27/09/2021 : Thời tiết vẫn cứ ương ngạnh nắng hòa lẫn mưa mãi không thôi, lòng người cũng bực bội theo ..
Hôm nay là sinh nhật ông bạn thân của tôi. Tôi đã nghĩ tới việc đặt mua cho nó một cái áo hoặc thứ gì đó, đại loại thế nhưng rốt cục lại tặc lưỡi cho qua, tôi nghĩ dăm ba món quà cũng chẳng thấm tháp mấy so với việc tôi rủ nó nó đi và nó rủ tôi, tôi có mặt. Ngẫm lại thì, có nhiều người đã chúc mình những lời thề thốt líu lo như chim hót sau vườn nhà nhưng rồi cũng chẳng một lời mà đi, vậy thì những câu chúc ấy hay những món quà đao to búa lớn suy cho cùng cũng chẳng được gì.
Nhưng được tặng quà vào dịp sinh nhân cũng là dịp vui, vì trên danh nghĩa có một người đang trưởng thành thì có nhiều thứ đã không còn làm ta vui vẻ được như trước, không còn nhiều dịp để ta nói cười, nên sinh nhật cũng coi như một khoảnh khắc hiếm hoi trong năm để mình có cái cớ được trải lòng mình ra mà đón nhận niềm vui ấy.
Nhìn lại những gì đã qua, tôi đã bỏ lỡ hoặc đánh mất, dù vô tình hay cố ý nhiều mối quan hệ; nhưng tôi vẫn luôn vui vì tình cảm chúng tôi vẫn bền chặt sau bao thăng trầm. Tôi biết nó cũng vậy, và ai cũng vậy cả thôi. Chúng ta đều phải từ bỏ nhiều thứ, nhiều thứ cũng tự rời bỏ ta dù ta có muốn hay không. Chỉ là sau cùng, người ở lại mới là người đáng trân quý, họ mới là những người xứng đáng để ta thật lòng tin yêu và gửi gắm nỗi niềm.
Tôi coi việc kết thân với nó là một may mắn trong đời, vì trên tất cả tôi thấy được sự đồng cảm nơi nó. Tôi học được nhiều điều từ nó, nó chắc chắn cũng học được nhiều điều từ tôi, và chúng tôi cùng nhau học được nhiều điều từ những sự việc xảy ra xung quanh cuộc sống của hai thằng. Dần dà rồi lớn, các chủ đề nói chuyện cũng thay đổi, các món ăn yêu thích cũng khác, quán quen xưa nay chẳng thèm lui tới; nhưng vẫn nói chuyện được với nhau, thế là vui rồi !
Chúng tôi đều từng ngưỡng mộ gia đình người khác và phàn nàn về gia đình của chính mình với những khiếm khuyết của mỗi thành viên. Nhưng rồi chúng tôi cũng đồng thời nhận ra rằng chẳng có mái ấm nào là trọn vẹn cả, vẫn có xung đột cãi vã bất hòa suốt thôi, rồi chúng tôi thu mình lại, dành tâm sức cho gia đình của chính mình. Vun vén, trân quý, tận hưởng những phút giây ở bên người thân và gia đình của chính mình. Trên cả, tôi ngưỡng mộ bố của nó, một người đàn ông gì cũng giỏi; tôi ngưỡng mộ cách mà nó với mẹ ôm ấp nhau tình cảm dù có cãi vã lôi đình gì đi nữa; tôi ngưỡng mộ cách mà hai anh em nó trưởng thành và chung sống với nhau hòa thuận. Tôi chứng kiến nhiều sự việc trong gia đình nó và tôi rất vui vì mọi chuyện vẫn luôn diễn biến theo chiều hướng tích cực, dù đôi lúc có cãi vã bất đồng, nhưng gia đình nào mà chả thế, lo gì !
Việc kể lể về tình bạn thế này thật sự khó, vì tôi cứ sợ rằng tôi đang khoa trương. Tôi nghĩ không nên thổ lộ nhiều về chuyện tình cảm của mình, tôi cũng không muốn kể nhiều về việc chúng tôi thân nhau như thế nào, vì trong tôi vẫn luôn sợ một ngày chúng tôi không còn thân như trước được nữa, nên tôi sống cho ngày hôm nay thôi.. Tôi mệt mỏi để kỳ vọng quá nhiều cho tương lai và ngoái đầu mỏi cổ dằn vặt cho quá khứ rồi, tôi nên trân quý những khoảnh khắc hiện tại, những con người hiện tại..
P/s : Dù sao thì cũng chúc mày sang tuổi mới chín chắn, trưởng thành hơn và luôn hạnh phúc bên gia đình cùng tình yêu luôn mặn mà với hạt giống số 1 ( nếu mày đọc được ).