Gần đây tôi ngồi ăn Pizza với một người bạn thân của mình. Cuộc hội ngộ tình cờ lại thành cơ hội cho bạn tôi...xả.
Rất nhiều sự oán giận bao năm trời của bạn tôi, với lão sếp chèn ép, với đồng nghiệp bắt nạt - lăng nhục, với những người hàng xóm chen lấn vỉa hè, xả ra ngoài, và tôi ngồi nghe. Chỉ ngồi nghe thôi... cũng mệt.
Đúng là hàm chứa sự giận dữ, oán hận trong người thật mệt mỏi. Tôi nhớ lại bản thân trước đây: cũng vác bao tải giận dữ với những người sếp đầu tôm đã hành hạ mình. Bao khoai tây giận dữ đó đã ăn mòn cơ thể tôi từ trong ra ngoài, khiến tâm hồn tôi không bao giờ tìm được bình yên, dù có ngồi sau sân chùa tĩnh lặng.
Phải cho đến khi tôi trút bỏ hết sự cáu giận, bằng nhiều cách như tâm sự với ai đó, viết lách, biến đau thương thành sức mạnh, thậm chí là tha thứ cho những kẻ gây ra đau khổ cho mình, thì tâm hồn tôi mới nhẹ bớt, trái tim mới tìm được sự thanh bình trong từng hơi thở.
Một việc rất quan trọng của hành trình buông bỏ sự cáu giận, là nói hết những gì cần nói. Viết thư dài gửi ban lãnh đạo công ty, đối diện với những gã sếp đầu tôm, chất vấn một người nào đó về những đau thương trong quá khứ mà hắn gây ra cho bạn,..v....v Có khi những dòng thông điệp viết ra không phải để cầu mong một sự hồi đáp nào đó từ người nhận, mà để xả những vương vấn trong lòng ta.
Tony Robbins từng đưa ra một bài tập thú vị: Hãy gọi điện cho người bạn còn vướng mắc, còn chuyện ân oán chưa giải quyết xong, còn vấn đề nào đó, dù cho là từ thời tiền sử 20 năm trước - gọi họ, nói hết những gì cần nói, rồi... gác máy và không bao giờ liên lạc nữa.
Để tiến về phía trước, chúng ta cần bỏ bao tải khoai tây của sự giận dữ và quá khứ lại phía sau, để mỉm cười với quá khứ chứ không phải căm tức, để trái tim và tâm hồn nhẹ bớt, đạt tới sự thanh thản 100%.
Giây phút ta nói hết những điều cần nói, với tất cả những người cần nhận thông điệp, lòng ta trở nên tĩnh lặng, và tự do khỏi nhà tù ám ảnh của quá khứ, vết thương trước đây được chữa lành - hoặc bắt đầu quá trình chữa lành.
Ta không khỏi mỉm cười, lần này không phải là mọi thứ mỉm cười với ta nữa, mà là ta mỉm cười với mọi thứ. Ta vui vẻ đón nhận những thử thách tương lai không chút nao núng, và ta làm điều quan trọng nhất cuộc đời : Bắt tay thực hiện giấc mơ của mình, với nội lực toàn diện trong bản thân và ma quỷ của quá khứ - thay vì chiến đấu với ta thì lại chiến đấu cùng ta như chiến hữu nhậu lâu năm.
I have a dream, a song to sing, to help me cope, with anything
I have a dream, a song to sing, to help me cope, with anything
Ta trở thành một thể thống nhất, nhẹ nhàng và dịu dàng, sự giao hòa giữa sức mạnh và bình yên, với bài học từ quá khứ, sức mạnh của hiện tại, và niềm hy vọng cho tương lai tươi sáng còn ở phía trước.
Tôi chợt nhớ đến lời bài hát I have a dream:
I Have a Dream, a song to sing
To help me cope, with anything
If you see the wonder, of a fairy tale
You can take the future, even if you fail
I believe in angels
Something good in everything I see
I believe in angels
When I know the time is right for me
I'll cross the stream, I Have a Dream
I Have a Dream, a fantasy
To help me through, reality
And my destination, makes it worth the while
Pushin' through the darkness, still another mile
I believe in angels
Something good in everything I seeI believe in angels
When I know the time is right for me
I'll cross the stream, I Have a Dream
I'll cross the stream, I Have a Dream