Công việc - bố mẹ xin cho???
Giả sử bạn có phụ huynh có khả năng xin cho bạn một công việc ổn định, thu nhập tương đối (không xét các đối tượng kiểu gì cũng phải...
Giả sử bạn có phụ huynh có khả năng xin cho bạn một công việc ổn định, thu nhập tương đối (không xét các đối tượng kiểu gì cũng phải tự đi xin việc). Thì bạn sẽ chọn tự lực cánh sinh, tự tìm việc bằng sức của mình (có thể là khởi nghiệp, đi làm thuê v.v... nhưng là tự mình làm) hay cha mẹ đặt đâu con ngồi đó?

Tranh luận
/tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
Flower_Bomb
Nếu công việc kia phù hợp với khả năng và sở thích của mình thì chẳng tội gì mà đi đường vòng cả, còn nếu tính chất công việc hoàn toàn không phù hợp với bản thân thì còn phải xem khả năng của bạn đang ở đâu, nếu mình đã đam mê một ngành nghề nào đó, sống chết muốn trải nghiệm gắn bó với nó thì từ bỏ cái kia, còn nếu chưa xác định được mình thực sự muốn cái gì thì đặt đâu cũng vậy mà
- Báo cáo
fine_new_version
Khác ở chỗ phải quỵ lụy, cảm ơn, phụ thuộc vào cái ông mà bố mẹ bạn "nhờ vả". Phải mất tiền chạy chọt.
- Báo cáo
Flower_Bomb
Cũng đúng, nhưng cái gì cũng có cái giá của nó thôi, chọn cách kia thì bạn sẽ vất vả chật vật đi lên từ con số 0, chuẩn bị tinh thần nếm mùi thất bại không biết bao nhiêu lần
- Báo cáo
fine_new_version
Như mình nói về mấy bà bạn mình chạy công chức nhé. Mất 200tr để có lương 5tr => mất 40 tháng để có 200tr <=> 4 năm làm không công. Như thế thì bắt đầu với con số âm chứ đâu phải con số 0?
- Báo cáo
Flower_Bomb
Ok, xét về lâu về dài thì nó mang lại sự ổn định, không bấp bênh, có những người ra trường mà tận 1, 2 năm sau vẫn thất nghiệp hoặc thậm chí lâu hơn, có thể có việc nhưng lương khởi điểm bèo bọt, rồi những rủi ro khi mất việc, nhảy việc lại phải bắt đầu lại từ đầu. Theo mình thấy phần lớn những người chạy công chức thì ổn định là cái mà họ hướng đến, dễ kiếm chồng, là con gái thì đích đến của họ là một nghề nghiệp ổn định, có nhiều thời gian chăm sóc cho chồng cho con. Tóm lại là tùy định hướng của từng người
- Báo cáo
Fishie
Đồng ý với bạn này :3 sự ổn định là cực kỳ cần thiết.
- Báo cáo
fine_new_version
Đổi lại sẽ bị phụ thuộc.
- Báo cáo
Fishie
tự do vốn chẳng phải cái gì quá tuyệt vời
- Báo cáo
fine_new_version
Phụ thuộc tôi nói không đối nghịch với tự do. Mà đối nghịch với chủ động. Không được quyền chủ động cuộc đời mình.
- Báo cáo

liar
upvote! :3
- Báo cáo

serenath
Hiện tại mình đang làm 1 công việc do bố mẹ xin cho
vì mình lười đếu chịu đi xin việc =]] gọi là ko tự xin việc đc cũng đúng =]]
Mình cũng rất mang tư tưởng sự nghiệp của mình, phải là do mình tự lựa chọn, mình tự gây dựng nhưng đấy là với mình (xong mình cũng ko làm đc =]] ), còn với người khác, mình nghĩ khá thoải mái.
Cha mẹ đi làm bao nhiêu năm, đến tuổi này, bắt đầu mang suy nghĩ những thứ họ kiếm đc đã đủ, có giữ cũng ko để làm j`, cũng chả mang theo đc, muốn dồn hết nó cho con cái, và cách dễ dàng nhất là qua công việc, 1 thứ có thể đảm bảo cho mình cả cuộc đời. Và đó là lợi thế của mỗi người, chúng ta có thể tận dụng nó hoặc ko.
Mình đọc qua thấy nhiều bạn nói là như vậy sẽ bị phụ thuộc này kia. Từ kinh nghiệm bản thân, mình đồng ý là thời gian đầu sẽ có cảm giác bị phụ thuộc và vô dụng nhưng qua thời gian, mình có thể chứng minh đc qua công việc, h thì mình chả phụ thuộc vào cái j` nữa. Có thể là mình may mắn nhưng hiện tại trung tâm cần mình hơn là mình cần trung tâm
Về việc tự lực cánh sinh, mình nghĩ là giai đoạn sinh viên là thời gian mà chúng ta nên thử sức những j` mình thích, từ những thứ nhỏ nhất. Vì giai đoạn này bạn hoàn toàn ko chịu áp lực thời gian và nhiều loại áp lực khác, nếu định hình đc sở thích và năng lực của mình từ giai đoạn này thì nên tiếp tục tự lực. Còn nếu ko thì nên thử qua lựa chọn của cha mẹ ![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
- Báo cáo
fine_new_version
Cá nhân mình không thích thế. Đơn giản vì cuộc đời mình mình muốn tự quyết định. Mình không muốn về nhà và phải nghe đại loại như: "Không có bố mày thì mày đéo làm được gì đâu con ạ".
- Báo cáo

serenath
mình nghĩ là ai cũng thích thế cả và mình cũng thèm đc thế, nhưng chắc tại mình dở
có lẽ tại mình may mắn nên công việc bố mẹ mình cho mình ko thể đc gọi là tốt so với chuẩn chung của người xung quanh đánh giá, bọn bạn mình cả thời gian dài chửi mình ngu
Mình đòi bỏ thì ko đc., thành ra mình cú, quyết ở lại làm. Đến lúc bố mẹ mình nhận ra công việc tù thật tìm mọi cách khuyên mình bỏ thì mình ko chịu bỏ nữa
Và lúc này thì mình đã có chỗ đứng rồi và cũng chẳng ai dèm pha về mình đc ![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
- Báo cáo
fine_new_version
Mình tự xin việc rồi, cũng tự đi làm rồi. Và mình cũng tự hào về công việc ấy. Mình chỉ không hiểu sao những người khác (VD như bạn) lại để bố mẹ định đoạt công việc và cuộc sống của mình thôi.
- Báo cáo

serenath
tại sao ko, nếu mình thấy công việc đó là phù hợp
mình đi làm ko phải để thỏa mãn lòng tự tôn của bản thân, miễn là mình thấy mình làm việc có ích và công việc phù hợp với mình., chứ bây h mình phải bỏ công việc đó và tự kiếm 1 việc khác để làm j`, để khoe à
Ngoài ra mình ko hiểu bạn nghĩ thế nào là định đoạt công việc và cuộc sống
còn lý do là j` thì mình nói rồi đấy, chắc là do mình dở
mình lười, mình chỉ có khả năng đến thế thôi
và mình phục những người tự tay làm đc như bạn
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
- Báo cáo
cricketssongs
nói chuẩn này, mất chủ động hay phụ thuộc gì chứ, suy cho cùng cũng là tận dụng cơ hội và điều kiện của gia đình mình; chứng tỏ được bản thân thì không có gì là không tốt, về lâu về dài sẽ chẳng ai nhớ đến việc mình có đươc công việc là nhờ bố mẹ, mà họ sẽ nhớ tới những gì mình làm được, cách mình hành xử với đồng nghiệp... (à, đấy là trong trường hợp mình tử tế, không thăng tiến bất thường, không luồn cúi xD)
- Báo cáo

serenath
thật lòng mình nghĩ chỉ kẻ lười biếng mới phải lo bị phụ thuộc
còn đã làm đc, thì chỉ có công việc bị phụ thuộc vào mình ![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
![=] 🙂](/assets/images/emojione/png/1f642.png)
- Báo cáo

Hachane
Thì đúng là k có bố bạn thì sẽ chẳng có bạn ngày hnay r, nhưng nếu bố mà cứ tính toán nhu vậy thì thật là ...
- Báo cáo

liar
chuẩn bác :3
em cũng có ông anh họ học xây dựng xong ra bố mẹ nhét cho làm kĩ thuật viên hàng không, giờ vẫn vui vẻ như thường, ny xinh, cuối tuần vẫn rủ anh em đi bắn đột kích đi đá bóng các kiểu, nchung đời mình chắc cũng chỉ mong đến thế :3
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Tự lực cánh sinh vẫn là nhất bác nhé :3
Em quan niệm khi chịu sự sắp xếp (ko phải chỉ bố mẹ mà bất cứ ai nhé) thì đồng nghĩa với việc phải chịu một ảnh hưởng ở mức nào đó (hữu hình hoặc vô hình).
Tính em thì ghét bị ai đó ảnh hưởng nhiều quá nên thôi, tự mình lo cho lành :))
- Báo cáo
fine_new_version
Thế ra trường 2 năm mà vẫn thất nghiệp thì biết làm sao giờ =))))
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Thế thì trong 2 năm đó cố gắng lăn lộn bác ạ, gì cũng làm, chân tay cũng đc, và học hành thêm để nâng cơ hội của mình lên. Không nên vì sợ hãi mà thoả hiệp bác ạ =))
Gia đình em cũng định giới thiệu cho nhiều chỗ làm ngon lắm, lương lậu ổn, ko mất tiền xin, tương lai thăng tiến có hết. Nhưng mà rốt cục em vẫn chọn con đường của riêng mình, đơn giản vì cảm thấy tự do hơn :3
- Báo cáo
fine_new_version
Ý em là lăn lộn 2 năm mà gặp một số vấn đề thế này ấy bác:
+ Ngành nghề đặc cmn thù => khó xin việc hoặc bắt buộc phải vào 1 cty nhà nước nào đó.
+ Năng lực hạn chế.
+ Không biết là mình thích làm việc gì.
+ Đi làm đủ thứ việc trong 2 năm nhưng kinh nghiệm đạt được = 0 vì làm những việc như hỗ trợ leader, bán bảo hiểm, tư vấn cho vay v.v...
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Ở trong trường hợp đó thì quyền lựa chọn là rất hạn chế rồi bác =)) em sẽ luôn cố gắng hết sức để tránh và cũng chưa bao giờ rơi vào nên ko biết nữa :))
- Báo cáo

Hachane
Muốn nuôi duõng đc đam mê thì cũng phải có tiền :))
- Báo cáo
fine_new_version
Không đúng. Để nuôi dưỡng đam mê, có người bán nhà bán cửa để theo đuổi nó.
- Báo cáo

Hachane
Thì đúng là cần có tiền ms nuôi đc đam mê còn gì
- Báo cáo
fine_new_version
Ý là không phải lao mình vào công việc bố mẹ cho để có tiền rồi từ đó mới nuôi đam mê được.
- Báo cáo
huonghuong
Mình thì quan điểm tự lực cánh sinh. Vì mình thích thay đổi, hơn nữa không thích dùng tiền giải quyết vấn đề. Nên mất một đống tiền chỉ để có một việc làm ổn định thì không bao giờ.
- Báo cáo
fine_new_version
Mình có mấy cô bạn học sư phạm ra, phụ huynh không có quan hệ mà vẫn chạy chọt để được vào công chức 200-300tr. Lương 5tr. Cũng không hiểu sao lại thế. Nếu 1 người thì bình thường, mà mình biết đến 3 cô bạn, đều chạy như thế.
- Báo cáo
huonghuong
:> Tính ra 300tr là bằng lương 60 tháng ~ 5 năm làm việc của cô ấy. Trong 5 năm đấy, cô ấy tự lực kiếm 1 công việc khác, dùng 300tr đầu tư cho giáo dục học hành rèn luyện thêm kỹ năng khác mình tin chắc sau 5 năm không phải mức lương là 5tr nữa.
Trong khi chạy chot thì mất tiền rồi, vào nhà nước đấu đá nhau cơ hội thăng tiến gần như là con số 0 nếu là mẫu con gái thích ổn định -.-
- Báo cáo
fine_new_version
Cũng chả biết, nhưng người ta vẫn muốn vậy. Mình không hiểu.
- Báo cáo
huonghuong
Vì họ ko biết tính :3 à đùa thôi, chắc họ chỉ cần 1 cv ổn định để tìm một người chồng ưng ý :))
- Báo cáo
Chang
thật sự là nếu có chỗ ngon thì mình vẫn ngồi
- Báo cáo
fine_new_version
Thế nào là "ngon"? Lương cao, việc nhàn hạ? Cơ bản không có loại công việc đó. Mà nếu có thì do có người nâng đỡ, mà họ nâng xong chẳng nhẽ bạn cứ mặc nhiên ngồi mà hưởng?
- Báo cáo

Lan Anh
Thớt có vẻ kỳ thị người được nâng đỡ nhỉ. Thời đại nào rồi còn nghĩ là mình ngồi yên hưởng. Thay vì thế sao không nghĩ là mình có chỗ ngon đó rồi thì mình sẽ cố cho nó ngon hơn :v Và đền đáp công nâng đỡ bằng hình thức thể hiện tình cảm khác. Mà nói thật, người ta nhấc bạn vào đấy ngồi không phải để bạn ngồi im hưởng thụ, mà là bạn làm tốt vị trí đó không làm xấu mặt họ với người mà họ xin.
- Báo cáo
fine_new_version
"Ngồi yên hưởng" nghĩa là chỉ cứ chăm chăm vào công việc. Không có những việc cảm ơn, cảm tạ, xum xoe người giúp mình ấy. Và tất nhiên là tự thân có làm tốt thì vẫn cứ phải cảm ơn, nịnh bợ và vác thêm một món "nợ ân tình".
- Báo cáo

Lan Anh
Việc nợ-trả là việc thường tình ở đời rồi. Chuyện cảm ơn qua lại giữ mối quan hệ với người ta thì còn là chuyện xưa hơn trái đất. Càng lớn càng đi làm nhiều sẽ thấy cái việc xã giao nó là cần thiết, và nó không đồng nghĩa với nịnh bợ.
Cá nhân mình thì thật sự không thích xin xỏ ai điều gì, nhưng nếu người ta cho mình 1 cơ hội thì cứ bắt lấy đã, có ai bắt bạn sống cả đời với cái công việc được cho đâu ? Cơ mà nói thế chứ mình không có ai cho không nên vẫn cứ phải tự lực thôi :v
- Báo cáo
Chang
Lương cao với mình là ngon :))) căn bản đời chả cho không ai cái gì đâu, có cơ hội ngồi chỗ ngon thì có phần mình phải bỏ ra bù lại thôi bạn à :)) đang nói về việc phụ huynh giúp tìm việc, liên quan gì đến hưởng không ấy nhỉ :)) nếu có "cơ hội" và là việc mình làm được thì chả tội gì :))
- Báo cáo
fine_new_version
"Ngồi yên hưởng" nghĩa là chỉ cứ chăm chăm vào công việc. Không có những việc cảm ơn, cảm tạ, xum xoe người giúp mình ấy. Và tất nhiên là tự thân có làm tốt thì vẫn cứ phải cảm ơn, nịnh bợ và vác thêm một món "nợ ân tình".
Mình trả lời bạn bên trên thế này.
- Báo cáo
Chang
"nợ ân tình" ở đây là nói đến việc mở rộng thêm quan hệ ha, làm ở công sở thì kể cả có nợ hay không vẫn phải "cảm ơn, nịnh bợ và có vài món nơ ân tình" :))) Và mình chỉ nói là ngồi, chứ có phải "ngồi yên" đâu, ngó ngoáy ngọ ngoạy thế nào cũng xoay được thôi :))
- Báo cáo