôi về bờ cần thêm 1 tỷ) tình trạng của công ty rất yếu, lúc nào cũng trong giai đoạn Hồi sức cấp cứu chợt giật điện =)), nhưng có 1 tín hiệu khả quan là giờ a tôi (a VA) đã tu chí lại, đúng kiểu gác lại quá khứ để tiến bước.  Ô ấy làm ngày làm đêm, nghĩ các cách để kiếm tiền, care từng hợp đồng của Sale, hướng dẫn sát sạt từng đoạn chat với khách, thậm chí còn chủ động đi gặp từng khách để tăng khả năng Chốt sale, ký Hợp đồng.
Mà nhân tiện đang nói về a VA và Chốt sale. Mình chia sẻ thật là nếu khả năng Sale của mình là 1 thì của ô ấy phải là 10 hoặc ko thì là 20. Bởi ngoài việc có hệ thống vs 2 siêu F1 thì công việc của mình khá nhàn bởi các khách đến với mình với tâm thế là: Mua nhanh kẻo hết hay e làm giúp chị, hỗ trợ chị làm Hợp đồng 10, 20, 30 sp ... với =)). Bởi vì các siêu F1 đã giới thiệu, làm mẫu, bơm thổi các thứ rồi. Có chăng việc của mình là UpSale nếu KH mua 30 thì mình sẽ tư vấn để lên 50 hoặc 50 thì lên 100. Đó là câu chuyện của việc biến từ 1 ra 2 ra 3, dù cũng ko dễ nhưng so với việc biến từ KHÔNG CÓ GÌ ra MỘT (0=>1) thì chẳng là gì cả (đơn giản là với mình khách biết hết rồi thì chào thêm thôi, còn với a VA là khiến khách từ ko biết gì đến ký Hợp đồng). Nói vậy để mọi người có thể hiểu trình độ sale của ô VA nó khủng bố ntn, mà theo lời a Chủ tịch nói là "Chúng m chả là gì cả, th VA nó nói chuyện mới như rót mật vào tai". A ấy đã lead đc 1 đội nhóm kinh doanh từ doanh số chỉ bằng 1/10 hệ thống của mình, lên 1/3 rồi 1/2 và giờ là xấp xỉ bằng mình (tất nhiên là số nhân viên sale cũng tăng lên đáng kể). Ak ô ấy cũng hay kể về thời gian còn làm ở chỗ cũ, thậm chí còn được mệnh danh là "Cỗ máy về số". Theo đó, ô ấy không những vượt KPI của tất cả các tháng cho đến lúc nghỉ, mà ô ấy còn tính toán để cứ đến mùng 10 hàng tháng là đã về xong số và từ ngày 10-30 là chạy KPI cho tháng sau, cứ đều như vắt chanh. Bonus thêm 1 siêu phẩm nữa là nếu mn đi làm hay biết có những công ty sẽ có 1 mốc KPI phi cmn lý kiểu KPI 5 6 7 8 và 30. Thì ô ấy chốt được gói phi lý đó không chỉ 1 tháng mà là 3 tháng liên tiếp.
Sơ qua để cho các bạn hiểu 1 người vừa bị dồn đường cùng mà vừa có khả năng thì họ sẽ làm nhiệt và hiệu quả ntn (bạn nào hay xem phim thì đây là phân cảnh bọn xấu ép nhân vật chính vào ngõ cụt và BÙM, bye bye bọn xấu :>/). Nói thế ko phải là mọi thứ cứ Gồng lên xong ngay, đợt đó công ty hết tiền chạy quảng cáo mình còn phải ứng ra cho công ty vay, hay phải giảm giá nhiều đợt để chào thêm khách cũ (khách từ Hệ thống của mình)..., Cuối cùng công ty cũng vượt qua được Cơn gió đầu tiên của cơn bão. 
Bộ 3 Quyền lực của công ty Tái hợp, ban ngày mỗi người 1 việc, thi thoảng ô VA hỗ trợ mình vài trường hợp khách khó, mình thì nhiều lúc giải đáp thắc mắc cho Sale của ông ấy, buổi lại hẹn nhau đi ăn, trà chanh chém gió. Phối hợp nhịp nhàng, không đả động j chuyện cũ, chỉ có điều thi thoảng ô ấy vẫn vay tiền bảo trả nốt nợ, hay mua đồ gì đó, mình cũng có cho vay thêm vài lần, vài lần sau mình tìm cách chối (suy cho cùng thì tiền mình mình giữ, ko cho vay thì còn ae, dính đến tiền bạc rồi rất mệt), khoản tiền vay vẫn hơn trăm triệu. Mình ko đòi nữa, vì biết thời gian đó ô ấy cũng khó khăn. Có điều, giờ mih và Đôi chim sẻ cứ có 1 khoảng cách nhất định không nói thành lời.
Cơ mà liệu thay đổi 1 con người có dễ như thế ? Nếu vậy thì ai đọc self-help xong cũng thành vĩ nhân cả rồi ^^. Nếu trên đời này xếp mai thuý là thứ nghiện thứ nhất thì chắc chắn thứ 2 phải là cờ bạc. Tại sao mình nói như thế, bởi sau vụ 4 tỏi, mình và bà M có điều tra lịch sử giao dịch, cũng như tìm thấy bằng chứng cho thấy a tôi rất thích chơi Bóng, chỉ tiếc ko phải là đá vs đồng đội và là Đá vs Nhà cái =)). Sau đợt đó, dù tu chí làm ăn nhưng có vẻ Nhà cái đá ác quá (tổ sư bố Nhà cái :v), nên sau 1 tháng bình yên thì mọi việc lại có vẻ như tháng đó. GÂY SỰ
Vẫn 1 mô tip quen thuộc, là kiếm cớ gì đó, nhìn chung là hết sức vô lý để chửi bà M (mình nhớ ko nhầm hình như là bắt bà M đi khất nợ, nhưng bà M ko làm - đến khộ), để rồi bà M lại bỏ đi. Sau đó là màn gọi điện khục khặc j đó vs a Chủ tịch và kết bài là màn chửi đổng (bạn cứ tưởng tưởng ô ấy ngồi đằng trước 3 dãy nhân viên PKD gần 50 nhân sự, khi thì vắt chân lên bàn, khi thì nằm trong góc khuất dưới gầm bàn nói vọng ra) nào là "Công ty này đéo ổn! Giờ chúng m kiếm tiền làm đéo gì ? Đm, Cứ kiểu này thì chắc chắn sập..." Nếu tưởng tượng cảnh đó ntn thì chỉ có Chí phèo ăn vạ đòi tiền là diễn tả chân thực nhất và kết bài là xách cặp ra về. Mình nhìn từ xa mà ngán ngẩm. 
Hẳn mọi người vẫn biết, có 1 thứ mà ai làm Sale giỏi đều có đó là khả năng Ứng biến, kỹ năng của bạn càng cao bao nhiêu thì đồng nghĩa với thu nhập tăng lên bấy nhiêu ^^. A tôi có thừa cái đó chỉ tiếc 1 điều a ấy lại dùng cho cả người nhà :( , a ấy Ứng biến để đòi được tiền từ a Chủ tịch. 
Nếu như lần 1 a ấy chỉ lẳng lặng ra đi ko gây áp lực j nhiều, và mất rất nhiều thời gian + sự tác động của mình và bà M thì a Chủ tịch mới xuống tiền cứu a tôi (Có lẽ lúc đó a ấy nghĩ rằng, có thể mình ra đi thật sự, và ko muốn đòi hỏi thêm gì vì vẫn còn 1 sự tôn trọng a Chủ tịch đã giúp mình quá nhiều - ko biết mọi người ntn chứ với mình thì 3 tỏi là một số tiền rất lớn ). Thì lần này (lần 2) này a tôi hiểu được rằng, rằng nếu có sức ép thì tiền sẽ xuống nhanh hơn. Và dù mang tiếng là lại viết Đơn xin nghỉ gửi a Chủ tịch, nhưng ngay hôm sau, tranh thủ lúc a Chủ tịch đi tiếp khách, lại lén bảo cả PKD ra họp riêng bảo gì đó đại loại như:
"Chúng m có theo tao ko ? Giờ a Chủ tịch của chúng m lấy tiền về tiêu, méo cho mình làm đàng hoàng nữa, thì khác j Lừa đảo (sao mình dị ứng vs từ này thế nhỉ, chậc, như kiểu nó làm mình dao động ý),... và chốt, thôi giờ chúng m đình công 1 ngày cho anh, chả chết ai đâu nhưng để ô ấy biết mà sửa đổi nếu muốn làm đàng hoàng!"
Mọi người lưu ý thời điểm này bọn trẻ con (chỉ là cách mình gọi ae PKD - Vì lúc tuyển và đào tạo mọi người mình có Fake tuổi thành sinh năm 95, nên ai vào cũng gọi mình là a =)), hơi lố bịch tí nhỉ :V ) chưa biết sự tình a tôi thích đá BÓNG vs Nhà cái. Nên bọn nó nghĩ vậy là đúng, và suy cho cùng chả ai muốn Lừa đảo cả, đồng thời việc ô VA gần như chốt đến 90% các Hợp đồng phát sinh ở PKD nên Tụi trẻ con cũng có sự kính nể nhất định (nghĩa là việc của tụi nó rất đơn giản chỉ cần gọi điện và hẹn được cuộc gặp với khách việc còn lại đã có A Giám đốc lo ^^), lại còn cộng thêm việc Mình ở ngoài cũng tát nước theo, bảo thôi chúng m hỗ trợ Sếp chúng m về bờ đi (Thật sự xin lỗi a Chủ tịch). Hôm sau y như rằng công ty trống trơn (sr a Chủ tịch trùng hợp là hôm đó e có việc nên cũng nghỉ =))), vậy là sau ngày đình công đó, a Chủ tịch 1 lần nữa lại phải xuất tiền (nếu bạn nào thắc mắctại sao lại nhanh vậy, chắc vì quên mất rằng công ty lúc nào cũng phải cần nguồn tiền vào lớn, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc trả lợi nhuận cho khách hàng, chỉ cần 1 vài tuần như thế dẫn đến tâm lý dao động và có thể là rút vốn ồ ạt, cả kim tự tháp có thể hoá hư vô chỉ trong 1 ngày, Viễn cảnh đó thật sự đáng sợ!) một phần có lẽ số tiền lần này cũng không quá nhiều đâu đó 2-300.
Lần kéo về bờ này vẫn vậy, kết quả cũng thành công, chỉ có điều mqh giữa a Chủ tịch và Mình và Đôi chim sẻ, xa cách đi rất nhiều. Vs a Chủ tịch thì quá rõ rồi, còn về mình trước giờ toàn gặp người tốt, đàng hoàng, họ tu chí làm ăn, học rộng hiểu nhiều, khởi nghiệp các thứ,... nên giờ gặp tình huống như thế này thật sự rất dè chừng. Mình ít nói chuyện ít đi ăn vs Đôi chim sẻ, cũng không trao đổi hay cập nhật tình hình mới qua Nhóm chat Zalo "Best team" đã từng rất sôi nổi (Nhóm được Mình lập ra từ ngày đầu khó khăn). Công việc vẫn thế vẫn chăm hệ thống vẫn tái ký, PKD vẫn có khách, vẫn chốt Hợp đồng. Nhưng có 1 vấn đề phát sinh là Tụi trẻ con bắt đầu hỏi vay tiền mình, khi thì đứa này, lúc thì đứa khác cứ vài triệu một với đủ các lý do, thoạt nhiên mình ko nghĩ j nhiều và cũng cho các e vay,... nhưng sau 1 thời gian thấy các e cứ khất nợ mãi (mình tin tụi này khất nợ là vì không có thật) mình cũng hơi nghi ngờ. Lương công ty không thấp, hoa hồng thì PKD cũng tương đối ổn ko đứa nào đói ăn khát uống cả =)) mà những đứa vay tiền mình lại còn toàn là Top doanh thu cao nên mình cũng đặt câu hỏi. Cho đến một ngày, bắt đầu có các thanh niên nhắn riêng với mình " A ơi, a hỏi giúp e chỗ a VA có tiền chưa với ạ, thì trả em trước, e phải đưa mẹ vào viện khám", "A ơi, tiền đặt cọc đi du lịch mà a VA cầm, giờ ko đi nữa bao giờ tụi em được hoàn lại ạ ",... Gần như cả PKD ko vay tiền thì cũng nhờ mình đòi tiền hộ. Và mình hiểu, a tôi vẫn còn chơi BÓNG :(. 
Đợt đó mình tác động cũng nhiều, đa phần là tác động đến bà M, chứ chả lẽ ae lại nói hỏi chỗ ô VA, rồi cũng đòi được nhiều cho Tụi trẻ con (giống đời nó thế, tiền mình bị nợ thì mình còn chả đòi được lại đi được cho người khác =))). Những khoản đó cái thì đòi được, cái thì khất, nhưng vô hình chung Tụi trẻ con đã hiểu vấn đề là Tiền mình mình giữ rồi, đồng thời sự kính trọng giảm dần tỷ lệ nghịch với thứ gì đó đồng nghĩa vs từ "Khinh bỉ" (thì cũng đúng, đường đường là Giám đốc đi vay tiền nhân viên, xong để đòi hết lần này đến lần khác mà ko có tiền cũng không biết lên tiếng bảo a Khó hay j thì ai cũng sẽ có cảm giác như vậy). Và quy luật bất thành văn bây giờ với Tụi trẻ con là ko cho a VA vay tiền vì bất cứ lý do gì! Nghĩ nó đắng :(...
Giờ sao nhỉ, tiền thì ko có, bạn bè, người thân, đồng nghiệp, ... không cho vay mà BÓNG vẫn phải đá, thì giờ kiếm đâu ra tiền nhỉ. Phải có cách nào đó chứ ??? Ơ-rê-ca! Ta nghĩ ra rồi! (Vậy mới biết khi Phản diện thông minh thì đáng sợ như thế nào). Khi a VA đã tìm ra cách kiếm tiền khác, thì công ty thật sự rất yên bình, Tụi trẻ con toàn 9x hầu hết mới đi làm lần đầu hoặc 1 2 nơi, nên tụi nó ngây thơ mà sống với nhau rất chân thành, vui vẻ, nhiều lúc ngồi từ xa nhìn qua PKD cảm giác giống như 1 lớp học cấp 3: mọi người chơi với nhau ko vụ lợi, toan tính, ko tranh chấp, drama như những môi trường nhiều công ty. Mình cảm thấy rất vui vì đã đào tạo và xây dựng được 1 môi trường như vậy, sự vụ của a VA có lẽ chỉ là 1 chấm mực rơi vào làn nước trong lành và rồi nó sẽ tan biến theo sớm thôi.
Có lẽ thật sự mình đã đánh giá thấp Giọt mực đó, quả thật nó đã loang ra nhưng không tan biến mà thay vào đó nó mở rộng để phủ lên mặt hồ 1 màu đen nhơ nhớp khiến mọi thứ ở trong hồ đều trở nên u tối, tù túng và bí bức. 
Còn tiếp,


Giờ mình lại viết và cứ có vẻ giọng mình cứ trầm xuống, ko còn vui như trước, có lẽ đây là giai đoạn mà mình nghĩ lại khá buồn, xen lẫn thất vọng, nên rất khó để miêu tả nó theo 1 góc nhìn tươi sáng hơn. Cảm ơn mọi người vì cũng ủng hộ và động viên mình viết tiếp. Mong mọi thứ tốt đẹp đến vs chúng ta, Love all ^^