Với những ai lỡ click vào cái tiêu đề vô thưởng vô phạt này thì xin lỗi, bài này không phải cho các cậu.
Bài này cho mình, cho những suy nghĩ vẩn vơ từ khi nộp khóa luận đến giờ.
14/5/2022. 10:01 phút sáng. Mình nộp khóa luận. Sau khi hiện ra cửa sổ xác nhận đã nộp bài thành công. Mình thẫn thờ: thế là 2 năm ăn học thạc sĩ hết quách.
Mình còn nhớ lúc mới qua Ý, do mình không check lịch kĩ thế là mất gần 10 ngày bootcamp với các bạn do phải cách ly. Mình còn nhớ ngày đầu mình chuyển đồ đạc vào trong PAB gặp anh người Hi Lạp, được ảnh dẫn cho đi siêu thị. Rồi lần đầu từ badia về không biết đường phải đi bộ gấp ba lần quãng đường bình thường. Mình cũng ngạc nhiên sao mà mọi thứ cứ chớp qua não khi mình gõ những dòng này. Nhưng mình cho con người ta có xu hướng vậy, cứ khi kết thúc cái gì thì những khoảnh khắc sẽ hiện lại một lượt.
Lúc mới vào học, mình bị ngợp. Với một thằng học business, chỉ biết về mấy khái niệm trong finance, HRM, econ, thì học governance là một sự khổ ải. Mình đọc bài, hiểu thì cũng hiểu đấy, nhưng đếch phân tích sâu được. Hết năm đầu, mình hốt hoảng. Mình tự hỏi nhiều lần rằng rốt cuộc thì mình đã tiếp thu được những gì. Kiến thức mới thì rõ là có, mình biết nhiều hơn, mình học được cách nhìn vấn đề từ góc độ khác, nhưng không chuyên sâu, và mình không hề có một chủ đề ưa thích cụ thể.
Đến năm 2, việc học tạm ổn, nhưng khóa luận thì không. Bây giờ mà hỏi thầy hướng dẫn mình ấn tượng điều gì nhất ở mình, chắc chắn thầy sẽ bảo "thằng này đổi đề tài khóa luận nhiều lần hơn số courses nó phải học". Đề tài của mình biến từ global network analysis thành covid-19 in EU, rồi thành text analysis của AI strategies, xong úm ba la ra privacy-preserving data sharing, cuối cùng thành technical privacy metrics. Độ biến thiên của đề tài thì phải gọi là cực đại. Mình cứ loay hoay không biết phải viết về cái gì cho đến ngày 30/4 (15 ngày trước deadline) mới tự buộc bản thân phải chốt sổ. Lúc đầu kế hoạch là viết 10k từ trong 10 ngày, cuối cùng không hiểu thế lực nào thúc đẩy mà xong trong 8 ngày. Nhanh đến mức mình cũng không ngờ.
Quá trình viết khóa luận bắt mình học thêm nhiều thứ, tiếp thu thêm nhiều thứ, và trân trọng nhiều thứ. Mình trầm khi thấy mấy papers hay ho, thán phục khi một bài nào đó có impact cực lớn, nghi hoặc khi thiết kế nghiên cứu cho bản thân. Cho dù khóa luận của mình không có chất lượng tốt, thì quá trình thực hiện nó rất đỗi đáng thưởng thức về mặt học thuật.
Nhớ lại cũng buồn cười, 2 năm ăn học thì những trải nghiệm học thuật đáng nhớ chỉ bắt đầu vào 3 tháng cuối cùng. Nếu giờ ai mà hỏi mình transnational governance là gì thì mình xin lỗi là cũng đếch trả lời được, thế mới oái ăm. Xong giờ biết nhiều về tech lại đi làm PhD về business, đời toàn những cú lừa.
Vậy đó, hết rồi.