Chuyện là vầy, năm 1 đại học, Mew lần đầu tham gia giải chạy đường dài, chạy có 10km à, mà háo hức lắm!!!
Mọi chuyện sẽ rất happy và enjoy, chạy xong giải có trải nghiệm, có huy chương về khoe nè, nhưng đời không như là mơ các bạn à!
👣Mọi thứ đều tốt đẹp cho đến khi gặp con chó Định Mệnh ấy, tạm gọi là ĐM!!!Lúc đó Mew chạy được 4km rồi, cũng đuối, vừa chạy vừa đi bộ. Thế là thấy ĐM, đang chạy cùng chủ của mình, hai chủ tớ chạy giải 5km.
Thế là, chả biết động lực từ đâu, hết chuyện Mew lại so đo với con chó, muốn chạy vượt mặt nó! Tăng tốc ngay và luôn để vượt mặt nó chứ sao giờ!
Thầm nghĩ *hehe, dăm ba con chó tuổi gì!*
Chạy vượt mặt ĐM, tầm mốc 4,9km gần 5km...
...sau đó chạy thêm 1 đoạn cũng hơi đuối rồi, nên đi bộ lấy sức. Ấy vậy mà, bị hai chủ tớ ĐM vượt mặt. Hơi bất ngờ nên không kịp tăng tốc, và hai chủ tớ ĐM về đích mốc 5km trước mình.
🙀Má ơi, lúc đó, một nùi cảm xúc trong đầu của mình: vừa cay cú, vừa quê, vừa nhục, cảm giác bản thân lại thua 1 con cờ hó, ĐM!!!
Hong sao, hít thở...chậm lại 1 nhịp, và mình chạy 1 mạch về đích 10km với sự hậm hực đó, tức deso. Đương nhiên cũng có phần vui vì chạy được giải 10km chớ! Nhưng cảm xúc hậm hực vẫn còn :3
😼Các bạn có thể không tin đâu, sau đó mình dùng những cảm xúc, những suy nghĩ đó, để đăng ký thêm các giải chạy khác, lần lượt 15km, 21km và cuối cùng là 42km.
Cuộc chơi của 15-21-42km khó hơn rất rất nhiều so với 10km chạy cho vui. Phải luyện tập nghiêm túc, chịu đau vì chấn thương, chuẩn bị phụ kiện này nọ nữa,......
Nhưng nhờ vào "nỗi đau" khi nghĩ tới tới con chó, ĐM!!!dù chân mình đau đến cơ nào, mệt ra sao, vẫn quyết tâm về đến đích! Quyết tâm không thua con chó, nghĩ tới vẻ mặt của nó, lúc cười vào mặt mình, là ứa gan rồi :3
😿😹Lâu lâu bạn bè mình hỏi về việc chạy bộ: "sao mày trâu bò quá vậy, chạy ko thấy mệt ha gì?", Mew chỉ cười, không nói gì, hong lẽ trả lời:"Vì tao hong muốn thua 1 con chó, ĐM!!!" một động lực khó tả :3
Tính ra mình vừa cay vừa biết ơn trải nghiệm với ĐM, Vì nhờ những cảm xúc khó chịu, có vẻ tiêu cực, lại vô tình làm cho mình hoàn thành được giải chạy tận 42km, thách thức mà chỉ có 5% dân số hoàn thành được, tự hào chớ :3
😻Sau trải nghiệm về ĐM, về chạy bộ, mình học đươc 1 điều:
"Đừng để thua 1 con chó" ý nhầm
"Cảm xúc nào cũng là động lực tích cực, nếu bạn dùng nó đúng cách"
như cách mình dùng nó để thách thức bản thân vậy!
OK, đó là câu chuyện lần này, hy vọng lâu lâu đổi không khí một xíu sẽ khiến mn đỡ căng não, thoải mái đọc bài nghen.
Thank u mn vì đã đọc :3