"Dù con mang bộ dạng nào thì vẫn là con của ta"
Hôm qua tôi được một trận khóc đã đời khi xem phim
Hôm qua tôi được một trận khóc đã đời khi xem bộ phim "Dưới bóng Trung điện". Phim kể về hành trình của Trung điện bảo vệ 5 cậu con trai của mình trong hoàng cung. Lâu lắm rồi tôi mới thấy có bộ phim hay và cảm động tới vậy.
Trong phim, nhân vật chính vô tình phát hiện một trong những đứa con trai của mình là người chuyển giới và thường lén trang điểm mặc đồ nữ trang. Khi con trai hỏi bà có giận khi phát hiện ra bí mật này không, bà nói "Dù con mang bộ dạng nào thì vẫn là con của ta."
Khi xem tới đó, tự dưng tôi bật khóc không kìm lại được. Có lẽ tôi khóc bởi vì câu nói đó khiến tôi cảm nhận sâu sắc về tình yêu vô điều kiện của một người mẹ cho con cái mình là như thế nào.
Trong trải nghiệm của cá nhân tôi, mẹ tôi rất yêu thương tôi, nhưng tôi luôn cảm giác tình yêu đó đi kèm điều kiện, rằng tôi phải ngoan, phải học giỏi, phải nữ tính đúng như hình mẫu mẹ tôi đặt ra. Nếu không đạt được những điều đó, mẹ tôi sẵn sàng quay lưng lại hoặc trừng phạt tôi bằng hành động và lời lẽ cay độc.
Có một lần trong giai đoạn chữa lành đứa bé bên trong, tôi bật dậy giữa đêm vì nhận ra một nỗi sợ cực lớn bên trong mình lúc đó, là nếu tôi không giữ được vỏ bọc "hoàn hảo" mà tôi vẫn mang bấy lâu này, tôi không chắc bố mẹ có quay lưng và từ mặt tôi không.
Về sau, khi có cơ hội ngồi nói chuyện lại với mẹ, tôi chia sẻ thẳng thắn rằng tôi có cảm giác tình yêu của mẹ dành cho tôi là một tình yêu lớn, nhưng là tình yêu lớn đi kèm điều kiện. Nghe tới đó, mẹ bảo tôi không được nghĩ vậy vì mẹ thực sự yêu tôi vô điều kiện. Tôi không muốn tranh cãi với mẹ về chuyện đó, chỉ nói rằng những hành động và lời nói của mẹ trong quá khứ khiến tôi cảm thấy như vậy.
Tôi biết để một người yêu một người khác vô điều kiện là cực kỳ khó. Dù mẹ đã sinh ra tôi và nuôi tôi lớn lên, tôi không có quyền yêu cầu bà phải yêu tôi vô điều kiện chỉ vì bà là mẹ của tôi. Thực ra, xét trên khía cạnh nào đó, mẹ có quyền đặt điều kiện với tôi vì những công sức bà đã bỏ ra cho tôi.
Nhưng đó là khi chúng ta hiểu tình yêu như một thứ sòng phẳng và có đi có lại, giống như mua và bán vậy. Còn tình yêu hiểu theo nghĩa là một tình cảm thiêng liêng cho đi không đòi hỏi nhận lại, lúc đó nó mới có thể thoát khỏi những điều kiện ràng buộc.
Chưa nói đến chuyện giữa người yêu hay vợ chồng với nhau, dù ngay trong gia đình ruột thịt, những tình yêu trong sáng vô điều kiện như thế vẫn vô cùng hiếm.
Có một sự thật khó chối cãi là không ít bậc cha mẹ ngoài kia sinh con và nuôi con như một bảo hiểm dưỡng già cho chính mình. Chắc bạn từng nghe nhiều người lý luận rằng phải kết hôn và sinh con kẻo về già không có ai chăm sóc cho mình. Nói như vậy chẳng khác nào ám chỉ đứa con được sinh ra với mục đích chăm sóc cha mẹ khi về già.
Tôi không bàn chuyện đó là đúng hay sai, nhưng về bản chất, đứa con được sinh ra với mục đích này đã phải chịu sự ràng buộc rồi. Logic ở đây là vì ta đã mất công sinh ra và nuôi nấng con, bù lại con hãy chăm sóc ta khi ta già yếu. Những ràng buộc đó đương nhiên sẽ đi kèm với nhiều kỳ vọng cần được đáp ứng. Và một khi đã có kỳ vọng và ràng buộc, tình yêu này không thể vô điều kiện nữa.
Nhưng có lẽ sinh ra trong cuộc đời này là phải chấp nhận sống trong ràng buộc và điều kiện rồi. Chính vì vậy những thứ tình cảm vô điều kiện và cao thượng mới càng trở nên hiếm có, thiêng liêng và khiến người ta xúc động mạnh mẽ đến như vậy.
Đến tận giờ, tôi cũng không xác định chính xác được rằng mẹ tôi yêu tôi vô điều kiện hay có điều kiện. Có những lúc bà hi sinh vì tôi rất nhiều và tôi cảm giác tình yêu này vĩ đại đến mức tôi không có cách nào trả hết. Nhưng cũng có nhiều lúc bà đặt điều kiện và khắt khe với tôi tới mức tôi thấy cái giá mình đang phải trả chỉ vì là con bà quá lớn, ngoài sức chịu đựng của tôi.
Suy đến cùng, tôi nghĩ mẹ tôi yêu tôi vừa có điều kiện vừa vô điều kiện. Nhưng có lẽ tình trạng "vô điều kiện" chỉ được bộc lộ rõ nhất trong những tình huống nguy nan, như khi tôi gặp bệnh tật hiểm nghèo hay có vấn đề gì đó không ổn. Còn "có điều kiện" là một dạng tình yêu phổ biến và thường nhật hơn giữa mẹ và tôi.
Hiểu theo cách đó thì có lẽ vô điều kiện vẫn là nền tảng ẩn ở dưới, còn có điều kiện là bề nổi thường thấy hơn chăng? Có lẽ tình cảm nói chung và tình cảm giữa cha mẹ và con cái vốn luôn phức tạp và nhiều tầng nhiều lớp như vậy.
Thực ra, nghĩ nhiều như vậy nhưng tôi biết chắc chắn mẹ có yêu tôi và tôi vô cùng biết ơn vì điều đó. Việc tình yêu đó có điều kiện hay vô điều kiện cũng không quá quan trọng. Chỉ là tôi đang tích cực phản hồi lại với mẹ về cảm nhận của mình để chúng tôi cùng điều chỉnh và xây dựng một mối quan hệ yêu thương hài hoà nhất có thể mà thôi.


Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Myhangu
Ế mình xem phim cũng hay bị vậy, kiểu như một chi tiết nhỏ mà chạm đến mình kinh khủng, mạnh mẽ và đầy cảm xúc á, mà có thể chi tiết đó rất bình thường với người khác. Là do trải nghiệm với bộ nhớ cá nhân thôi. Hehe.
Mình thì không tin vào tình yêu vô điều kiện. Với mình thì tình yêu gia đình máu mủ là tình yêu theo bản năng thì chắc đúng hơn. Còn tình yêu và mọi thứ luôn có điều kiện. Nếu nói "không điều kiện" thì chắc là do mình chưa biết hoặc chưa đủ thời gian để biết thôi :)). Nhưng với mình chữ "điều kiện" đó không hẳn là ý nghĩa xấu kiểu đổi chác sòng phẳng gì. Tích cực hay tiêu cực thì tùy từng người, từng lúc, từng cảm nhận. Như cá nhân mình, tuy quen mồm nói "mẹ mình yêu mình vô điều kiện", là vì mình thấy mẹ yêu mình, hi sinh vì mình quá quá lớn lao không kể tả được. Còn thực ra thì mình vẫn biết mẹ mong cầu và hi vọng nhiều thứ ở mình, cho mẹ và cho mình, đương nhiên là mẹ sẽ nói tất cả những gì mẹ muốn là tốt cho mình thôi.
Chúc bạn thấy an lành, đủ đầy với các mối quan hệ, đặc biệt là với mẹ. :x
- Báo cáo
Tuyệt tình kiếm pháp
Tối nay mình vừa quát con gái. Mình hướng dẫn bé học bài nhưng cũng cháu không hề tập trung và không co ý định làm bài vì bài khó. Mình đã rất quát rất to khiến cháu khóc và cảm giác nó rất sợ. Mình thú nhận việc nóng giận là kết quả của 1 ngày vât vả, công việc bù đầu ko trôi chảy. Ngày trước khi bé còn nhỏ, mình cũng có quan điểm giống hệt bạn và thực sự cảm thấy yêu thương vô bờ bến. Nhưng khi bé càng lớn, tính cách dần hình thành, bắt đầu vào vòng xoay của học tập và các áp lực cuộc sống khác, mình không chắc tình cảm đó còn vô điều kiện nữa không. Sau khi nóng giận, thậm chí trong lúc quát mắng, mình vẫn cảm nhận dc tình yêu dành cho bé nhưng vẫn không thể kiềm chế được. Lúc bé khóc to, mình quát ngồi vào học bài thì bé nhất định không chịu, và ra điều kiện chỉ học nếu "Bố ôm con". Nên mình nghĩ không hẳn nguyên nhân là bố mẹ không yêu thương con cái , mà đôi khi vì áp lực cuộc sống ,bố mẹ không thể cân bằng , lúc đó vô tình các con lại trở thành người hứng chịu.
- Báo cáo

Bùi Việt Anh
Không phải điều kiện để bà này yêu con là đứa con ấy là con ruột à? Vô điều kiện thì yêu ai chả được đâu nhất thiết là con ruột?
Ba thương con vì con giống mẹ, mẹ thương con vì con giống ba, cả nhà ta cùng thương yêu nhau, xa là nhớ gặp nhau là cười =))
- Báo cáo

cavang
Thật ra mình thấy "không điều kiện" là 1 khái niệm quá lý tưởng nên không thể thực hiện được. Chỉ cần ít điều kiện đi là tốt rồi. Mình yêu 1 ai đó vì bản thân họ, tính cách, con người chứ không phải những thứ họ cho mình. Ví dụ như việc người mẹ yêu 1 đứa con học giỏi. Nếu người mẹ chỉ yêu con khi được cảm giác tự hào vì mình sinh ra và đào tạo 1 đứa giỏi giang thì bà sẽ ghét nó khi nó thất bại dù vì lý do gì. Nếu người mẹ nó yêu đứa trẻ vì thích sự cần cù hay sáng láng của nó thì dù nó không đạt được thành quả gì bà vẫn yêu thương nó dù không được gì. Với mình như thế này đã là quá khó rồi.
Mình đồng ý với quan điểm của 1 bạn nói điều kiện của người mẹ là người con trai đó là con ruột của bà. Nói kiểu văn chương thì đứa con là 1 phần máu thịt của bà, nói theo sinh học thì đó là 1 cá thể mang 1 phần gen của bà. Vì vậy khó mà nói đây là tình yêu vô điều kiện tuyệt đối.
Còn chuyện mẹ bạn, mình không biết nên không dám nói bà yêu bạn hay yêu những thành tựu của bạn. Mình chỉ rất mong bà sẽ bớt yêu những thứ bạn mang lại, thay vào đó là thật sự nhìn thấy và yêu thương chính con người của bạn. Hope you will be truly seen and loved.
- Báo cáo

cavang
Thật ra mình thấy "không điều kiện" là 1 khái niệm quá lý tưởng nên không thể thực hiện được. Chỉ cần ít điều kiện đi là tốt rồi. Mình yêu 1 ai đó vì bản thân họ, tính cách, con người chứ không phải những thứ họ cho mình. Ví dụ như việc người mẹ yêu 1 đứa con học giỏi. Nếu người mẹ chỉ yêu con khi được cảm giác tự hào vì mình sinh ra và đào tạo 1 đứa giỏi giang thì bà sẽ ghét nó khi nó thất bại dù vì lý do gì. Nếu người mẹ nó yêu đứa trẻ vì thích sự cần cù hay sáng láng của nó thì dù nó không đạt được thành quả gì bà vẫn yêu thương nó dù không được gì. Với mình như thế này đã là quá khó rồi.
Mình đồng ý với quan điểm của 1 bạn nói điều kiện của người mẹ là người con trai đó là con ruột của bà. Nói kiểu văn chương thì đứa con là 1 phần máu thịt của bà, nói theo sinh học thì đó là 1 cá thể mang 1 phần gen của bà. Vì vậy khó mà nói đây là tình yêu vô điều kiện tuyệt đối.
Còn chuyện mẹ bạn, mình không biết nên không dám nói bà yêu bạn hay yêu những thành tựu của bạn. Mình chỉ rất mong bà sẽ bớt yêu những thứ bạn mang lại, thay vào đó là thật sự nhìn thấy và yêu thương chính con người của bạn. Hope you will be truly seen and loved.
- Báo cáo