Cuộc đời bạn ra sao do bạn quyết định như thế nào
18 tuổi quyết định đi Nhật 25 tuổi - tôi có gì? - 1 chứng chỉ tiếng Nhật loại tốt, kinh nhiệm sống quý giá ở Nhật và những...
18 tuổi quyết định đi Nhật
25 tuổi - tôi có gì?
- 1 chứng chỉ tiếng Nhật loại tốt, kinh nhiệm sống quý giá ở Nhật và những trải nhiệm thú vị.
- 1 Tài khoản tiết kiệm nho nhỏ (một số nguyên tố nhỏ hơn 9 và đằng sau là 8 số không)
- 1 Công việc ổn định với mức lương khởi điểm từ 10 đến 20 triệu.
- Độc lập, tự chủ về cuộc sống và có thể phụ giúp tài chính cho gia đình.
- Đủ khả năng để mua những thứ tốt nhất cho chính bản thân mình.
Tôi KHÔNG viết bài này để KHOE TÀI hay KHOE CỦA. Tôi chỉ hi vọng là tôi có thể giúp được những ai đang loay hoay - như tôi năm 18 tuổi.
VẬY, TÔI ĐÃ ĐÁNH ĐỔI NHỮNG GÌ, ĐỂ CÓ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU ĐÓ
1. Tôi không học Đại học - con đường mà bạn bè tôi đã chọn, còn tôi thì không.
Là một đứa tiếp thu nhanh, học tại trường cấp 3 loại top của Tỉnh Thái Bình, cũng ước mơ như bao bạn bè, sau tốt nghiệp sẽ học trường nọ trường kia.
Nhưng có một bước ngoặt khiến tôi đã thay đổi mọi quyết định của mình. Bố ốm năm tôi lên lớp 12 và mất vào thời điểm chuẩn bị tốt nghiệp. Tự thấy việc học đại học của mình sẽ là gánh nặng cho mẹ, và tương lai sau ra trường cũng “trầy da tróc vẩy”, tôi quyết định dừng việc học lại và đi làm.
“Có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi có ăn thì đúng như lời thầy Huấn”. Ấy vậy mà đi làm vẫn chẳng thấy “ĂN” thua. Sau 2 tháng làm may trong nhà máy tại khu công nghiệp Thái Bình, mức lương lúc đấy được đúng 2 triệu 8 mà ngồi chai mông 1 ngày, cũng sức lao động ấy, vậy tại sao không tìm cho mình đồng công CAO HƠN? Tôi đã tự chất vấn chính mình, nhưng làm gì để đồng lương cao hơn với một đứa trong tay chẳng có gì ngoài sức lao động.
Tôi tự tưởng tượng, nếu tôi tiếp tục, vậy sau bao lâu tôi có đủ khả năng mua chiếc xe mình mơ ước. Nếu tôi chỉ là công nhân may bình thường ở nhà máy, liệu tôi có đủ khả năng lấy được người đàn ông thông minh, làm kinh tế giỏi? khi mà “MÂY TẦNG NÀO THÌ LẠI GẶP MÂY TẦNG ẤY”. Trằn trọc suy nghĩ và tính toán, tôi thấy không thể kéo dài và tiếp tục công việc này, tôi đã xin mẹ đi du học Nhật.
Nhưng, tôi đã bị PHẢN ĐỐI KỊCH LIỆT bởi những lý do vô cùng thuyết phục như: Còn ít tuổi, sợ sang Nhật không học được, gia đình không đủ khả năng tài chính chu cấp. Sợ sang đất nước xa lạ vất vả. Sợ tôi cả thèm chóng chán, vân vân và mây mây…….Rồi vô vàn nỗi sợ hãi khác mà mẹ tôi đã tưởng tượng và vẽ ra.
Tôi cũng thầm cảm ơn chính mình ngày đó, vì đã dám quả quyết, dám bước qua nỗi sợ hãi của những người hơn mình cả bao nhiêu thế hệ, dám nói, dám làm và dám cá cược với chính bản thân mình ở độ tuổi 18, vắt mũi chưa sạch ấy. Mẹ đã huy động anh em họ hàng tới khuyên ngăn tôi, một phần là do bố tôi mới mất nên mẹ tôi càng trở nên lo sợ hơn trước quyết đinh táo bạo của tôi. Vậy mà tôi đã thắng trong cuộc chiến tâm lý đó, bằng những lời lẽ đầy quyết tâm và quả quyết của mình, mẹ tôi đã đồng ý, với điều kiện sang Nhật theo diện lao động chứ không phải là du học.
2. TÔI ĐÃ LÀM GÌ? Để có được NHỮNG THỨ TÔI MUỐN.
Trước khi hành động để có được thứ mình muốn, thì trước hết phải tìm ra mình MUỐN thứ gì.
Giống như việc bạn đi đường vậy, nếu bạn đi mà không có đích đến, thì bạn cũng sẽ chỉ đi linh tinh và đi lòng vòng.
Tại trung tâm giới thiệu nhân lực, hay dân ta vẫn gọi nôm na là XKLĐ, tôi bắt gặp điều tôi Muốn đầu tiên. Giáo viên dạy tôi là một người cũng đã từng sang Nhật làm việc sau khi tốt nghiệp cấp 3, và hiện nay đang dạy học cho chúng tôi với mức lương từ 8 đến 10 triệu. Vậy là tôi đã tìm thấy điều tôi MUỐN, tôi muốn được như cô ấy. Vậy làm gì để được như cô ấy? À, phải học tiếng Nhật thật tốt. Và tôi như tìm thấy kim chỉ nam của mình, tôi lao vào học như lao vào một luồng ánh sáng của tương lai, và chính điều đó khiến việc học của tôi trở nên vượt trội hơn những bạn khác. Bởi tôi có mục tiêu, tôi tập trung vào cách để đạt được nó. Nhưng bạn biết không? Khi bạn nỗ lực và có mục tiêu, bạn sẽ nhận được kết quả ngoài những gì bạn mong đợi, và nó sẽ mở đường, dẫn lối cho bạn tới với những mục tiêu cao hơn.
Sau 6 tháng học tiếng Nhật với những nỗ lực của mình, tôi đã đạt tới trình độ có thể truyền đạt kiến thức nền cơ bản tiếng Nhật cho các bạn mới học tiếng, tôi có cơ hội được làm giáo viên tại trung tâm trước khi sang Nhật. Và khi đó, tôi chợt nhận ra, mình đã có được cái mà mình muốn.
Tôi lại nhìn xa hơn, những anh chị làm phiên dịch, mức lương cao hơn hẳn giáo viên, công việc cũng năng động, thú vị và được gặp gỡ những người ở tầng lớp cao hơn. Và tôi MUỐN được như họ. Vậy, làm sao để được như họ? Phải có năng lực tiếng Nhật thật tốt, có kỹ năng nền tảng và kinh nhiệm làm việc với người Nhật. Và tôi lại lao vào điều mà tôi MUỐN đó.
3. TÔI đã thực hiện như nào để có được điều mà tôi MUỐN thứ 2?
Khi này, tôi đã sang Nhật, ngày đi làm, tối về nghỉ, lương thì nhận đều mỗi tháng, ăn gì thì mua, tiêu gì thì tiêu, gửi bao nhiêu về nhà thì tuỳ.
Khi mà các bạn đi cùng có thể xem phim, gọi điện về gia đình hay chơi game mình yêu thích. Thì tôi lại dành thời gian đó để học tiếng Nhật, hướng tới mục tiêu to lớn của chính bản thân mình.
Tôi dặn mẹ, một tuần con sẽ chỉ gọi điện về 1 lần vào cuối tuần để tập trung vào mục tiêu cá nhân, và mẹ tôi rất hiểu và ủng hộ tôi về việc đó.
Quả thực, khi bạn cố gắng, bạn hi sinh một thứ gì đó, bạn sẽ nhận lại trái ngọt tương xứng. Tôi đã có thể làm mẹ yên tâm và tự hào về những điều tôi làm, tôi đã có thể phụ giúp mẹ phần nhỏ nào đó về tài chính ở quê nhà. Và ngoài ra tôi vẫn có thể tự thưởng cho bản thân bằng những món đồ giá trị. Với tôi, báo hiếu không phải là mua cho mẹ thứ nọ thứ kia, hay có nhiều tiền mới có thể báo hiếu. Đơn giản là sống có trách nhiệm với bản thân, không để bố mẹ phải lo lắng về mình, khiến bố mẹ tự hào về những điều mình đang làm là một dạng báo hiếu tuyệt vời nhất đối với bậc làm cha mẹ.
Và bây giờ, tôi cũng đã đạt được điều MONG MUỐN thứ 2 của chính mình ở độ tuổi 25, tôi có tài khoản tiết kiệm, có việc làm mà mình ao ước, tự chủ tài chính, có nhiều đồ dùng giá trị khác nữa, và đó là những gì tôi đã đạt được nhờ lựa chọn đi Nhật ở độ tuổi 18 non xanh.
Với thời điểm hiện tại, khi có được những bước đệm tuyệt vời ấy, tôi lại MUỐN vươn tới những thứ xa hơn. Và tôi sẽ kể lại cho các bạn hành trình đạt được ƯỚC MUỐN thứ 3 khi tôi chạm đến độ tuổi 30 của mình.
Và tôi chỉ muốn nhắn nhủ tới các bạn rằng, dù bạn làm gì, chọn gì và sống như thế nào. Hãy tìm ra cho mình điều mà mình muốn, hay còn gọi là mục tiêu, khi bạn có mục tiêu lớn, bạn sẽ tìm ra mục tiêu nhỏ và tập trung hành động. Miễn là bạn tìm ra điều mình muốn và giữ được quyết tâm thực hiện nó, bạn sẽ thành công, mấu chốt sẽ chỉ nằm ở thời gian mà thôi.
Blog chia sẻ kinh nhiệm và truyền cảm hứng: https://www.caophuonghanh.com
Blog tiếng Nhật: http://www.caophuonghanh.cf
Học tiếng Nhật tại: https://www.youtube.com/channel/UC5-SxpyGgD231c3SZNDEwbQ
Giải trí tiếng Nhật tại kênh tiktok: https://vt.tiktok.com/ZSJdkYkD7/
Phát triển bản thân
/phat-trien-ban-than
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất