Vui hay họp mặt bạn bè thì Strongbow,Vodka Cruiser.Buồn buồn thì soju("soju với "shochu" đọc gần giống nhau nhưng là hai loại rượu khác nhau.Một loại của Nhật,loại kia của Hàn).Pha chế hoặc nấu ăn thì vang,mai quế lộ,Mirin hay Gin.Điên hơn một tí thì trộn hết những thứ ở trên lại với lá bạc hà,chanh,siro đường và nước trái cây=)
Cá nhân mình chỉ thích các loại từ 5-20 độ,mạnh nữa thì không dám bỏ họng uống trực tiếp mà phải pha.Không có ý nói rượu mạnh dở,chỉ là không hợp gu

Lý do mình biết tới rượu?

Thấy người lớn uống,quảng cáo,sách truyện,phim ảnh,...đủ thứ hết nhưng mới dừng ở mức biết thôi chứ chưa thử.Thứ dẫn đến việc đi mua và thử là khi đọc những bài thơ.Của các nhà thơ Việt Nam hay nước ngoài.Rượu là nguồn cảm hứng bất tận của thơ ca.Có lần mình đọc ở đâu đó vài bài như này.
"Ta lơ lửng giữa bến bờ quên – nhớ Khoảng trời nào thôi ngơ ngẩn tim yêu?" Chưa rõ tác giả
Giang hồ dừng gót chân phiêu bạt Bằng hữu cùng nhau chén rượu nồng Ngày mai trên bước đường lưu lạc Biết còn gặp lại nữa hay không? Xuân Mai
Cũng tò mò uống thử,mà lúc đó chưa mua được rượu,chỉ có bia của cha chú trong nhà thôi.Uống đầy 1 ngụm đắng quá nhổ ra hết ráo=)))).Sau này mới tìm hiểu về các loại rượu,cách uống,cách pha chế thì mới dám thử lại.Và nó ngon thật.Đúng là phải đến một lúc nào đó trong cuộc đời ta mới cảm nhận được những thứ ngày nhỏ ta coi là vô nghĩa.

Cảm nhận khi uống rượu

Về cơ bản thì mình có thể chia thành 2 loại:
-Uống một mình:Ấm người,hơi lân lân,thấy thế giới và mọi người xung quanh thú vị hơn,ngẫm ra nhiều triết lý(dù là những cái rất đời thường,chẳng phải cao siêu gì)
-Uống với người khác:Bớt dè chừng,nghi ngờ nhau hơn,vì thế nên hợp đồng mới được ký,bí mật mới được kể.Và khi say rồi thì ai cũng như ai,bất kể cao sang hay bần hàn,cấp trên hay cấp dưới đều được nói thật,thẳng thắng,hết mình với những thứ mà ngày thường không thể nào kể ra.Đến khi kết thúc đều hả lòng hả dạ vì được nói,được diễn đạt hết câu chữ,không phải kiểu nói chuyện hời hợt,nói mà không hiểu ý đối phương,nói mà không rõ mình đang nói cái gì.Với cả say rồi thì lỡ có nói sai cũng không ai để bụng,mà say rồi thì cũng có nhớ ai nói cái gì đâu.Đó là trải nghiệm của mình trên bàn nhậu,và nếu trải nghiệm của bạn quá tệ thì xin chia buồn với bạn.

Văn hoá sử dụng rượu bia của người Việt Nam nói riêng

Người Việt uống rượu có văn minh không? -Theo mình là không.
Biết bao nhiêu vụ anh em bạn bè đâm chém nhau trên bàn nhậu,hay đi nhậu với đồng nghiệp uống lần 3 chén rượu mạnh rồi đứng lên ghế chửi công ty,chửi sếp.Trong trường hợp khác chúng ta có ép rượu,nghiện rượu,và tệ hơn nữa là biết người kia dị ứng cồn mà vẫn ép.Văn của mấy người này thường như sau "Chú không uống là không nể anh","Nam vô tửu như cờ vô phong,đàn ông mà không biết uống rượu như cờ không có gió"
img_0
-Uống rượu quá thường xuyên hay uống quá nhiều dễ dẫn đến các vấn đề về thần kinh,gan,thận,dạ dày và nhiều bệnh khác có liên quan.Vui thì vui nhưng cũng phải giữ sức khoẻ để còn đi làm,đi học,giúp đời giúp người
Mấy bữa trước có nói chuyện với cô giáo của mình về rượu,tạm gọi là cô C.Về cơ bản thì nó đã diễn ra như thế này.
Cô có thấy rượu là phải uống một mình hay với bạn bè thân thiết mới ngon không,còn kiểu ép liên tục khi tiếp khách đúng là cực hình
- Cô không thấy rượu ngon lúc nào hết nhé,nó rất không ngon
Cô uống rượu gì mà không ngon?
-Những thứ việt nam có, việt nam nhập, và truyền thống, dành riêng cho nữ hay nước trái cây lên men. Tất cả chúng đều không ngon
Cô của mình không thích cồn,cô nói nó làm con người không tỉnh táo.Còn mình thì có cái chuyện cô giáo không thích rượu và những thứ liên quan-như là quán rượu mà cũng không nhớ.Cứ mỗi lần đi chơi là rủ ra quán nhậu,có đứa hs rõ chán=))))

Kết

Mình không phủ nhận tác hại của rượu bia và đồ uống có cồn lên sức khoẻ,và cũng không ở đây để tranh luận về việc có nên uống rượu không.Dùng hay không là quyền của bạn.Và nhớ,đã cầm lên được là bỏ xuống được