"Giả ngu" ĐỂ TỰ DO TRẢI NGHIỆM
Tôi dần nhận ra nhiều nỗi đau, sự lo lắng, những dính mắc mà ngoại cảnh đã vẽ lên tâm hồn đứa trẻ năm đó.
CHÚNG TA KHÔNG LÀ GÌ CẢ …(P2)
Hôm nay là một ngày thật bình thường như bao ngày nhưng tôi lại khá bù đầu vì khối lượng công việc không đều và bị dồn trong một thời gian ngắn.

Dạo gần đây tôi không còn nhận ra mình nữa vì đơn giản tôi không có can đảm chấp nhận bản thể (1) hiện tại của mình. Tôi thấy mình rất rõ qua những người bên cạnh tôi bạn bè, người yêu và đồng nghiệp. (2)
Nhiều khi tôi ngồi lại và lặng lẽ quan sát những sự việc đã qua, nhớ lại mình đã lớn lên như thế nào.
Tôi dần nhận ra nhiều nỗi đau, sự lo lắng, những dính mắc mà ngoại cảnh đã vẽ lên tâm hồn đứa trẻ năm đó.(3) Nếu không hiểu có lẽ tôi vẫn sẽ tiếp tục trách móc, buồn tủi thậm chí là đay nghiến mình, đay nghiến những mặt tối mà tôi vô tình nghe người đời phán xét nó như thế nào. Đôi lúc tôi nhìn sang đồng nghiệp, bạn bè hay dù chỉ là những người lạ, những thứ người ta show bên ngoài, tôi thầm ghen tỵ, thầm thèm muốn về tuổi thơ của họ và sự tươi mát của tâm hồn họ khi họ được nuôi dưỡng đủ đầy trong tình yêu thương.
Tôi lại bất giác nghĩ đến mình, nghĩ về từng bản thể tôi từng là, nghĩ về mình hiện tại và tưởng tượng cả về tương lai của mình. Tôi bỗng chốc thấy lạc lối vì tôi từng tin mình là quá nhiều thứ. Mình từng nghĩ mình sinh ra nên đứng trong top của lớp, tôi từng lao đầu vào học vì niềm tin mình sinh ra là để giỏi và rất giỏi. Và tôi cũng từng nghĩ mình không kiểu người dịu dàng vì mình sinh ra với một thân hình thô và khuôn mặt bầu bĩnh.
Đáng buồn hơn, tôi cũng đã từng nghĩ mình là nghề này nghề kia để rồi khi rơi vào trường hợp phải làm một việc không như mình nghĩ thì sự chống cự từ sâu bên trong xuất hiện và tôi trở nên lạc lối trong chính suy nghĩ của mình. Rốt cuộc mình là ai, tôi có cần trả lời cho câu hỏi đó không? Nếu biết những thứ chúng ta thích được hình thành nên từ những trải nghiệm từ khi sinh ra (có thể từ nhiều đời trước đó) thì chúng ta có nghĩ mình là ai không? Và mình là như thế và mình không thể thay đổi.
Vậy nên, con người chúng ta sinh ra thực chất chẳng là gì cả bởi vậy mà chúng ta có thể trở thành bất cứ thứ gì chúng ta muốn.Và tôi nghĩ, mình sẽ luôn ghi nhớ những điều này: - Trải nghiệm làm nên bản thể (con người)- Kiến thức tạo nên trải nghiệm- Kiến thức không làm nên con người- Không đồng hóa mình với bất cứ thứ gì?Vì mình không là gì cả nên sẽ không có so sánh, phán xét. Hãy luôn luôn quan sát, soi chiếu và nhận biết mình.
(1) "𝐵𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑒̂̉" 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑙𝑎̀ 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑡ℎ𝑢̛̣𝑐 𝑡𝑎̣𝑖 𝑛𝑜̣̂𝑖 𝑡𝑎̣𝑖 𝑐𝑢̉𝑎 𝑠𝑢̛̣ 𝑣𝑎̣̂𝑡 (𝑐𝑜𝑛 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖), ℎ𝑜𝑎̣̆𝑐 𝑚𝑜̣̂𝑡 𝑞𝑢𝑎́ 𝑡𝑟𝑖̀𝑛ℎ 𝑡𝑜̂̀𝑛 𝑡𝑎̣𝑖 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑛𝑔𝑢̛̀𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎𝑦 đ𝑜̂̉𝑖 (𝑡ℎ𝑒𝑜 𝑡𝑟𝑖𝑒̂́𝑡 ℎ𝑜̣𝑐 ℎ𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑠𝑖𝑛ℎ ℎ𝑜𝑎̣̆𝑐 𝑃ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑔𝑖𝑎́𝑜).”
(2) 𝑃ℎ𝑎̣̂𝑡 𝑔𝑖𝑎́𝑜 𝑐ℎ𝑜 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑒̂́ 𝑔𝑖𝑜̛́𝑖 𝑏𝑒̂𝑛 𝑛𝑔𝑜𝑎̀𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑡𝑎̂́𝑚 𝑔𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̉𝑛 𝑐ℎ𝑖𝑒̂́𝑢 𝑛𝑜̣̂𝑖 𝑡𝑎̂𝑚 𝑐𝑢̉𝑎 𝑚𝑜̂̃𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖. 𝑁𝑒̂́𝑢 𝑡𝑎 𝑡ℎ𝑎̂́𝑦 𝑥𝑢𝑛𝑔 𝑞𝑢𝑎𝑛ℎ 𝑡𝑜𝑎̀𝑛 𝑠𝑢̛̣ 𝑖́𝑐ℎ 𝑘𝑦̉, 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑡𝑎 𝑐𝑎̂̀𝑛 𝑛ℎ𝑖̀𝑛 𝑙𝑎̣𝑖 𝑏𝑎̉𝑛 𝑡ℎ𝑎̂𝑛. 𝑁𝑒̂́𝑢 𝑡𝑎 𝑡ℎ𝑢 ℎ𝑢́𝑡 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑡𝑜̂́𝑡 đ𝑒̣𝑝, 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑡𝑎 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 đ𝑎𝑛𝑔 𝑚𝑎𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̂̉𝑚 𝑐ℎ𝑎̂́𝑡 𝑡𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑡𝑢̛̣.
(3) 𝑆𝑖𝑔𝑚𝑢𝑛𝑑 𝐹𝑟𝑒𝑢𝑑, 𝑐ℎ𝑎 đ𝑒̉ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑝ℎ𝑎̂𝑛 𝑡𝑎̂𝑚 ℎ𝑜̣𝑐, 𝑐ℎ𝑜 𝑟𝑎̆̀𝑛𝑔 𝑞𝑢𝑎́ 𝑘ℎ𝑢̛́ 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑡ℎ𝑜̛ 𝑎̂́𝑢 𝑐𝑜́ 𝑎̉𝑛ℎ ℎ𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑠𝑎̂𝑢 𝑠𝑎̆́𝑐 đ𝑒̂́𝑛 𝑡𝑎̂𝑚 𝑙𝑦́ 𝑣𝑎̀ ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑣𝑖 𝑐𝑢̉𝑎 𝑚𝑜̂̃𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑘ℎ𝑖 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ. 𝑇ℎ𝑒𝑜 𝐹𝑟𝑒𝑢𝑑, 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑡𝑟𝑎̉𝑖 𝑛𝑔ℎ𝑖𝑒̣̂𝑚 𝑡ℎ𝑜̛̀𝑖 𝑛ℎ𝑜̉, 𝑑𝑢̀ 𝑣𝑢𝑖 ℎ𝑎𝑦 đ𝑎𝑢 𝑡ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔, đ𝑒̂̀𝑢 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑙𝑢̛𝑢 𝑔𝑖𝑢̛̃ 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑡𝑖𝑒̂̀𝑚 𝑡ℎ𝑢̛́𝑐 𝑣𝑎̀ 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ đ𝑖̣𝑛ℎ ℎ𝑖̀𝑛ℎ 𝑐𝑎̉𝑚 𝑥𝑢́𝑐, 𝑠𝑢𝑦 𝑛𝑔ℎ𝑖̃ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑐ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑡𝑎 𝑠𝑎𝑢 𝑛𝑎̀𝑦.𝑀𝑜̣̂𝑡 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑙𝑜̛́𝑛 𝑙𝑒̂𝑛 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 𝑚𝑜̂𝑖 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛̀𝑛𝑔 𝑔𝑖𝑎 đ𝑖̀𝑛ℎ đ𝑎̂̀𝑦 𝑐𝑎̆𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̆̉𝑛𝑔 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ ℎ𝑖̀𝑛ℎ 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝑥𝑢 ℎ𝑢̛𝑜̛́𝑛𝑔 𝑙𝑜 𝑙𝑎̆́𝑛𝑔, 𝑑𝑒̂̃ 𝑏𝑎̂́𝑡 𝑎𝑛 𝑘ℎ𝑖 𝑡𝑟𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ. 𝐾ℎ𝑖 ℎ𝑜̣ ℎ𝑜̂̀𝑖 𝑡𝑢̛𝑜̛̉𝑛𝑔 𝑙𝑎̣𝑖 𝑡𝑢𝑜̂̉𝑖 𝑡ℎ𝑜̛, ℎ𝑜̣ 𝑐𝑜́ 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑟𝑎 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑐𝑎̉𝑚 𝑥𝑢́𝑐 𝑡𝑖𝑒̂𝑢 𝑐𝑢̛̣𝑐 𝑛𝑎̀𝑦 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑝ℎ𝑎̉𝑖 𝑛𝑔𝑎̂̃𝑢 𝑛ℎ𝑖𝑒̂𝑛 𝑚𝑎̀ đ𝑒̂́𝑛 𝑡𝑢̛̀ 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 𝑔𝑖̀ đ𝑎̃ 𝑡𝑟𝑎̉𝑖 𝑞𝑢𝑎.
#huongg

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
