Cuối con đường thương nhớ
Em chẳng đợi được hạt nắng cuối mùa thu Những yêu dấu chênh chao của một mùa đã cũ Em cũng đành buông những ngày qua trong buồn bã...
Em chẳng đợi được hạt nắng cuối mùa thu
Những yêu dấu chênh chao của một mùa đã cũ
Em cũng đành buông những ngày qua trong buồn bã
Và những tháng ngày em chẳng có được anh.
Em chẳng đợi được đến ngày anh nói yêu em
Cái ngày xa xôi có vẻ không bao giờ tìm đến
Phút giây mong manh em từng mong là bất biến
Mối tình đầu, chuyện cũ, khó quên.
Em cũng chẳng đợi hết được những yêu thương
Của một người trao cho anh và tất cả
Người ấy bình an, hạnh phúc, một đời không vất vả,
Vì người ấy có anh, chẳng như em.
Em chẳng đợi một ngày anh bước về phía em
Chẳng còn mong chuyện mình anh còn nhớ
Em ngây thơ nên đợi anh cả một đời dang dở
Có lẽ bây giờ, em học cách tìm quên.
Những tháng ngày ấy rồi sẽ trôi thật êm
Chẳng còn anh, còn mơ mộng và bình yên, tất cả
Em sẽ một mình học cách đứng lên khi vấp ngã
Và cuối con đường có người nào đó đợi em,
Em ước rằng ngày ấy... ta còn nhau!


Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
silverhand03
Anh biết rắng chờ đợi là một việc khó khăn trong cuộc đời vội vã
Dù đã từng là xem nhau là tất cả, nhưng xin em đừng cứ nghĩ về những ngày xưa
Nắng rạng rồi sẽ lại về sau những cơn mưa
Hãy đợi cầu vồng, hãy quên đi người đã xưa, em nhé.
- Báo cáo

Anne Nguyen
Vẫn biết rằng gặp được là cái duyên
Em nguyện chờ đến khi mình gặp gỡ
Dẫu xa xôi hay muôn trùng cách trở
Câu chuyện dài chỉ mình em viết sao?
...
Vẫn biết rằng sau mưa trời sẽ nắng
Nhưng đường em về sao lại vắng bóng anh
- Báo cáo