Disclaimer: Bài viết là một câu chuyện tự sự, mình muốn viết vì nghĩ mình cần viết, sẽ không là những quy chuẩn, từ ngữ sẽ có một chút pha trộn Anh - Việt, vì tụi mình nói như thế trong những câu chuyện thường ngày, mong bạn thông cảm nếu khó chịu nhen!
Một trong những nơi tụi mình từng qua, chụp bới anh và chỉnh bởi em.
Một buổi tối ngày lễ, em với anh ngồi trước chiếc laptop của anh, cuối cùng thì buổi "performance review" (*) của hai đứa sau 2 lần delay cũng được diễn ra...
- Điều gì ở anh với em làm tụi mình thất vọng về nhau hả em?
- Anh trước.
- Anh nghĩ, anh thất vọng về mình vì "...", còn em, anh thấy em bớt yêu thương chính mình, lúc trước nghĩ em là người tích cực, sẽ nhìn ra được những khía cạnh tích cực của một vấn đề, vui vui vẻ vẻ. Nhưng dạo này anh thấy em negative lắm, negative với bản thân mình. Anh thấy em dạo này không có chính kiến, dễ bị lung lay với ý kiến của người khác nữa. 
Em từ chối đáp lời anh để giải thích lí do, mà tiếp tục chủ đề của tụi mình:
- Còn em hả, hmm, em không thất vọng về chính mình. Vì tất cả những gì em học được từ những người trước, em đều cố gắng hoàn thiện cùng với anh. Thất vọng thì quá đáng lắm, nhưng em buồn vì cảm thấy anh bớt tập trung cho công việc từ hồi mình quen nhau....
Rồi tụi mình nói về nhiều chủ đề khác mà hai đứa đã brainstorm (**) từ trước, nhưng vì em quá ấn tượng với điều này, nên đành ngồi viết để xả hết ra.
Em vui vì anh thấy được những góc khuất của em khi mình mới vừa quen nhau. Em không phải là mặt trời lúc nào cũng vui vẻ cười nói trước mặt người khác. Em hay đổ lỗi cho chính mình và đem mình làm vấn đề cho tất cả các câu chuyện. Em tích cực với mọi người và với mọi thứ, nhưng em tiêu cực với chính mình.
Mà em cũng đâu nhận ra điều đó, cho đến khi mọi thứ ập vào một cách đột ngột và em như chết ngạt giữa công việc với học tập, mà điều duy nhất khiến em phải ngạt thở, là em tự coi mình như siêu nhân, điều gì cũng có thể làm và gánh vác, và nếu không làm được, lỗi là tại em. Em nhận ra rồi, và em vẫn đang học cách tha thứ và yêu thương chính mình, song song với việc thương anh.
Em không giải thích lí do vì chính em cũng biết điều anh nói là đúng, nhưng hơn cả điều đó, em vui vì không chỉ có em, mà anh cũng đang giúp em hoàn thiện mình nữa.
Khoảnh khắc em và anh nói ra điều làm hai đứa buồn về bản thân và đối phương, lòng em chợt cảm kích mối quan hệ này một cách kì lạ. Tụi mình biết nhau 8 năm, nói nhiều ơi là nhiều với nhau hơn 1 năm và yêu nhau được 3 tháng, tính tới ngày tụi mình làm "performance review". Hồi mới yêu, em bảo "anh ơi, sao em cứ không có cảm giác mình đang có người yêu ấy", thế là không hẹn mà gặp, hai đứa quyết định set-up một buổi "alignment meeting" (***), để sắp xếp lại mọi thứ và rõ ràng với nhau hơn trong mối quan hệ này.
Một trong những lí do anh đổ em là vì em luôn biết cách yêu thương chính mình, và expectation của anh về em là dù cho có yêu ai thì cũng không được quên yêu thương chính mình nữa. Em nhớ mãi, nên lúc anh nói ra điều đó, em cảm động nhiều vì anh có trách nhiệm với expectation của anh, còn em biết mình quan trọng đến nhường nào.
Trong alignment meeting, em share là em thích anh vì em thấy anh "grow up every day", em thấy anh "eager to work to learn", và em cảm thấy mình được inspired bởi anh vì điều đó. Nên expect về anh, em nói rằng "em expect anh sẽ tiếp tục grow, cả em và anh cùng phát triển thì mối quan hệ này mới phát triển được". Nhưng đôi lúc em thấy anh không tập trung làm việc, nên em buồn, dù anh không tập trung toàn tại em ngồi phá.
Ngay khi mình thẳng thắn nói những câu chuyện làm mình buồn lòng về đối phương, em thấy bản thân em lớn lên một chút, vì em nghe anh không một chút bias, em cân nhắc liệu mình như thế ư và nhận ra những khoảnh khắc bản thân như thế thật, và em học cách để thay đổi, vì điều đó tốt cho em, vì em muốn điều đó chứ không phải vì anh nói rằng anh buồn vì em như thế. Em thấy mình may mắn một chút, vì không chỉ em quan tâm về những điều mình nói trong alignment meeting ngày đầu, mà anh cũng thế. Em cảm thấy may mắn nhiều chút vì buổi alignment meeting ấy được cả hai đứa mình consider là một cái meeting nghiêm túc chứ không phải thứ gì tạm bợ để anh dỗ dành em.
Và điều đó làm em tự tin hơn.
Hôm nay em ngồi làm khóa luận, nghiêm túc. Nhưng đột nhiên chữ tiếng Anh cứ đọng lại một chỗ, nên em đành phải viết một chút về chuyện mình, rồi em lại tập trung làm khóa luận, để em tốt nghiệp cầm hoa chúc mừng của anh nghen.
-----------
P/s: Chuyện chúng mình
Lúc mới quen nhau tụi mình hơi bỡ ngỡ nên đã thống nhất là sẽ gặp nhau để share cho đối phương vấn đề của nhau, lúc đó lịch của hai đứa đều kín như bưng nên mình luôn đề nghị anh book thẳng trên calendar của mình trước. Nói một hồi vẫn không biết đặt tên như thế nào, vì hai đứa chỉ đều liên tưởng tới một cuộc họp duy nhất: alignment meeting, hơi buồn cười vì cái này hay được dùng trong business hơn nhưng đúng quá nên thôi lấy luôn = )). 
Lúc đó tụi mình đã share với nhau rất thẳng thắn về lí do tại sao lại đồng ý quen nhau, những lo lắng trong câu chuyện này, và một tỉ thứ khác, cuối cùng đã built được hẳn một cái Canvas Model cho chuyện tình cảm = )) mà hai đứa cũng đồng ý chuyện giữ được tình cảm cũng giống như vận hành một start-up business, nên quyết định làm cho đàng hoàng luôn. Tụi mình có principle, mission, vision và core values cho "business" này, có 2 tháng probation (đã passed) và sẽ review 3 tháng 1 (quarterly review), đó là lí do tại sao lại có performance review như vậy, và expectation của tụi mình được considered như OKR vậy đó :)). Lâu lâu cũng thấy xàm ghê nhưng mình tự hào vì hai đứa xàm y như nhau = )).
(*) Performance review (Đánh giá hiệu suất): Trong các công ty hoặc các tổ chức, hằng năm sẽ có những đợt đánh giá hiệu suất làm việc của nhân viên, những điểm tốt và các mặt cần cải thiện, từ đó đánh giá việc thăng chức, tăng lương, thường hoặc... nghỉ việc.
(**) Brainstorm: Hành động đưa ra những ý tưởng trong đầu, được ghi nhận mà không bị ai đánh giá.
(**) Alignment meeting: Một buổi họp thường được sắp xếp để thống nhất ý kiến về một vấn đề.