Chuyện là từ bé, tôi luôn cảm giác vòng quay may mắn đc lập trình để chừa tên tôi ra. Kẻ mạnh sẽ không bao giờ đổ lỗi cho hoàn cảnh, tôi không phải kẻ mạnh, vậy nên tôi đổ lỗi.Ko biết mọi ng sao chứ tôi ko baoh nhặt tiền rơi dưới đất để tiêu. Một phần vì quan niệm của ông bà tôi ngày xưa là dùng đồ ng khác làm rơi thì sẽ nhận thay vận đen của người đó, nên tôi hèn, tôi ko nhặt đồ của ai baoh. Có lần tôi đứng đợi tháng máy ở công ty, thấy có tờ 50k rơi bên cạnh, nhưng ko cúi xuống nhặt mà bấm thang lên thẳng văn phòng. Sau đấy tôi mới nhận ra, đó là 50k của tôi làm rơi. Đúng là nước trong quá thì ko có cá, người tốt quá thì mất 50k.
Hồi tôi còn đi học mầm non, vì cao ráo hơn các bạn đồng trang lứa, nên tôi hay đc cô giáo chọn đi diễn văn nghệ. Quanh năm suốt tháng, cứ có dịp lễ hay sự kiện quan trọng gì là tôi lại phải tập múa may quay cuồng. Trong lúc các bạn khác đang đc ngủ trưa thì tôi phải thức để múa vì đến lúc đấy các cô mới rảnh để tập văn nghệ. Sau mỗi đợt như thế, phần thưởng duy nhất của tôi là tràng pháo tay cùng 2 cái dây buộc tóc. Nhưng có 1 lần cuối năm học, hiệu trưởng lại quyết định khen thưởng cả đội văn nghệ vì tích cực tham gia hoạt động của trường, mỗi bé được 20k. Tất nhiên là ko có tên tôi vì tôi nghỉ đúng hôm bế giảng =)). Đúng là chỉ cần bạn có thể chịu khổ, thì sau này sẽ không ngừng chịu khổ. Nó giống cái câu chuyện mà đi học đầy đủ cả năm thì ko sao, vừa nghỉ 1 hôm thì Tổng thống đến thăm trường và cho cả lớp đỗ đại học vậy.
Lớn hơn 1 chút, tôi đc bạn bè lấy ra làm tiêu chuẩn cho việc loại trừ. Rằng nếu tôi ôn thi bài nào thì chắc chắn đề ko vào bài đó, 100 lần như 100 lần, ko lần nào sai đc. Một câu trắc nghiệm có 4 đáp án, tôi phải khoanh đến lần thứ 4 mới chọn đúng =)). Hay việc tôi học đại học, luôn nghỉ đúng hôm giảng viên điểm danh, mặc kệ việc tôi đi học đầy đủ trong suốt cả 1 kì và chỉ nghỉ đúng hôm đấy. Tiêu biểu nhất có lẽ là lần đầu tôi đi thực tập. Tôi tìm đc 1 công ty để thực tập vào kì hè năm 2, mọi chuyện vẫn đang bình thường cho đến khi tôi vào làm được 1 tháng, thì công ty phá sản. Nguyên nhân ko phải do tôi, mà do ông giám đốc quá hạch sách và vô lý, tôi thấy môi trường ko phù hợp nên xin nghỉ. Ai ngờ đâu việc tôi nghỉ lại kéo theo 1 chuỗi nhân sự của công ty nghỉ cùng lúc =))). Công ty phá sản.
Tóm lại, với tôi thì may mắn hay đen đủi cũng chỉ là khái niệm tương đối. Coi 1 việc là may mắn, nghĩa là cho nó là tốt, nhưng chắc chắn nó cũng sẽ có những điều tiêu cực đi kèm. Vậy nên ko thể nào kết luận đc 1 việc là may hay rủi cả, cứ happy mà đón nhận nhé cả nhà.