TIẾNG ANH - MẶT TRÁI CỦA SỰ THẬT
Albert Einstein, Nikola Tesla, Peter Drucker, Lâm Ngữ Đường,… tất cả những con người vĩ đại này đều đến Mỹ học tập và nghiên cứu mà...
Albert Einstein, Nikola Tesla, Peter Drucker, Lâm Ngữ Đường,… tất cả những con người vĩ đại này đều đến Mỹ học tập và nghiên cứu mà không cần phải tham gia bất cứ kì thi ngoại ngữ nào.

Cũng có thể họ may mắn vì mãi cho đến tận năm 1964 TOEFL mới ra đời, và IELTS là 1989. Nhưng giờ, luyện thi tiếng Anh đã trở thành một ngành công nghiệp.

Tất nhiên là bài viết này học trò sẽ không hướng dẫn bạn cách luyện TOEFL, IELTS hay TOEIC, mà nó là thuyết phục bạn hãy “bỏ tiếng Anh đi.” (Just kidding!). Lợi ích của việc học tiếng Anh thì không gì có thể bàn cãi rồi, thôi thì hôm nay ta bàn đến mặt trái của nó vậy.
Trước hết, cho học trò nói sơ qua về bản thân. Là người học ngoại ngữ; đang sử dụng tiếng Triều Châu - ngôn ngữ tổ tiên, sanh ra ở vùng Tây Nam Đông Lào nên tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ, và Anh ngữ thì dùng để học tập và dũa nail sinh nhai.
Học trò không có ý khoe khoang, chỉ là muốn nói mình cũng đã từng bỏ rất nhiều thời gian ra để học ngoại ngữ. Vậy nên anh em khi đọc bài này mà thấy không ưng, thì xin coi mấy ngu ý dưới đây chỉ là lời mua vui của một anh thợ móng.
Thứ nhất, tiếng Anh có thể đang lấy đi tuổi thanh xuân của rất nhiều bạn. Ai học kinh tế chắc sẽ biết đến cụm từ “chi phí cơ hội” hay “opportunity cost.” Khái niệm này được hiểu là sự một cách đơn giản là bỏ cái này để lấy cái kia, hay muốn được cái này thì phải từ bỏ cái khác. Ở Việt Nam, cứ mỗi tối là các trung tâm Anh ngữ đông nghẹt người. Có bao giờ đang ngồi trong lớp học ngoại ngữ mà bạn lại tiếc nuối vì không làm những hoạt động khác không?

Một nghiên cứu chỉ ra rằng, bạn phải mất 10.000 giờ để trở thành chuyên gia của một lĩnh vực nào đó. Thôi thì ta tính rẻ rẻ thôi nhé, để có một kỹ năng ở một mức độ trung bình khá, ta lấy một một phần tư số thời gian kia vậy – 2.500 giờ. Thí dụ một ngày bạn dành ra hai tiếng để học tiếng Anh, học liên tục bất chấp các ngày lễ và Tết. Phải mất ba năm sáu tháng để bạn hoàn thành 2.500 giờ học ấy. Đó là bạn phải thật siêng năng và có tinh thần tự giác cao. Nếu bạn trì hoãn thì thời gian này có thể kéo dài lâu hơn.

Trong trường bạn không học tiếng Anh bằng đam mê, và học đã lâu không thấy tiến bộ, thì tôi khuyên bạn hãy dành ba năm rưỡi ấy để làm những điều có ích hơn.
Hãy dành thời gian cho tuổi xuân của bạn. Dành thời gian bên cạnh người thân và bạn bè của mình. Tìm một người để yêu, chơi một môn thể thao, chọn một lĩnh vực mình thích và theo đuổi nó hết mình.
Biết đâu chừng vài năm sau đó bạn lại trở thành một chuyên gia tình dục học lỗi lạc? Một bác sĩ nam khoa, một anh thợ sửa ống nước, bác tài xế lái xe bus, một cô gia sư tên Thảo? Hoặc cao xa hơn, bạn tìm ra cách chữa trị ung thư tinh hoàn? Có thể lắm nhé.
Thứ nhì, học tiếng Anh mà để tiến thân hoặc để đi xin việc thì đừng học vội, hãy suy ngẫm cái đã, vì khi bạn "thoả mãn" nhà tuyển dụng, thì lại quăng tiếng Anh qua một bên, bỏ hết biết bao công sức. Chắc nhiều anh em đi làm rồi sẽ đồng cảm.
Về ý này, mỗi người có một mục tiêu sống khác nhau, khó mà đánh đồng được. Nếu bạn là người có mục tiêu nghề nghiệp rõ ràng, và muốn gia tăng thu nhập bằng mọi giá thì hãy theo đuổi tiếng Anh, điều đó không sai.
Học trò có anh bạn thi công chức vào vị trí chuyên viên kiểm lâm của một huyện vùng xa ở Kiên Giang, họ đòi anh cái bằng cao đẳng và tiếng Anh chứng chỉ A. Thế là anh này học ngày, học đêm quyết tâm để lấy được cái chứng chỉ ấy.
Đến khi được nhận vào làm, anh bạn chia sẻ rằng, anh rất hiếm khi gặp gỡ người ngoài, đi trực hoặc tuần tra trong rừng miết; hoặc là làm bạn với chim muông thú hoặc nhậu nhẹt với mấy ông nông dân, có gặp thằng Tây thằng Tàu nào mò tới đâu mà nói tiếng Anh, tiếng em. Biết vậy hồi anh mua bằng nộp cho xong.
Nếu ta cứ bị thoả hiệp và chạy theo nhưng xu thế của thị trường lao động, thì lúc nào ta cũng chỉ là kẻ chạy theo nó mà thôi. Học mà ép buộc, bức bí quá thì đừng học nữa. Ta phải có cái tầm nhìn dài hạn, đừng thấy cái gì ngon ăn cũng nhảy vào nhấn nhấn, hay ấn ấn vài cái rồi thôi. Học trò chê.

Còn một loại người học đi học tiếng Anh để cho xã hội không nói mình dốt, loại này học vì dư luận, trò cũng chê. Ông Osho nói vầy nghe phê lắm: "Nỗi sợ lớn nhất trên thế giới này chính là nỗi sợ dư luận. Vào cái giây phút mà bạn không còn sợ đám đông, bạn không còn là một con cừu, bạn trở thành sư tử. Một tiếng gầm to trỗi dậy trong trái tim bạn, tiếng gầm của tự do."
Thứ ba, học tiếng Anh phải học luôn văn hoá của những nước nói thứ ngôn ngữ. Văn hoá và tư duy của một dân tộc thể hiện rất nét qua ngôn ngữ của dân tộc đó.
Văn hoá của mình thì mình phải giữ gìn và phát huy, và mình học luôn văn hoá của những người nói thứ ngôn ngữ ấy. Đâu phải hiển nhiên mà người ta có câu "to understand a culture, learn its language." Mình đã bỏ thời gian ra học cái mới rồi, thì đừng ngại mở lòng ra với tư tưởng mới. Những tư tưởng ấy giúp ta rộng lượng hơn, bớt hẹp hòi và gia trưởng lại.

Nhiều người giỏi ngoại ngữ rồi, phang tiếng Anh như gió rồi, chơi với Tây nhiều, đi nước ngoài một thời gian, họ chuyển sang chê bai hoặc khinh bỉ người Đông Lào mình. Ngàn năm văn hiến mà tụi nó nói như không! Cái đó là học trò chê! Chê lắm! Vậy chẳng khác nào người không có học.
Cuối cùng, bạn sử dụng được bao nhiêu ngôn ngữ không quan trọng, quan trọng là bạn có ý gì để nói, có truyện gì hay ho để kể. Jean Tharaud có nói một câu nghe cũng đã, học trò biên ra đây: "Viết ra không phải là việc khó; cái khó là phải có những câu chuyện gì đáng kể để kể, những tư tưởng gì đáng ghi để ghi.”
Người nói lưu loát tiếng Anh mà không có gì để nói, hoặc nói chuyện vô duyên thì cũng vô ích thôi. Rõ ràng, ngôn ngữ chỉ là thứ phương tiện giao tiếp, nhân cách, phẩm hạnh và tài năng mới làm nên một con người có "số má" với đời được.

Chú giải:
- TOEFL: Test Of English as a Foreign Language
- IELTS: International English Language Testing System
- TOEIC: Test of English for International Communication
- Quy luật 10.000 giờ link: http://wisdomgroup.com/blog/10000-hours-of-practice/
- To Understand a Culture, Learn Its Language link http://www.chronicle.com/article/To-Understand-a-Culture-Learn/14020
Note:
Tiêu đề bài viết chỉ mang tính chất câu view rẻ tiền. Bài viết có nhiều lỗi chánh tả, dùng từ, và đặt câu, anh em nào thấy lỗi xin vui lòng comment bên dưới để học trò sửa lại. Rất mong nhận được ý kiến đóng góp.
Sincerely,
Anh Thợ Nail

Sáng tác
/sang-tac
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Viet Anh Tran

Dù sao thì theo thiển ý của ta, tiếng Anh vẫn là thứ nên học Lưu huynh à, bởi ngôn ngữ này mở ra chân trời kiến thức mới cho những ai ham tìm tòi học hỏi và ưa thích đối chiếu để kiểm định thông tin.
Một chút tuổi thanh xuân đánh đổi lấy một tấm vé vào kho tri thức của nhân loại, cũng đáng lắm chứ.
Còn học mà không có mục đích hoặc mục đích sai lệch thì có là bất cứ là gì cũng sẽ chỉ gây hại, không riêng gì tiếng Anh. Tương tự với học để tỏ vẻ, hoặc để bất mãn, chê trách hay lên mặt dạy đời người khác...
- Báo cáo

Duc Huy Nguyen

Mình thì lại nghĩ ko nên quá tập trung vào tiếng Anh. Thế giới h là đa cực rồi và có rất nhiều các ngôn ngữ mạnh khác nổi lên như tiếng Đức, Pháp, Nga Nhật, Trung, Hàn... Ko nên suy nghĩ rằng chỉ có tiếng Anh mới là thứ giúp ta hòa nhập vào thế giới. Bất kỳ 1 cường quốc nào cũng có 1 kho tri thức khổng lồ bằng ngôn ngữ đó cho ta khám phá. Vì vậy mình thấy ko nên quá đề cao tiếng Anh mà quên đi các ngôn ngữ khác.
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Trước tiên đính chính chút về comment trên: mình ko nói rằng tiếng Anh là thứ ngôn ngữ duy nhất để hòa nhập thế giới, cũng không đề cao tiếng Anh mà quên các ngôn ngữ khác
Đơn giản chỉ là bài viết của chủ thớt đang tập trung vào tiếng Anh nên mình cũng bàn luận về tiếng Anh thôi hehe
Tuy nhiên, về ý kiến của Huy thì mình nghĩ thế này:
Tiếng Anh được lựa chọn là thứ tiếng quốc tế nên khối lượng thông tin được chuyển ngữ và truyền tải bằng ngôn ngữ này là rất lớn:
- Tiếng Anh vẫn đứng top sử dụng trên Internet - trong thời đại phần lớn mọi người sẽ sử dụng internet để tìm kiếm & trao đổi thông tin, không thể phủ nhận lượng thông tin cực lớn một cá nhân có thể tiếp cận khi biết thêm ngôn ngữ này. Trung Quốc là ngôn ngữ phổ biến thứ hai vô cùng đáng lưu ý, tuy nhiên nó lại hầu hết được sử dụng trong lãnh thổ khép kín, và bởi lượng dân số đông đảo của đất nước này => rất khó có thể đạt được như tiếng Anh (Nguồn: http://www.internetworldstats.com/stats7.htm
- Trong một nghiên cứu toàn diện hơn, có thể thấy mức độ phổ biến của thông tin được truyền tải bằng tiếng Anh - từ sách, báo, tạp chí, video cho tới nghiên cứu chuyên sâu vẫn đứng hàng đầu (Nguồn: https://journal.lib.uoguelph.ca/index.php/perj/article/view/826/1358#.WOhpTWmGOpo)
Chính bởi lý do đó, mình nghĩ với hầu hết mọi người, tiếng Anh sẽ là cầu nối hiệu quả nhất tới kho tri thức của nhân loại
(nói chung thôi, vì có thể có những người muốn đi chuyên sâu vào 1 mảng nào đó mà chỉ có tài liệu ở 1 ngôn ngữ k phải tiếng Anh - với họ thì tiếng Anh lại ko quan trọng bằng - nhưng số này lại không quá nhiều)


- Báo cáo

Duc Huy Nguyen

Mình hoàn toàn đồng ý là TA vẫn đang là thứ tiếng thông dụng và có lượng lưu trữ thông tin lớn nhất trên thế giới.
Thế nhưng nếu xét thứ nhất ở khía cạnh cá nhân thì nếu chúng ta lựa chọn TA chỉ vì khối lượng thông tin khổng lồ đó của nó thì có thực sự tốt hay ko. Đa phần mọi người đều không khai thác hết đc tiềm năng của 1 ngoại ngữ, cho dù là 1 ngoại ngữ ko thông dụng chăng nữa. Người ta thường ham nhiều, ham thứ đa năng nhất nhưng chẳng mấy khi dùng hết công suất của nó được, giống như khi họ mua 1 chiếc điện thoại smartphone đời mới vậy. Và như thế với 1 người bình thường thì việc họ sử dụng TA so với 1 thứ tiếng khác hiệu quả không chênh nhau là bao. Cá nhân mình nghĩ chúng ta nên lựa chọn ngoại ngữ theo việc chúng ta có sự quan tâm và hứng thú với đất nước nào. Vì như thế bản thân ta sẽ có 1 động lực học tốt hơn và tận dụng nó hiệu quả hơn thay vì sự gượng ép khi học TA của đa số như hiện nay.
Còn nếu nhìn vĩ mô hơn, việc khuyến khích học ngoại ngữ đa dạng sẽ giúp cho xã hội nước ta tiếp nhận được nhiều luồng thông tin hơn từ những nguồn trực tiếp. Việc học ngôn ngữ của chính đất nước đó cũng giúp ta hiểu được chính xác hơn về văn hóa, con người cũng như tình hình chung của đất nước ý hơn là qua 1 ngôn ngữ gián tiếp. Qua đó là kiến thức cộng đồng được bồi đắp phong phú và nhiều chiều hơn.
Về mặt chính trị, TA càng thông dụng ở đất nước nào, thì sức ảnh hưởng của Mỹ tại nước đó càng lớn, nhất là trong kinh tế và văn hóa. Đấy cũng là 1 trong những lý do khiến các nước phát triển khác luôn hạn chế phần nào đó việc sử dụng TA trong đất nước họ và tìm cách nâng cao vị thế của tiếng nước mình. Và VN với đường lối ngoại giao trung dung thì lại càng cần để ý điều đó. Hiện tại 1 phần ko nhỏ giới trẻ đang có xu hướng thân Mỹ và họ không đồng ý với cách thức ngoại giao cũ. Điều này sẽ để lại rất nhiều họa ngầm cho xã hội VN nếu nước ta không có biện pháp để làm cân bằng các luồng tư tưởng ngoại lai.
- Báo cáo

b0r1n9
Ngon nghẻ nhất là biết rõ nhiều thứ tiếng, nhưng nếu ko đủ thời gian hay năng lực thì tiếng anh là một sự lựa chọn an toàn, hiệu quả, mà cũng khá dễ học nữa. Và thường thì chỉ các tri thức tinh tuyển của địa phương mới có phiên bản tiếng anh nên nó cũng góp phần sàng lọc lượng kiến thức ta nạp vào.
Yếu tố chính trị nghe vẻ không thuyết phục lắm vì mình thấy cộng đồng dùng tiếng anh vốn đã rất đa dạng, đại diện cho nhiều phe, "nhóm lợi ích" khác nhau :v Còn tình trạng một số bạn trẻ cuồng (chèn tên nước nhớn vào đây) là do trình độ của các bạn ấy còn hạn chế, không phải do ngôn ngữ. Một người đã có điều kiện tiếp xúc với tri thức quốc tế mà còn không rèn luyện được cái nhìn cởi mở và óc phản tư thì học tiếng gì cũng thành mù quáng thôi :)) (Trong trường hợp đó thì học tiếng Tàu chả hạn nhẽ còn có cơ gây hại gấp bội phần hoho)
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Những lời tôi muốn nói bạn Huy đây đã nói hết rồi. Ông phân tích rất sâu sắc. Tôi có ông bạn học tiếng Ả-rập ở thời đại tiếng Anh, nhưng sau khi thành thạo rồi bạn ấy lại thuộc hàng hiếm. Hiện tại đang có một công việc rất triển vọng. Còn đứng dưới góc độ thực dụng và thống kê, tiếng Anh rất cần thiết cho nghiên cứu Khoa học và giao thương. Iu anh em 

- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Những lời tôi muốn nói bạn Huy đây đã nói hết rồi. Ông phân tích rất sâu sắc. Tôi có ông bạn học tiếng Ả-rập ở thời đại tiếng Anh, nhưng sau khi thành thạo rồi bạn ấy lại thuộc hàng hiếm. Hiện tại đang có một công việc rất triển vọng. Còn đứng dưới góc độ thực dụng và thống kê, tiếng Anh rất cần thiết cho nghiên cứu Khoa học và giao thương. Iu anh em 

- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Viet Anh huynh. Lời lẽ của huynh làm ta thấm thía quá. Nhưng Việt Nam ta, người học tiếng Anh thì nhiều, nhưng đa số chỉ dừng lại ở mức độ từ cận trung cấp, trung cấp đến cận cao cấp. Rất ít người đạt đến trình độ như Việt Anh huynh đây. Bởi vậy ta thấy nếu suy tính lại và học một thứ khác, có thể họ đã kiếm được thu nhập và thành danh rồi. Một lần nữa, thưa huynh, bài viết còn có nhiều thiếu sót.
- Báo cáo

The Merc

Anh nào đi chê tiếng Việt, gặp tôi tôi bắt ngồi dịch, cứ làm cái nghề dịch sẽ biết tiếng Việt ta có nhiều thứ còn đẹp hơn tiếng Anh nhiều, và nó hợp với người ta, với xứ ta, với tính ta nên nó lại càng đẹp.
- Báo cáo

Death_auror
Dịch ngôn ngữ là một vấn đề khó khăn vô cùng vì 2 đất nước, 2 dân tộc, 2 ngôn ngữ có nhiều điểm khác nhau về quan niệm, cách suy nghĩ, cách diễn đạt. Bản thân mình đôi lúc có thể hiểu được, nhưng để diễn tả được bằng tiếng Việt thì vô cùng khó khăn 

- Báo cáo

Duc Huy Nguyen

Nó là vì chính chúng ta cũng chưa hiểu hết tiếng Việt thôi bạn. Chứ độ phong phú của tiếng Việt ko phải dạng vừa đâu :3
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Đồng ý!
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Túc hạ dịch truyện dài hay truyện tranh?
- Báo cáo

ngocdo
Mình cũng cho là nếu ko biết tiếng Anh, bạn sẽ bỏ lỡ rất nhiều ý tưởng và tài liệu tuyệt vời của nhân loại, thử hỏi có tài liệu khoa học công bố quốc tế (kể cả của VN hay Đông Lào) nào ko viết bằng tiếng Anh? Nếu muốn trở thành số 1 trong lĩnh vực của mình, bất kể là ngành nghề gì, con người ta đều phải có khả năng đọc và nghiên cứu lượng tài liệu rộng lớn chứ ko phải chỉ tài liệu tiếng của mình (ko chỉ là vấn đề ít ỏi, mà còn có thể sai lệch trong khâu biên dịch).
Còn về các kỳ thi chuẩn hóa, chúng được đặt ra là để đánh giá trình độ tiếng một cách khách quan và đồng đều (chứ bảo tôi nói được tiếng Anh thì ai biết trình độ bạn đến đâu?) thôi chứ có ai bảo nó là thứ phải sống chết để thăng tiến đâu? Nếu có quy định để lên chức phải đạt trình tiếng Anh đến IELTS 6.0 hay gì gì thì t nghĩ họ làm vậy là để đảm bảo người được lên chức có khả năng đọc hiểu đa dạng tài liệu nước ngoài. Những người cày cốt lấy bằng IELTS, TOEFL,... chỉ để lấy tiếng hay xin việc, xong ko dùng để đọc sách báo hay làm gì nữa thì quả thực họ đang suy nghĩ hơi thiển cận về tính hữu dụng của tiếng Anh.
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Túc hạ nói rất phải!
- Báo cáo

Morpheus
dưới góc độ đùa vui thì bài viết khá hay, còn ý mình nếu chưa có ý tưởng gi hay chưa dám xả thân cho ý tưởng đó thì cứ học đã.
vì như mình, mình đi học tiếng anh thấy tạo điều kiện như là một không gian sinh hoạt khác thường ngày. ( có thể bạn nói hơi mất thì giờ) mình đồng ý cơ mà bạn ơi, mình thanh niên chưa vợ công việc đang chập chững và đầy khô khan. nên đi học một môi trường mới khá giảm stress.
Hay học đừng vì điểm chác, bất kỳ học gì cũng vậy, mình thấy hứng thú với kiểu học đó.
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Morpheus, nếu bạn đi học mà thấy giảm stress và hứng thứ thì hãy đầu tư thêm thời gian vào! Vì cái góc của sự học phải bắt đầu từ tư duy tích cực mà.
- Báo cáo

b0r1n9
Khốn nỗi đa số tri thức đíp vừa đến đíp rất đều được liu truyền bằng loại ngôn ngữ thô lậu mà dân gian gọi là tiếng Anh kia. Kẻ hèn này trộm nghĩ phàm là kẻ sĩ trong thiên hạ (không kể xứ Đông Lào) ai không biết cách sử dụng nó thật là một điều thiệt thòi rất lớn vậy. Dăm ba tiết xuân bị lỡ dở có đáng kể gì đâu ahihi.
- Báo cáo

Anh Trai An Giang
Túc hạ nói đúng lắm, nhưng nếu đã luyện thì luyện cho tới, đừng đi tới lửng lửng rồi dừng, bỏ phí cả một thời gian dài. Thân ái ân!
- Báo cáo