Gloomy Days
Tôi, của những ngày tươi đẹp. Thật sự phải post tấm hình cách đây 6 năm, của cái thời mà vừa mới thoát ra được dãy ghế nhà trường...

Thật sự phải post tấm hình cách đây 6 năm, của cái thời mà vừa mới thoát ra được dãy ghế nhà trường và tiếng trống tan học, những hình ảnh mà thời còn học sinh luôn ám ảnh. Thời đó háo hức được mau mau tốt nghiệp,đi học Đại học và mau có việc làm để được tung hoành ngang dọc, wow, nghĩ thôi cũng thấy sướng rồi :v
Cứ tưởng mọi thứ đều sẽ rất tuyệt vời khi không còn vùi đầu trong đống môn học và những bài kiểm tra, thi cử, giám thị, thầy cô và....họp phụ huynh - 3 từ mang tính sát thương hàng ngàn sinh mệnh bé bỏng thời ấy :))
Nhưng, cuộc sống mà, hồi còn trẻ thì đứa nào cũng ước mơ và lý tưởng đầy mình, nghĩ ra cả một viễn cảnh tươi đẹp trước mắt rồi cho đến khi thật sự bước chân ra đời mới bị “vả” vài (chục) cái vào mặt mới tỉnh. Khi đó ước gì mình chỉ đang gặp ác mộng trong mơ mà thôi -.-
Riêng bản thân mình cũng bị “vả” nên mới ngồi đây gõ vài dòng tâm sự chán đời này, vì biết bản thân đang gặp phải rất nhiều vấn đề cần phải suy nghĩ mặc dù nghĩ có cái nghĩ thông, có cái lại không chịu thông. Nhưng mà thật sự phải viết ra thì mới thấy nhẹ lòng hơn được tí. Mình biết là diễn đàn này không phải tạo ra để cho những con “ve sầu-đời” như mình vô “hót” nhưng mà thôi kệ đã viết tới đây rồi thì thôi viết nốt luôn.
Dạo này trời đang giao mùa, chuyển lạnh, lại thêm phần mất ngủ nên sáng nào đi làm cũng mang thân hình gấu trúc vô cơ quan, cà phê thì pha trộn hẳn 2 gói Phố và G7 chung để tăng đô chống ngủ gục. Cái thời điểm cuối năm hối hả này, đã tình không có tiền cũng không chỉ mỗi tâm sự là chất đầy như núi, năm 2018 này mau qua nhanh để kết thúc vận hạn tam tai của mình, mong sang năm ngẩng đầu lên được.
Không cầu mong gì ngoài 2 chữ An Yên, vậy hoy đó :(
P/s: Xin lỗi và cảm ơn nếu ai đã lỡ đọc tới đây thì hãy thông cảm cho mình nhé ^^

Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

ThịnhKBD
Mình (đúng hơn là em :>) cũng chọn giải pháp mong thời gian trồi qua nhanh để cẩu mong một năm mới tốt hơn, hay chuẩn hơn là chỉ mong 1 ngày trôi qua thật nhanh để hy vọng một ngày mới tốt hơn. Và mình cứ thế suốt bao năm tháng cho tới khi một ngày mình nhìn lại thì thấy mình thật trống rỗng, nhìn thời gian trôi thật nhanh mà cảm thấy bản thân chả khá hơn được chút nào. Đúng hơn là mình thấy bản thân mình đã lãng phí cái khoảng thời gian "chờ cho ngày trôi qua" một cách nhạt nhẽo. Thành ra mỗi ngày của mình cứ lặp đi lặp lại quẩn quanh như thế, vẫn lạc lối chưa biết phải làm gì. Và lúc mình đang gõ những dòng này thì bản thân mình cũng đang cảm thấy chán chết, hoặc như tiếng anh có cụm từ "dead inside" để ám chỉ những lúc ntn :))
-"Tôi lạc đường không phải vì tôi không biết đường đi, mà là vì tôi không biết mình đi đâu"-
- Báo cáo

Ivyng94
Cảm giác mà cứ lầm lũi làm việc cho trôi qua một ngày rồi lại lặp đi lặp lại nó rất bất lực đấy bạn ạ
bản thân mỗi người k ai nong muốn mình lâm vào tình trạng như thế.

Cơ mà cuộc sống không lúc nào dễ dàng, với một người trẻ thì lại càng phải cố gắng gấp đôi gấp ba để sau bày không phải hối tiếc bất cứ điều gì. Đó cũng là lý do chúng ta luôn quanh quẩn trong mới suy nghĩ
.

Chúc bạn một buổi trưa mát mẻ nha ^^
- Báo cáo