Hai - không - mười - tám: Một - cô - gái - quá - đỗi - bình - thường
Một cô gái rất ít trang điểm, không dùng nước hoa. Chỉ luôn giữ bên mình một thỏi son đỏ và thi thoảng dùng vài giọt tinh dầu vetiver...
Một cô gái rất ít trang điểm, không dùng nước hoa. Chỉ luôn giữ bên mình một thỏi son đỏ và thi thoảng dùng vài giọt tinh dầu vetiver - chứa cả hương đồng cỏ.
Một cô gái không biết gì là hội hè. Chỉ biết những đêm uống trà tĩnh lặng bên một, hai người bạn. Chỉ biết ngắm nhìn cuộc sống qua khung cửa bên tách cà phê nhỏ - mà cứ uống là say.
Một cô gái dành ở nhà cả ngày chỉ để ngắm ánh nắng tràn qua hiên, ngắm sắc thu vàng rực ngọt ngào, ngắm con phố ngày đông mưa dầm trầm tĩnh.
Một cô gái tự biết cắm hoa - cho mình. Sáng chủ nhật, cô thường dậy rất sớm, ra chợ ôm một bó hoa, khi thì hồng tỷ muội thơm ngát, khi thì cúc họa mi tinh khiết… Chúng thật vừa văn với chiếc bình gốm đỏ chứa bao sương gió – món quà nhỏ bạn tặng cô.
Một cô gái chăm chỉ nấu ăn. Sáng dậy sớm, đi chợ, hít thở mùi Hanoi trong sướng sớm, nấu ăn đơn giản rồi mang đi làm.
Một cô gái chẳng biết đến shopping, mua sắm. Cô thỏa mãn với chính những gì mình đang có. Chiếc váy xòe màu đen, chiếc sơ mi trắng bay bay, chiếc áo len xanh rêu rộng thùng thình, chiếc khăn thổ cẩm đầy sắc màu… Cô thấy đủ, thấy đẹp – với tất cả chúng.
Một cô gái chỉ bình lặng giữa Hanoi - chẳng - còn - bình - lặng. Cuộc sống của cô chỉ gói gọn trong một vòng lặp nhỏ thi thoảng có thêm vài điểm xuyết từ những người bạn.
Một cô gái không màng vờ vĩnh để lấy lòng hay tìm cách dựa dẫm vào đàn ông. Cô độc thân – vẫn vậy nhưng cô đã thực sự thấy bình an và yêu thương nó. Đối với cô độc thân giờ không hề đơn độc. Vì những thứ cô yêu – giờ đâu chỉ là ai đó.
Hai - không - mười - tám, một - cô - gái - quá - đỗi - bình - thường, một cô gái chỉ đang từng bước đi sâu hơn vào nội tâm của chính mình. Thêm lặng thinh, thêm cảm nhận, thêm những điểm chạm - thực hơn.
Hai - không - mười - chín, cô - gái - bình - thường ấy liệu có khác?
Ừ khác chứ, chắc chắn sẽ khác vì con đường của cô mới bắt đầu, hành trình của cô mới có những bước chân đầu tiên.
Chân thực hay mơ hồ?
Sâu sắc hay mờ nhạt?
Sôi động hay bình lặng?
Không quan trọng, nếu đó là những gì bản thân cô thật sự muốn.
Sâu sắc hay mờ nhạt?
Sôi động hay bình lặng?
Không quan trọng, nếu đó là những gì bản thân cô thật sự muốn.
- Hôm nay cô có hạnh phúc không?
- Có!
- Có!
Chỉ cần mỗi ngày câu trả lời đều như thế, thì đáng gì phải bận tâm?
#thuytra #chuyện_của_trà #vietmoingay
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất