"Khi hệ thống xảy ra vấn đề, sếp trên sẽ gây áp lực lên sếp dưới, sếp dưới sẽ tiếp tục gây áp lực lên sếp dưới nữa và sếp dưới nữa sẽ gây áp lực lên bạn". Đó là câu nói của 1 người đứng đầu hệ thống nói với tôi khi tôi chính thức bị đuổi việc vì tôi không chịu được áp lực đó.Yếu đuối ư?
Theo bạn, tôi đã đúng hay sai khi phản ứng lại với những gì xảy ra với mình, tôi quá yếu đuối tôi không chịu được áp lực ư?
Tôi sẽ làm rõ vấn đề này cho nhiều bạn, nhiều người đang quản lý người khác hiều như sau:
- Con người là 1 loài động vật lý tính, chính vì thế những cảm xúc lý tính chỉ đúng với bạn khi bạn cho rằng nó đúng, nếu sếp của tôi là 1 người đi làm thuê và họ phải chịu áp lực đó họ có cho rằng như vậy là đúng, tất nhiên ban đầu họ cho điều đó là vô lý, là sai nhưng rồi họ phải chấp nhận vì mình là 1 người đi làm thuê, khi vượt qua được 1 lần 2 lần... những tiêu cực như thế họ dần cho đó là điều bình thường, từ điều bình thường họ cho rằng như vậy là đúng. Và khi nó đã đúng thì đến lúc họ lên làm chủ 1 hệ thống họ luôn lập luận rằng nó đúng vì khi đó nó đã đúng với vị trí của họ. Và họ tiếp tục nhét vào đầu cái sai đó cho người dưới họ.
Bởi khi họ trở nên chịu đựng được áp lực là họ dần trưởng thành hơn, tôi luyện được khả năng chịu đựng của mình hơn, và người ta bảo làm quản lý là phải học cách chịu đựng.
Bạn tôi từng nói để chứng minh 1 điều là đúng đừng cố chứng minh nó đúng vì bạn sẽ chẳng chứng minh nỗi đâu, vì sao, vì con người lý tính nên bạn chứng minh nó đúng là bạn đã sai lầm, hãy chứng minh nó chẳng có điểm nào sai cả.
Vậy, chúng ta đã sai ở đâu khi rất nhiều người cho rằng như thế là sai.
Vì bạn cho rằng bạn sại, vì khi bạn phản ứng lại bạn sẽ mất việc, bạn sẽ không được lòng của sếp, và bạn sẽ bị thiệt vì bạn là người duy nhất trong cái đống hổ lốn đó phải nghỉ việc. Và chúng ta bằng lòng với cái sai đó để không phải chịu thiệt.
Vậy bạn đúng hay sai?
Bạn đã đúng nhưng bạn chẳng nhận ra việc bạn phản ứng là đúng.
Đúng vì nó không có điểm nào sai cả, để trả lời mình sẽ làm rõ vấn đề bằng những câu hỏi như sau:
+ Tai sao hệ thống xảy ra vấn đề?
+ Vấn đề bắt đầu từ đâu, do ai, ai phải chịu trách nhiệm?
+ Làm cách nào để giải quyết vấn đề đó?
Người ta vẫn chẳng bao giờ nghỉ về điều đó, điều họ làm là từ chối trách nhiệm và đẩy toàn bộ cái vấn đề đó xuống người quản lý cấp dưới của mình để giải tỏa cái áp lực mà mình đã nhận từ quản lý cấp trên của mình. Và họ vẫn cho rằng họ đúng khi họ tạo ra cái áp lực đó đề thử người dưới? Thử ư ( ai gặp vấn đề mà chẳng áp lực, nên đừng có nói tôi đẩy nó xuống vì muốn thử khả năng chịu đựng của ai đó, ngụy biện?).
Đã nhiều lần tôi phản ứng lại với nó và kết quả như nào bạn biết rồi đó, nhưng cách tôi phản ứng là làm rỏ cái vấn đề của 3 câu hỏi ở trên, nhưng ai chịu hiểu cho tôi.
Nhiều người bảo tôi dại, tôi trẻ con, nhưng với tôi cái gì đúng là đúng cái gì sai là sai đừng lẫn lộn.
Tôi vẫn thế dù ai nói gì thì nói, tôi không làm khác đi con người tôi từng sống 26 năm nay.
Đừng cố nhét con chữ vào đầu tôi để khiến tôi phải dằn vặt vì những gì tôi quyết định.
Có mấy luận điểm mà mình muốn tranh luận khi đọc bài này:
1. Nên có lỗi chính tả hay không?
Một số từ có thể do thói quen, do tiếng địa phương khiến thay đổi chính tả (dấu hỏi - dấu nặng trong 1 số từ mình thấy dùng sai). Nhưng quan điểm của mình là ko nên có lỗi chính tả. Việc này sẽ giúp người khác dễ hiểu nội dung hơn, thay vì hiểu sai, phải suy đoán từ này từ kia.
2. Vấn đề áp lực
Có thể (mình nhận thấy) bạn chưa xác định đúng được về áp lực công việc. Việc gây áp lực với cấp dưới không phải vì người ta "muốn thế", mà "buộc phải thế". Bởi nhân viên là người thực thi. Cấp quản lý họ chỉ điều hành quá trình thực thi, tổng kết lại mà thôi. Vậy nên áp lực sẽ nặng dần từ trên xuống:
- Bạn làm ở cấp dưới cùng, áp lực của bạn là với kết quả của 1 mình bạn.
- Cấp trên của bạn (trưởng phòng) áp lực với kết quả của phòng đó
- Cấp trên nữa là trưởng chi nhánh / giám đốc chi nhánh sẽ áp lực với kết quả của toàn chi nhánh đó.
...
Vậy nên khi gây áp lực xuống cấp dưới, chỉ mang tính chất "công việc của họ buộc phải thế". Bởi họ là quản lý, họ chịu trách nhiệm với kết quả chung. Khi kết quả chung ko như kỳ vọng, họ phải ép, phải đẩy cho bộ phận nào chưa đạt tới mức đạt thì thôi.
Bạn nhận được áp lực thì bạn cũng sẽ phải ép chính bản thân bạn thực hiện công việc. Nếu không ép được thì bạn sẽ tự out (như bạn đã làm).
Vậy nên việc chỉ trích cấp trên gây áp lực là 1 việc ko có ý nghĩa.
3. Cách giải quyết áp lực
Đây mới là vấn đề trọng tâm. Cách hành xử với áp lực mới thể hiện bạn/ người khác biết cách vượt qua áp lực không.
- Nếu sếp chỉ biết ép các bộ phận, mà không có lúc mềm mỏng, không biết động viên đúng lúc, không chia sẻ áp lực mình đang chịu với nhân viên, không cho họ thấy mình đang nỗ lực vì điều gì... thì rõ ràng nhân viên sẽ nghĩ như bạn, là "chỉ biết đẩy trách nhiệm cho người khác".
- Nếu nhân viên nhận áp lực mà nghĩ "không phải lỗi do mình" thì cũng là sai lầm. 1 vấn đề xảy ra (như KPIs không đạt) có rất, rất nhiều nguyên nhân. Nhưng yếu tố nhân sự là yếu tố có thể tác động ngay, tác động trực tiếp được, nên nó thường bị lạm dụng. Lỗi không phải do bạn, nhưng bạn có trách nhiệm phải kéo kết quả đi lên. Điều này thì đúng. Nếu bạn phủ nhận trách nhiệm thì bạn sẽ bị out.
=> Vấn đề là cách chúng ta giải quyết áp lực phần nhiều là sai, chưa có phương pháp. Chứ còn bất kỳ ai cũng có áp lực, ko áp lực công việc thì áp lực gia đình, áp lực với chính năng lực của bản thân. Đừng quá quan tâm tới chuyện chịu áp lực được không, mà hãy quan tâm tới "nên giải quyết nó như thế nào".
1. Lỗi chính tả thì mình bị như vậy từ nhỏ vì mình người Nghệ An rất hay sai, mình đang cố sửa nó từng ngày, cảm ơn bạn đã đóng góp
2. Ý bài viết của mình đang nói chính là cách chúng ta giải quyết áp lực phần nhiều là sai, đa số các sếp mình từng làm chẳng ai mềm mỏng trong vấn đề giải quyết vấn đề cả. Họ gặp vấn đề thì việc đầu tiên là đẩy cái áp lực đó xuống người dưới, và khi bị mình tranh luận thì họ lại lấy cái cớ gây áp lực xem bạn giải quyết vấn đề đó như nào. Mình biết ngay từ cách họ cư xử với mình khi gặp vấn đề, họ mất bình tĩnh và cuộc tranh luận không đi đâu tới đâu.
3. Mình biết mình chưa gặp được người sếp chuẩn như bạn nói, nhưng những người sếp mình từng làm việc đều cho rằng việc gây áp lực đó là việc bình thường, trong khi mình biết đã từng có lúc họ cũng đi làm thuê như mình và họ cũng phải khó chịu vì những thứ vô lý mà họ phải nhận, vậy tại sao giờ họ lại xem điều đó là hiển nhiên. Trong khi nó sai và nó có hại chứ không có lợi.
4. Nếu thực sự lỗi xảy ra không phải lỗi do mình mà là do hệ thống có vấn đề ngay từ đầu thì việc gây áp lực khiến người quản lý cấp dưới mình không giám nói thẳng ra lỗi sai do ông ngồi ở trên và tôi không đủ thẩm quyền để sữa cái lỗi sai đó, người cần sữa là ông, tôi chỉ là hệ lụy trong cái sai đó của ông thôi tôi không phải nguyên nhân mà là kết quả.
5. Mình bị out vì không phải mình không giải quyết được nó, mà người ta nói với mình là người như bạn không làm được quản lý, mới tí áp lực mà đã chịu không được. Áp lực với công việc mình thừa sức chịu nhưng nó phải xuất phát từ bản thân công việc của mình chứ không phải từ ông sếp ở trên tạo ra.
chờ hệ thống hoàn thiện khó lắm, gần như là ko có, kể cả các cty lớn và có quy trình rõ ràng vẫn phát sinh vấn đề và vẫn áp lực kinh khủng. Vấn đề lớn nhất chính là thiếu năng động và thiếu chủ động, chứ k phải bó buộc ở quy trình.
Thực ra mình cũng trải qua giai đoạn như bạn, đó là ko chịu nổi áp lực. Nhưng ngẫm kỹ thì là do mình ko thể tự giải quyết được áp lực (thiếu kiến thức, thiếu quyền, lương ko thỏa mãn nếu làm việc với mức độ như vậy) nên cũng nghỉ tìm chỗ khác.
Hồi trước mình cũng hay quy về vấn đề "áp lực công việc". Nhưng sau mình nghĩ sang hướng "công việc ko phù hợp". Chữ phù hợp nó sẽ làm thay đổi bản chất vấn đề: Cái gì phù hợp với bạn tức là bạn sẽ biết cách tự giải quyết áp lực nó đem tới cho bạn.
cái này chuẩn quá! tự nhiên bạn nói mình lại mở mang thêm chút về vấn đề mình từng gặp mấy năm nay. tại sao mình không nghĩ rằng công việc không phù hợp nhỉ? hợp lý quá
bạn thử tìm hiểu chủ đề: công việc thế nào là phù hợp xem. Với mỗi người sẽ có năng lực riêng. Năng lực đó phù hợp với công việc gì. Khả năng hiện tại là thế nào, có thể xứng với mức lương bao nhiêu... Khi đánh giá được bản thân thì cũng biết việc nào hợp với mình. Bạn có năng lực phù hợp -> bạn có thể giải quyết được áp lực.