Hành trình chơi Poker trong 1 năm cũng là hành trình phát triển bản thân
Ngay lần đầu mình chơi Poker thì mình đã chơi trong 9 tiếng. Như 1 đứa trẻ nhìn thấy chân trời mới, mình chơi mọi hand bài, chơi đến...
Ngay lần đầu mình chơi Poker thì mình đã chơi trong 9 tiếng. Như 1 đứa trẻ nhìn thấy chân trời mới, mình chơi mọi hand bài, chơi đến khi mở lá river mới thôi và được may mắn liên tục. Sau đó, người hướng dẫn chơi (cũng là đứa bạn mình) thực hiện 2 quả all in với giá trị khá to và đều hướng mục tiêu là mình. Mình thua, mình ko tự tin vào chip với 2 pha all in đó. Mình tiếp tục mất tinh thần ở giai đoạn sau trận đấu và kết quả cuối cùng là mình thua khá là nhẹ nhàng sau 9 tiếng. Mình có lẽ là người tìm hiểu về Poker nhiều nhất trong nhóm bạn từ việc bet, raise, call ở trong trường hợp nào, học cách hack não bằng bluff, hand bài nào nên chơi, chơi như thế nào và học tính toán theo xác xuất. Với lượng kiến thức đó, mình rất tự tin vào khả năng chiến thắng vào bản thân nhưng thực tế lại khác.
Tất cả các cuộc chơi của mình đều có chung 1 đặc điểm đó là lúc đầu mình sẽ thường thắng khá lớn nhưng dần dần về sau sẽ thua. Mình nhận ra nhược điểm chí mạng của bản thân đó là tâm lý, sự thiếu kiên nhẫn và khả năng kiểm soát cảm xúc, điều đó thật sự tệ hại khi bạn ở trong 1 trận đấu dài hơi, bị bluff, bị đè tiền, sự nhàm chán khi không có hand bài nào đẹp để chơi. Càng ngày, cuộc chơi càng lớn từ số người chơi cho tới số tiền đặt cược. Càng thua, mình lại càng học nhiều, mình lại càng thay đổi nhiều chiến thuật hơn, mình càng háo thắng hơn, mình càng sát phạt hơn. Giờ cuộc chơi không còn là cuộc chơi nữa, đặc biệt trong nhóm có 1 đứa đến chơi vì mục đích kiếm tiền nhiều hơn là giải trí và nó chính là mục tiêu sát phạt của cả nhóm (mình thua nó nhiều nhất :'(). Tất cả những pha ăn tiền to nhất đều thuộc về mình (không phải khoe đâu) nhưng những pha mất tiền ở mức tầm trung và tầm thấp thì mình lại dính nhiều nhất nên thua đều đều theo thời gian (1 phần do đen đủi -> lời biện minh muôn thuở khi chơi bạc). Trong mấy tháng đó, tuần nào bọn mình cũng chơi, đi du lịch cũng chơi, đám cưới đứa bạn thân cũng chơi, bất chấp dịch cũng vào nhà 1 đứa nào đó để chơi, thường xuyên chơi khoảng 8 tiếng liên tục trở nên, kỷ lục thì là chơi 14 tiếng liên tục gần như không ăn uống gì. Đặc biệt khi nó bắt đầu ảnh hưởng tới tâm lý, tài chính, xích mích với nhau và mọi việc xung quanh. Đỉnh điểm là đứa bạn (chính là người hướng dẫn bọn mình) thua tiền tới 1 con số lớn trong 1 ngày và bắt đầu cáu gắt với mình (vì mình ăn to của nó dù mình đang lỗ sml) trong khi người ăn nhiều nhất thì chính là đứa đến với mục đích kiếm tiền (chơi không minh bạch khi giấu bớt chip ra sau người, chỉ để 1 lượng chip trên bàn, khi chắc thắng thì lại lấy chip đằng sau ra raise => là lỗi của cả nhóm khi không để ý cho lắm) và sau đó ông ấy ko chơi nữa. Bọn mình vẫn tiếp tục chơi mà không có ông ấy (minh bạch hơn). Một thời gian dài sau đó, mình thua lỗ và bắt đầu không gánh được tài chính thì cũng xin nghỉ chơi (đúng lúc giai đoạn bùng dịch hồi tháng 8).
Mấy tháng tiếp theo, mình làm WFH ở nhà, có nhiều thời gian đọc sách, nghe podcast, tập thể dục, xem phim, chơi game hơn. Mình bắt đầu cân bằng lại được cuộc sống. Trong quá trình chơi Poker, nhóm bạn dù đã thân với nhau 10 năm mà cũng vẫn thể hiện ra những điểm mà chưa từng nhìn thấy trước đó. May mắn là sau đó chúng mình càng thân nhau nhiều hơn. Thỉnh thoảng chúng nó vẫn rủ đi ăn, đi uống (vì nhóm mình có đam mê ăn uống và cũng không có chỗ nào đi chơi). Mới hôm qua thôi, bọn mình lại vào nhà 1 đứa để ăn tất niên (chỉ là 1 cái cớ). Một đứa trong nhóm mong muốn chơi lại Poker. Mình nghĩ ông bạn gục ngã lần trước sẽ không chơi đâu nhưng ai ngờ ông ấy lại tham gia. Bọn mình có 1 khoảng thời gian vui vẻ sau đó, không hack não quá nhiều, không raise quá cao, bluff thì đúng kiểu tấu hài. Vừa chơi vừa nói chuyện về mọi thứ, một không khí khá thoải mái. Bọn mình chỉ chơi khoảng 4 tiếng rồi ai về nhà nấy (trời lạnh vcl). Lúc về đến nhà, đứa bạn thân nó nhắn "nay mày chơi ổn nhất từ trước tới giờ, bình tĩnh, không sát phạt, không khó chịu. ok mà mày thấy nay chơi vui ko? cả nhóm đều vui vẻ. vẫn nch bình thường. không cau có". Mình nhận ra poker là bộ môn đã thay đổi bản thân mình khá nhiều chỉ sau 1 năm. Từ 1 bộ môn chơi để giải trí rồi bị lệch lạc khi liên quan tới đồng tiền mà quên khi mục đích thật sự là có 1 khoảng thời gian vui vẻ với bạn bè xung quanh vào những dịp gặp nhau hiếm hoi.
P/s: Đây là bài viết đầu tiên của mình trên Spiderum nên giọng văn, cách truyền đạt, nội dung có thể còn nhiều vấn đề. Mong được mọi người comment góp ý thêm :3
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất