Hạnh phúc???
Đến khi nào tôi mới hạnh phúc? Tôi đã nghĩ, nếu làm được thứ tôi thích như đi du lịch, tôi sẽ hạnh phúc. Đúng, tôi có vui vẻ và hạnh...
Đến khi nào tôi mới hạnh phúc?
Tôi đã nghĩ, nếu làm được thứ tôi thích như đi du lịch, tôi sẽ hạnh phúc. Đúng, tôi có vui vẻ và hạnh phúc, tuy nhiên, đến những nơi hiểm trở, cheo leo cần người hỗ trợ, tôi lại chạnh lòng.
Tôi nghĩ, nếu làm được thứ tôi thích như học thêm về nhiếp ảnh, tôi sẽ hạnh phúc, nhưng chưa hẳn. Niềm vui đến từ ảnh của tôi đang ít dần. Tôi lười xách máy lang thang hơn, lười lưu giữ những khung hình đẹp hơn...
Tôi đã nghĩ, đọc sách khiến tâm hồn tôi nhẹ nhàng và vui vẻ hơn. Đúng là tôi có thấy nhẹ nhàng hơn, vui vẻ hơn; nhưng niềm vui đó chỉ kéo dài đến khi tôi buông sách.
Tôi đã nghĩ rằng chạy trốn ngày chủ nhật ở những quán cà phê và rạp chiếu phim, tâm trạng của tôi có tốt hơn. Có chứ, rất tốt là đàng khác, nhưng nó chỉ kéo dài đến hết ngày hôm ấy.
Tôi đã nghĩ rằng, nếu tôi học cách chăm sóc một cái gì đó, như cây cối, cá và chó, tôi sẽ bớt chênh vênh. Đúng là điều đó có tác dụng, đúng là tôi có cảm giác có gì đó đang chờ mình ở nhà; nhưng lòng tôi vẫn thấy thiếu thốn một cái gì đó rất quan trọng.
Tôi đã làm rất nhiều điều để khiến bản thân mình vui vẻ và tôi đã khá vui vẻ, nhưng tôi không hạnh phúc.


Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Guanhyun
Nếu bạn có một thứ gì đó để yêu, và một ai đó để chia sẻ tình yêu đó, có thể bạn sẽ hạnh phúc.
Nếu bạn mang niềm vui đến cho một ai đó quan trọng, có thể bạn sẽ hạnh phúc.
Để đi tìm hạnh phúc, thì phải tìm chính mình trước đã.
- Báo cáo

moorland
cảm ơn bác
- Báo cáo

_noibinhyen
Nên nhớ, hạnh phúc không phải là thứ mà bạn phải - làm - gì - đó thì mới đạt được.
- Báo cáo

Guanhyun
Mình nghĩ khái niệm hạnh phúc nó rất chủ quan, tức tuỳ vào mỗi người mà khác nhau. Có người mở mắt nhìn vào những nét đẹp ở đời là thấy thanh thản, hạnh phúc. Có người tìm thấy hạnh phúc ở những thành tựu cá nhân. Có những điều này khiến người khác hạnh phúc, nhưng với mình thì lại không, và ngược lại. Thế nên, cách nhanh nhất để tìm hạnh phúc theo mình là thấu hiểu chính bản thân, mặt khác cũng chấp nhận rằng hạnh phúc không phải là một trạng thái kéo dài mãi mãi.
- Báo cáo

duongAQ

Khi tôi nhìn vào bức ảnh của bạn trong bài viết, tôi nở 1 nụ cười nhẹ, bởi hoa kia đẹp biết bao. Đó có phải là hạnh phúc?
Khi tôi trở về nhà sau 1 ngày làm việc vất vả, đứa con gái hơn 1,5 tuổi của tôi chạy ra cửa đón tôi, tôi thấy hạnh phúc.
Tôi không nghĩ rằng tôi "Phải làm gì đó" thì tôi sẽ "nhận được hạnh phúc". Hạnh phúc với tôi đơn giản là tôi "thấy" nó trong những điều bình dị hàng ngày. Nó đã, đang tồn tại xung quanh tôi. Vấn đề là khi nào tôi thấy nó, tôi nhận ra nó.
Nếu tôi mang cái vẻ mặt u ám khi kết quả công việc không như mong đợi về nhà, thì liệu tôi có nhận ra niềm hạnh phúc khi con mình chào đón mình?
Hạnh phúc cũng không phải là 1 cảm giác kéo dài nhiều giờ, nhiều ngày. Nó diễn ra rất nhanh, đôi khi chỉ 1 thoáng khi tôi nở 1 nụ cười. Vấn đề là khi có được nó, tôi trân trọng nó. Không trân trọng 1 giây, 1 phút, bạn sẽ đánh mất cả 1 ngày dài mà chẳng có điều gì vui vẻ, đáng quý.
- Báo cáo

moorland

- Báo cáo

Hoàng Mạnh Diệu
Tôi nghĩ bạn cần hiểu hạnh phúc là gì .
Bạn có thể tham khảo thêm bài viết https://spiderum.com/bai-dang/Trang-Thai-Hanh-Phuc-va-Cuoc-Song-Hanh-Phuc-lczcOrPWUJU4
- Báo cáo