Mình từng nghĩ rất nhiều về mẫu người mà mình thích. Mình vẽ trong đầu về hình ảnh người sẽ bước đi cùng mình, người mà mình sẽ dành thời gian trải nghiệm cùng nhau.
Mình đã vạch ra những đầu dòng đó. Mình cần một người thích mạo hiểm… một người thích hoạt động ngoài trời… một người học kỹ thuật... một người giản dị… một người hiền lành… một người hài hước… một người có tố chất… Nhưng đến lúc có một người gần như thế xuất hiện, chỉ cần mình gạch bỏ bớt đi một số gạch đầu dòng, mình cũng có gạch dần đi, mỗi lúc gạch một ít… Và cuối cùng, họ cũng tick được nhiều dấu xanh trong cái list của mình…
<i>When I can meet my Mr. Right?</i>
When I can meet my Mr. Right?
Nhưng bỗng một ngày mình nhận ra rằng: đó không phải là người mà mình muốn. Mọi tick xanh trước đó đều trở nên thật vô nghĩa. Vậy cái list kia có ý nghĩa gì?
Mình thường nghe người ta nói rằng, nếu gặp được người ấy, bạn sẽ nhận ra ngay. Cái đấy là sự rung động. Mình đã từng có cảm thấy hứng thú như thế với người khác. Mình biết cảm giác đó. Với người đấy, mình lại bỏ luôn cái gọi là tiêu chuẩn, mỗi lần nói chuyện với anh là một lần mình thực sự enjoy và rung rinh. Nhưng với người lần này lại là một trải nghiệm khác. Anh đáp ứng gần như hết mọi gạch đầu dòng của mình. Mình cũng lựa chọn tiếp tục vì điều đó. Nhưng dần dà mình sợ những tin nhắn hay cuộc gọi từ anh, mỗi lần gặp mình đều cố gắng nói với bản thân rằng: Không ai có thể hoàn hảo, nên mình sẽ cố gắng chấp nhận điều đó, sẽ tiếp tục...
Và rồi khi mình cảm giác không thể tiếp tục, mọi tick xanh đều trở nên vô nghĩa.
Đấy, cái list của mình chỉ có ý nghĩa khi người ta làm mình thu hút, hay liệu rằng vốn dĩ ban đầu mình đã sắp xếp thứ tự của các yếu tố trong nó? Để khiến người này phù hợp, mình đã bỏ qua những yếu tố quan trọng khác. Vì đương nhiên không có ai là hoàn hảo, bản thân mình đây cũng chả hoàn hảo để mà yêu cầu một người hoàn hảo. Mình đã nghĩ có cái này, bù cái kia. Nhưng cảm giác rung động thực sự quan trọng khi yêu. Không phải tự nhiên mà "red flag" lại trở nên thật thu hút :)))
Và cũng một điều khác chợt chạy qua đầu mình. Liệu câu nói nên chọn người yêu mình, đừng chọn người mình yêu là đúng hay sai? Liệu chăng do bây giờ mình còn quá trẻ để trả lời cho câu hỏi này? Cũng phải chăng do đối với mình bây giờ tình yêu là thứ không quan trọng, mình muốn yêu để được vui vẻ? Tương lai mình hối hận cho quyết định này không? Cũng không biết nhỉ. Nhưng chí ít bây giờ, mình không hối hận, mình làm rất tốt. Mình cảm thấy nhẹ nhõng mà. Yêu là phải vui, không phải yêu để thành cục đá đè trên vai. Mày đã làm đúng rồi. Như thế tốt cho cả hai!