Nhớ lại cái hồi ở sân bay từ Việt Nam sang Dubai, quá cảnh ở Thái mà nước mắt cứ chứa chan. Tại đó giờ, có biết Dubai nó ra làm sao, có biết UAE là cái gì. Tới khi đáp xuống sân bay rồi, thấy bóng đen bóng trắng, cũng sợ sml. 
Hôm đầu đi thực tập, thằng bạn người Ấn hẹn gặp ở ngã tư đường bắt cab đi chung cho "có chị có em". Mình chỉ mặc đơn giản cái áo sơ mi với cái quần tây thôi mà gặp ngay thằng kế bên diêm dúa hơn cả đi đám cưới. Sơ mi, rồi vest, rồi suit, rồi kiếng đen hầm bà lằng. Đang nghĩ thằng này lố quá trời lố cái sếp đi vô, sếp lớn, sếp bé ... lố y chang thằng bé. Hóa ra, mình hơi underdressed =)) mặc dù theo mình thấy là mình cũng đã tươm tất lắm rồi.
Công ty mình là công ty consulting về finance, nên expat là nhiều. Các sếp mặc đồ cũng theo phong cách tây, vest với suit. Nhưng client của mình lại là các Government entities, nên họ thường mặc đồ ả rập màu trắng truyền thống cho nam và đen cho nữ.
Hôm đầu tiên vô, sếp giới thiệu đc dăm ba câu, xong đưa cho cuốn Value Added Tax Law (thuế giá trị gia tăng đó- GTGT/ VAT) cho đọc. Thề luôn, từ hồi mình đc đẻ ra, thuế GTGT đã có mặt trên mọi mặt trận, ai biết gì đâu. Chả là cái đất nước này, đó giờ nó không có thuế má gì cả, những năm gần đây mới bắt đầu xây dựng từng hệ thống thuế một. 2018 là năm của VAT.  
Sau khi đọc luật nửa ngày, tưởng xong rồi, ai dè sếp gọi hai đứa vô bảo, bây giờ hai đứa mày tóm tắt tao nghe là hiểu cái gì hông. Đứa nào hiểu thì tao cho  đi khách luôn trong ngày mai. Nhờ nhan sắc và thủ đoạn, cả hai đứa đc đi khách ngay và luôn. Dĩ nhiên, là ở hai client khác nhau. 
Trong buổi họp đầu tiên mình tham gia. Má ơi, ta nói, nghe chả hiểu cái quần gì cả. Chả là khách thì có xu hướng phức tạp hóa. Thay vì hỏi A+B ra bao nhiêu thì nó giải thích A=A' rồi B=B', mà A' =5, B'= 10, nên giờ A+B thì sao. Mà consulting thì đâu có chả lời thẳng toẹt được. Vì phải có dựa trên luật, trên điều khoản nữa. Suốt buổi họp lạc lối vì giọng anh Ấn, giọng anh Úc, giọng anh Ả rập và tai nghe Việt Nam mì, đang hoảng loạn thì sếp nhẹ nhàng bảo :" ê, mày gửi mail biên bản họp cho tao nhe". Một nụ cười nhẹ mà tưởng bão tố xông pha.... Ngày mai, nắng có còn vàng?
Mình dân số má, kiểu 1+1=2 ấy, thằng toẹt. Hồi đầu client gửi mail hỏi, cái này tao bán cái này, hợp đồng lọ chai thế kia thì dùng thuế loại nào. Mình mail bảo cái này 5% chị nhé. 
Sếp đọc mail xong nhẹ nhàng thảo 1 bản mail khác dài chắc cỡ 1 đoạn essay ielts bảo đọc đi rồi mail y chang vậy cho khách. Thề là, đọc hết cái mail mình cũng ko biết rốt cuộc là câu trả lời nó nằm ở đâu. Mail cho khách xong, khách cám ơn rất nhiệt tình, bảo tao biết rồi. lol. Ừ, thế là xong bài học viết mail đầu tiên.