chiều mưa,thứ 6 ngày 13/2022
chiều mưa,thứ 6 ngày 13/2022
Căn phòng,ẩm mốc,nỗi nhớ,dưới cơn mưa Sài Gòn tháng 5....Trong cái thành phố tấp nập,xô bồ này,có những con người vội vàng để vượt 3 giây đèn đỏ-có người sẵn sàng dừng xe khi đèn xanh vẫn còn 10 giây. Tại sao? Có lẽ giá trị thời gian của mỗi cá nhân là khác nhau và cái giá trị ấy mang lại những gì cũng khác nhau.
Mưa luôn là chất xúc tác cảm xúc hạn nhất,không phải vì cái lạnh nó mang lại-chỉ là bây giờ Du chỉ có một mình để đương đầu với cái lạnh ấy. Đương đầu với những những mảng ký ức ngẩn ngơ.
Dầm mưa chỉ để mua 2 ly socola nhâm nhi,dừng lại Hải An để mua"Đàn ông sao Hỏa,Đàn bà sao Kim" hay đơn giản là không gì cả cùng người mình coi là TẤT CẢ. Kế bên tôi bây giờ là"thành quả"khi giữ được cái tôi của mình:bó hoa hồng nằm ngổn ngang trên đám chăn gối cùng với đống quần áo sạch dơ lẫn lộn,sàn nhà đầy những mảnh giấy vò nát mang đầy tâm tư,chiếc ghế ngày xưa mua để ngồi bây giờ là cái công cụ cho sự"tự do"khỏi đống suy nghĩ. Từ trần nhà đến sàn đất-từ những ngóc ngách nhỏ đầy bụi đến cái cầu thang đã phai màu thời gian....Tất cả đều còn vương mùi kỷ niệm!
Cổ máy thời gian
Cổ máy thời gian
Thay vì trở thành Nobita để có Doraemon cho"mượn"cổ máy thời gian-thì Du"mượn":đồ vật,không gian,cảm xúc để một lần nữa sống lại những ngày của quá khứ.
Chiếc bàn này,nơi em từng ngồi làm những thứ ngớ ngẩn và suy diễn của tâm trí về một tương lai có sự góp mặt của anh. Căn phòng này,nơi tràn ngập những cuộc tranh luận mà sẽ chẳng có ai đúng dù ta cùng nhau mua"Đàn ông sao Hỏa,Đàn bà sao Kim" để thấu hiểu cảm xúc và cảm nhận của nhau-giờ đây quá đối lập. Khi"nhấm nháp những hạt cát của thời gian",anh nhận ra"Từ ngày em đến thấy thấy đêm đen tàn nhanh hơn..."24 tiếng của anh chỉ bằng 1 giây em cười.Thôi suy nghĩ!!!Mưa tạnh rồi.Buộc dây giày,dập điếu thuốc và viết cho những ai đọc cái này.
Đây chỉ là một mớ hỗn độn được viết trong chiều mưa thứ 6 :3