Sau bao nhiêu năm tháng đèn sách mặt tối cuối cùng tôi cũng đã đỗ vào Khoa Dược của
trường đại học Tôn Đức Thắng-một ngôi trường được đánh giá cao trong vài năm đổ lại mà
mình cực kì yêu thích .Một năm sau khi qua giai đoạn tân sinh viên cũng như đã nếm trải được
mùi vị của giảng đường và đó cũng là lúc tôi bắt đầu ngồi xuống nhìn lại cuộc hành trình đến
với giảng đường ĐH của chính bản thân mình và tự hỏi rằng:”Điểm số đáng giá bao nhiêu?.Theo
suy nghĩ nhiều bạn điểm số được ví như một công cụ hữu ích được sử dụng để đánh giá xếp
loại học lực của một học sinh.Điểm số được đưa ra thông qua một bài kiểm tra hoặc một kì
thi.Do đó,mọi thành tích và kết quả học tập tại trường đều phải được đánh giá qua điểm số.Vì
vậy, điểm số nói lên được trình độ năng lực của bản thân hiện tại là hoàn toàn đúng nhưng ta
có thể sai khi vẫn có thể kết luận mặc định từ những con số mang tính phản ánh ấy cho một
quá trình phấn đấu dài dặn trong học tập của một bạn học sinh.Tôi hồi ức lại học kì đầu tiên ở
trường THPT,tôi được xếp loại học lực Trung Bình và xếp hạng gần chót lớp,cũng không có gì
nổi bật khi những học kì sau đó của những năm 11 12 cũng tương tự.Thời điểm ấy ai cũng nghĩ
tôi là một đứa học tập hơi kém vì đơn thuần người ta cứ theo nhìn vào những con điểm tôi nhận
được khi còn là một học sinh THPT.Nhưng sau 3 năm học tập,bằng chính khả năng của bản
thân,tôi có số điểm thi THPT QG ngang mức của một học sinh khá giỏi vào được một ngành
học tương đối ổn tại tại ngôi trường đại học có thể nói rằng là tốt.Cũng giống như tất cả các
bạn đồng trang lứa,tôi ra sức học tập từ những năm tháng mới vào trường cho đến khi tốt
nghiệp.Và cũng chính cái kết quả đó lại có một chút hơi ngược với số điểm học bạ THPT của
tôi vì đơn thuần một đứa học lực đủ lên lớp lại rất khó có được số điểm ấy .Dĩ nhiên nhìn vào
những con số không đẹp mắt, tôi cũng có phần chấp nhận về năng lực học tập kém cỏi của
chính mình hầu hết các thời điểm cộng thêm những sự học lệch,nhưng phải không phủ nhận
rằng tôi cũng ra sức học tập,tiếp thu kiến thức để đạt được số điểm THPT QG như mong muốn
và có thề đỗ vào một trường đại học tầm trung vào thời điểm ấy.Điểm bài kiểm tra tại lớp tôi
thấp,thi cử thường xuyên điểm không cao nhưng bù lại là có một thái độ học tập tích cực,tinh
thần học hỏi xông xáo và tiếp thu những kiến thức chủ chốt những bộ môn quan trọng cho việc
lấy một chiếc vé vào được cánh cửa mang tên là Đại Học.Bên cạnh đó,cũng phải nhờ những
cái tát của những con điểm ấy tôi mới biết được nơi mình đang đứng để học được nhiều bài
học quý báu và trang bị thêm chất thép cho đôi chân của mình trên hành trình chinh chiến cuộc
thi quan trọng nhất của cuộc đời.Quá trình của tôi cũng đủ nói lên rằng kiểm tra,thi cử đôi khi
chỉ là một khoảnh khắc ngắn hạn,điểm số từ những bài kiểm tra,thi cử chính là cây bút tô điểm
cho khoảnh khắc ấy chứ không tô đậm chi tiết lộ trình và cách chúng ta cố gắng như thế nào.Để
đứng được trên giảng đường TDTU cùng chiếc áo blouse trắng tinh khôi như ngày hôm nay tôi
cũng đã trải qua rất rất nhiều khó khăn,gian nan và thử thách,đó là những ngày tháng ôn thi
luyện đề cơ cực,điều mà những con số trong học bạ không thể nói lên được.Suy cùng,Mục đích
của việc học tập chính là kiến thức.Kiểm tra thi cử chỉ mang tính thi đấu phân thắng bại nhưng
đó là chốt chặn mang tính quyết định của những đoạn đường nhỏ trên con đường ta đang
đi.Những con số chỉ phản ánh những điều trước mắt chứ không bao giờ đề cập chi tiết cách
mà chủ nhân của những con số tạo ra nó như thế nào.Chớ quên rằng,chúng ta đứng vững vàng
như ngày hôm nay là nhờ những cú ngã đau đớn khi còn nhỏ.Thất bại không quan trọng nhưng
quan trọng là chúng ta học được những gì sau thất bại đó.Vậy chúng ta đã trả lời được cho câu
hỏi:”Điểm số đáng giá bao nhiêu?”