Chuyện tuần teamwork - ước mơ và điểm dừng
Cái nhìn đầu tiên là HRC, sự chú ý đầu tiên là HRC, đơn viết đầu tiên của HRC, bỏ clb khác cũng vì HRC... Thế nhưng HRC lại không phải...
Cái nhìn đầu tiên là HRC, sự chú ý đầu tiên là HRC, đơn viết đầu tiên của HRC, bỏ clb khác cũng vì HRC... Thế nhưng HRC lại không phải bến đỗ cuối cùng.
Nói tiếc không, mình cũng tiếc chứ. Nhìn bạn bè ai cũng thay ảnh đại diện, có clb mới mà chạnh lòng... Có phải nếu không tham gia HRC thì có khi mình cũng có một ngôi nhà như thế. Thế rồi mình lại tự phản bác ngay, nếu không có một tuần teamwork HRC thì mình đã không thực sự sống hạnh phúc đến thế. Chưa có một clb nào cho mình được cảm giác gia đình như thế, cái cảm giác mà mình thực sự thuộc về một nơi. Cảm giác yêu và thương nhau như một mái nhà. Mình chẳng phải một đứa giỏi về chuyên môn, hay kinh nghiệm hoạt động clb, cũng chả phải người khéo ăn nói nhưng một tuần teamwork HRC những khuyết điểm ấy của mình không cần phải che giấu. Mình có một nơi để cố gắng hơn mỗi ngày, teamwork cho mình biết mình có thể làm được nhiều hơn những gì mình nghĩ. Teamwork - khiến mình vui vẻ hơn, năng suất hơn, và sống những ngày như mơ được cố gắng vì ước mơ chung của toàn đội. Mình tự hào lắm vì có thể khoe mình ở team8- infinity một team mà chẳng ai drop giữa chừng, team có dàn quân đông nhất hôm thuyết trình đề án! Lúc ấy mình tự hào lắm, về teammates về angles, về HRC đã cho mình nhiều hơn gấp nghìn lần những gì mình nghĩ.
Cái gì đi từ từ thì sẽ bám rễ và thấm sâu. HRC đối với mình là như thế. Từ những người anh chị angels của team mình, đến những anh chị trong clb đều cho mình một cảm giác yêu quý và ngưỡng mộ. Nó không phải cái gì hào nhoáng hay thể hiện ra vẻ bề ngoài, tình cảm của HRC dành cho nhau và cho những angelees là chúng mình đây đã vượt qua cả nhiệm vụ của một mentor cần phải làm. Những dòng tin nhắn, những cuộc gọi hỏi thăm, những chiếc mail chan chứa tình cảm cứ làm mình phát khóc. Tại sao các anh chị lại tốt thế, khiến mình chẳng thể mở lòng hơn với một ai, tại sao mọi người lại thân thiết coi nhau như gia đình mà đến bây giờ lại không được gặp nhau. Đêm biết kết quả trượt vòng 3 mình suy sụp lắm. Nghe tiếng chuông điện thoại đã làm mình giật thót người, thế rồi sự chuẩn bị tâm lí có tốt đến đâu thì cũng sụp đổ trước lời nói của chị angel. " chị rất tiếc khi phải thông báo với em hành trình của em với HRC đến đây phải dừng lại..." Mình òa khóc dù có kìm nén cũng chẳng giấu được qua giọng nói. Mình không dám hỏi ai, cũng chẳng dám kể cho người nào... Lúc ấy tâm trạng quá phức tạp. Nhìn đâu cũng thấy buồn, nghĩ đến giờ mình chẳng còn liên hệ gì với HRC là lại khóc. Kết thúc, kết thúc thật rồi!
Đến trường, mình chán học, đi họp clb kia cũng chỉ nghĩ đến HRC, mắt cứ vô thức tìm kiếm bóng dáng quen thuộc, chiếc áo màu trắng xanh, rồi lại thất vọng...Rồi cũng đỡ dần hơn, vui vẻ hơn, và lạc quan hơn. Vì có một người bạn thân đã kể cho mình nghe một câu chuyện cùng lời nói" khi một cánh cửa này khép lại thì một cánh cửa khác sẽ mở ra". Mình học cách vượt qua nỗi buồn, học cách trở thành người có mục tiêu dự định. Buồn thì buồn, rồi lại vui ngay.

Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Nga Levi

Chào em,
Chị đoán em vừa thi HRC tại FTU? Nếu đúng thì chị xin phép chia sẻ về câu chuyện của chị - một người cũng từng trượt HRC, hi vọng là sẽ giúp em rút ra một vài điều gì đó :)
Hồi năm nhất ở FTU chị cũng như em thi vào các CLB, chị thi EC (CLB Tiếng Anh) và HRC (CLB Nguồn nhân lực). Mặc dù chị đều vượt qua tất cả các vòng để vào tới vòng tuyển chọn cuối cùng, kết quả thật đáng buồn là chị... tạch cả hai. Với một đứa học cấp 3 lúc nào cũng nhiều thành tích, "hiếu chiến" như chị, thì việc trượt 2 CLB khi vừa vào Đại học khi đó quả thực cũng sốc ít nhiều, vì khi đó chị nghĩ rằng mình đã thể hiện hết sức. Lúc đấy chị cũng như em, cảm thấy rất buồn. Nhưng vài năm sau nhìn lại, chị đã nhận ra một số điều:
- Việc em được chọn vào tới vòng cuối nó đã cho thấy năng lực & thái độ của em "không tệ". Tức là nếu em "tệ", em đã bị loại ngay từ những vòng đầu tiên rồi đúng ko? Tiêu chí chọn lựa nhân sự ở những vòng cuối này là "sự phù hợp" - một thứ mà ngay bản thân những anh chị khoá trên ở CLB đôi khi cũng rất mơ hồ. Em không đỗ đôi khi chỉ vì em không phù hợp trong mắt các anh chỉ, hoặc số lượng người cần tuyển chỉ có từng này, và dù họ thích em nhưng ko thể chọn em thêm được nữa...
- Mặc dù thi trượt CLB, nhưng em vẫn có kết nối với các anh chị trong đó & các bạn trong cùng nhóm teamwork với em. Đó có thể là những mối quan hệ quan trọng, những tình bạn thực sự ở ĐH. Chị nghĩ rằng điều đó cũng có ý nghĩa không kém việc mình được là 1 phần của CLB. Những mqh đó có thể giúp em được tuyển chọn khi thi lại CLB đó vào năm sau, hoặc đem lại nhiều giá trị vô hình khác.
- Đôi khi mọi thứ phụ thuộc vào cái "duyên". Có thể năm nay em nghĩ rằng mình phù hợp với HRC, nhưng sau 1 năm thì có thể em sẽ nghĩ khác. Mọi thứ hoàn toàn có thể thay đổi. Không tham gia CLB này thì em có thể thi vào CLB khác, hoặc đi làm thêm, hoặc đi intern... còn rất nhiều cơ hội ở bên ngoài cho mình khám phá.
Trong trường hợp của chị, sau khi thi trượt cả 2 CLB trong học kỳ 1 năm nhất, sang học kỳ 2 chị vô tình thi vào CLB truyền thông YMC. Đợt tuyển đó ngắn hơn, không nhiều vòng như đợt đầu năm nên cũng có thể chị đỗ là vì may mắn (?). Sau 2 năm ở CLB, năm thứ 3 chị đã giữ chức Chủ tịch CLB YMC - nó là một hành trình rất dài và khó khăn, và là CT CLB thì không "oai" nhiều như tên gọi em ạ, nhưng nó là một cái gì đó để chứng tỏ sự kiên trì của bản thân em. Cùng lứa với chị hồi đó, có nhiều bạn trong nhóm teamwork cũng bị trượt HRC ở vòng cuối (vì mỗi nhóm hình như chỉ lấy 1-2 bạn); nhưng sau đó rất nhiều người trong số các anh chị này cũng đều trở thành chủ tịch của các CLB khác. Lúc đó chị nghĩ vui vui, nếu giả sử đỗ ở HRC thì chắc gì chị và những người bạn này đã có được những trải nghiệm ý nghĩa đến vậy ở những CLB khác?
Còn cuộc sống sau này, khi đã ra trường thì lại rất muôn màu em ạ. Lúc đó việc em có là CT CLB hay không cũng chưa nói lên điều gì cả. Đó lại là một giai đoạn hoàn toàn mới. Vậy nên cuộc sống là từng chặng khám phá, quan trọng là mình cứ thử - sai - sửa - nỗ lực thôi em :D
- Báo cáo

Greywolf
Lúc đầu em buồn lắm chị ạ. Cả một tuần đi sớm về khuya, cố gắng hết mình hầu như phần lớn thời gian dành cho HRC mà cuối cùng lại không được chọn, cảm giác như cả thế giới sụp đổ ấy. Nhưng rồi em cũng ổn và nhận ra giống như chị nói. Cái em thấy quý giá nhất mà mình nhận được là mối quan hệ tình cảm khăng khít với các anh chị khóa trên, với các bạn teammates và những bài học mà không phải ai cũng có thể học được nếu không trải qua vòng teamwork đó ^^ .
Mới đây bọn em còn hẹn nhau đi chơi boardgame ở ngõ 106 ^^ cùng với các ac angels. Và em cũng có một ngôi nhà dành cho mình rồi :)) Em thật sự rất ngưỡng mộ sự tự tin và dũng cảm của chị, nếu em là chị không biết có đủ dũng cảm để thử thêm lần nữa hay không? Những lời chia sẻ của chị đã giúp đỡ cho đứa em mới bơ vơ vào đh này.. Cảm ơn chị nhiều tiền bối phờ tu ^^
- Báo cáo

Nga Levi

Em yên tâm, luôn có đủ cơ hội cho em ở trong và ngoài Ftu. Chúc em mạnh mẽ và tận hưởng thời sinh viên thật có ích :)
- Báo cáo