Đừng gò mình trong bầu trời của người khác
Đó là câu nói mình tự nhủ khi mọi người liên tục hỏi về chuyện về mình. Mình để ý thấy, từ một khoảng thời gian rồi, rằng trường...
Đó là câu nói mình tự nhủ khi mọi người liên tục hỏi về chuyện về mình.
Mình để ý thấy, từ một khoảng thời gian rồi, rằng trường của mình luôn tôn vinh những học sinh xuất sắc, học sinh giỏi lên. Họ được cộng điểm, được yêu quý, được rất nhiều lợi ích khác. Câu chuyện sẽ không có gì để kể, nếu như những học sinh "kém hơn về học lực" bị 'đì' rất nhiều. Họ bị chê bai, bị khiển trách, bị nhận mọi lời quát nạt trong khi họ chẳng làm gì cả. Thậm chí, có những người, mà bản thân mình nhận thấy, rất giỏi những môn năng khiếu, âm nhạc, mỹ thuật, cũng dính phải lời nguyền đó.
Và có mình. Tự thú thật, thì mình đang thuộc loại học sinh được khen, nhưng đó cũng chỉ là vỏ bọc mình tạo ra. Mình học trong tuyển quốc gia, nhưng mình lại học lệch. Mình có thể hoàn thành thử thách 24h sống trên bàn học, nhưng cũng là lực lượng ăn chơi hoành tráng nhất. Thế là có vài người hay hỏi rằng mình có thật sự chăm học không, hay mình chỉ là một đứa thùng rỗng kêu to.
Câu hỏi đó đã từng ám ảnh mình một thời gian dài. Rằng mình là ai, mình thuộc lớp học sinh nào trong hai lớp kia.
Nhưng đã có một sự kiện xảy đến, chính xác hơn là một câu nói, khiến mình từ bỏ suy nghĩ phải 'phân loại' bản thân.
5 ngày trước Prom, mình đang lướt web tìm váy để mặc (mặc dù bản thân không hề thích váy chút nào). Một đứa bạn của mình nhìn thấy, và nó hỏi mình thật sự sẵn sàng mang váy không. Mình bảo là bây giờ không mang váy thì phải mang cái gì, ai cũng mang váy cả mà.'Mày mang cái gì mày thích, không phải là mang cái gì người khác mang."

Mình là ai mình muốn. Không phải người khác muốn. Mình không nhất thiết phải trở thành những đứa 'con ngoan trò giỏi', nhưng mình cũng không cần trở thành một học sinh ngỗ ngược. Mình là mình thôi, tại sao phải phân loại bản thân cơ chứ.
Mỗi người là một cá thể riêng biệt, không có ai là có ADN trùng nhau. Vậy thì tại sao lại phải cố gắng trở thành 'họ'?
Trên đời có rất nhiều người xuất sắc. À không, nhìn trong trường mình thôi cũng có đủ loại người giỏi từ cái này sang cái khác. Ngưỡng mộ họ thật đấy. Nhưng họ chẳng phải là mình. Họ có nhiều cái hay, những đức tính tốt, thì nên thán phục họ, cổ vũ họ. Đừng bắt chước rồi cố trở thành một phiên bản khác của họ. Đừng lấy sự thành công của người khác làm thước đo chính bản thân.
Vì, một lần nữa, trong chúng ta không ai giống nhau cả. Vì mỗi người, có một bầu trời khác nhau, đừng gò mình trong bầu trời của người khác. Để đến khi việc vỗ cánh trở nên thất bại thì quay lại trách bản thân.
Đó là câu nói mình tự dặn dò bản thân hằng ngày, hằng giờ. Chỉ có bản thân mình hiểu mình, chỉ có bản thân mới biết tới ngã rẽ thì nên đi đâu, chỉ có bản thân biết cái gì là tốt nhất.
Tự mình tìm một bầu trời phù hợp nhất. Tự vỗ cánh. Tự bay cao. Và tự tìm một đích đến phù hợp.
Cảm ơn các bạn vì đã đọc. Chúc mọi người một ngày tốt lành!

Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Lucky Boy
Mình cũng thường đọc bài viết của bạn, có nhiều bài cá nhân mình thấy khá nhẹ nhàng và sâu lắng làm mình nghĩ đến một người từng trải nhỉ. Nhưng bài này có vẻ khá gần gũi với bạn với trải nghiệm của chính bạn nhỉ :))) Nhờ đó mình đã biết được tuổi của bạn rồi nha! Thú thật lúc nào mình cũng nghĩ về việc sống đúng với bản thân trong suốt thời gian lớn lên. Thực sự bây giờ hơn 20 tuổi mà vẫn nghĩ đến nó quá trời hehe :')))
Nhưng mà bản thân mình thấy, để được làm chính mình đôi khi thực sự khó. Bởi vì, hiểu bản thân là điều mình nghĩ là mất cả đời để hiểu hết. Mình lúc tầm tuổi bạn, mình cũng thực sự mông lung và liên tục question bản thân, mình để cái tôi quá lớn, lúc nào cũng nghĩ mình đúng, và nghĩ điều này là tốt nhất cho bản thân. Nhưng đến bây giờ, mình nhận ra rằng chúng ta không thể đi tìm bản thân (cái mình thích, cái mình muốn,...) một mình. Mình thầm cảm ơn những người thân đã luôn bên cạnh mình vào lúc mình mông lung về cuộc đời nhất. Mình chỉ nhận ra đôi khi điều bạn nói không hoàn toàn đúng. Đôi khi, chúng ta chỉ không muốn thú nhận sự yếu đuối của bản thân trước người khác (mà mình thấy ngưỡng mộ) nên thường hay lấy lý do là mỗi người một điểm mạnh khác nhau chăng! Giải pháp tối ưu ở đây có lẽ là tìm để người thân thuộc, đón nhận sự giúp đỡ của người thương đôi khi cũng là một loại sức mạnh lớn lao (mình nghĩ vậy). Kể cả câu chuyện mặc váy dường như muốn nói một thông điệp sâu xa hơn về vấn đề gender nhỉ :))) mình, một kẻ vô lại trên mạng chỉ muốn khuyên bạn rằng, đừng để cái tôi, cái mong muốn chứng tỏ identity của bản thân lấn át những giá trị thực sự bên trong bạn, và đôi khi làm những người chúng ta yêu thương hạnh phúc cũng là một mục đích sống cao đẹp (tất nhiên hãy biết cân bằng giữa sự vị kỷ của bản thân và sự hài lòng của người thân nhé). Miên man thế thui, chứ mình hy vọng cái tôi nghệ sỹ của bạn sẽ thực sự toả sáng, và bạn sẽ thực sự hạnh phúc với con đường của mình. Hehe :)))
- Báo cáo

Tiên Nguyễn
Cảm ơn bạn nha =))
Mình cũng đã vật lộn một thời gian ngắn cho chuyện ra lò bài viết gì, thế nên lần này mình muốn đem chút trải nghiệm bản thân ra, vì nó luôn là thứ đơn giản và chân thật nhất, vừa bao gồm được thông điệp mình muốn truyền tải.
Mình luôn chấp nhận rằng bản thân có điểm không bằng được những người khác, nhưng mình luôn hy vọng sẽ chẳng ai vin vào những khuyết điểm đó và trở nên tự ti trước mọi thứ cả. Vì thế nên mình nhận thấy giải pháp của bạn rất thông minh :))
Về chuyện cái tôi và identity của bản thân, dạo này mình có học được một bài học: Tập cách im lặng. Đối với mình, cách thể hiện cái tôi rõ ràng nhất là thông qua lời nói, thế nên mình đang tập cách nói ít lại, phản bác ít lại, để có thể dùng đôi tai và nghe thế giới bên ngoài. À và tập hành động để chứng minh khả năng của bản thân nữa ^^
- Báo cáo
canhcut19
"Đừng lấy sự thành công của người khác làm thước đo của chính bản thân mình" ^^ Cảm ơn b đã nói lên điều mà mình hằng suy nghĩ nhưng chẳng thể sắp xếp câu chữ để nói được ra. Tiên làm mình rớm nước mắt luôn hic 

- Báo cáo

Tiên Nguyễn
Hy vọng bạn thích bài viết nha =)))
- Báo cáo