Chuyện tình tả thực siêu buồn...
Về sách mà không phải về sách... Hôm ở Hộp mình không nghĩ lại có những cuốn sách về bóng đá, mà cũng là những cuốn mình có cả rồi,...
Về sách mà không phải về sách...
Hôm ở Hộp mình không nghĩ lại có những cuốn sách về bóng đá, mà cũng là những cuốn mình có cả rồi, cuốn Dẫn dắt lãnh đạo chứ không quản lý- Alex Ferguson, Barca- Đường đến vinh quang,.. Mình đã nhấc khỏi giá sách một cuốn: Arsenal- Cuộc lột xác ngoạn mục của một siêu cường bóng đá hiện đại
Bìa cuốn sách là HLV đội bóng Wenger. Hình ảnh người đàn ông lớn tuổi mặt nhăn nheo là những gì mình còn nhớ khi lần đầu tiên xem Arsenal đá. GS Wenger là một trong số HLV thân quen nhất từ hồi bé đến giờ, và những lần đụng mặt đầy thú vị.
Cả một đời người để làm gì? Cả một đời người để làm gì?
Những cuốn sách viết về những nhân vật còn hiện hữu hẳn còn nhiều sai sót nhưng về những người đã mất thì không. Có lẽ những nhân vật trong bóng đá mang màu sắc khác với các triết gia nên không cần dùng đến cần độc thì họ vẫn nổi bật và được biết đến, được tung hô và lúc bị dìm ngay sau đó cũng không biết chừng.
Bóng đá mang một màu sắc mang tính riêng biệt. Câu chuyện trên sân cỏ, ngoài đường pitch, thị trường chuyển nhượng,.. về cầu thủ về hlv,...
Những điều mình cảm nhận được là tình yêu với môn thể thao vua, tình yêu với đội bóng, tình yêu và khát khao thăng hạng nhưng mãi ở top 4 và phải đó C2 như đội nào trước đó...
Trước mỗi lần đụng độ với Pháo Thủ thì bên lề cuộc chiến lúc nào cũng thú vị hơn cả, còn trong trận đấu chỉ mang tính minh họa cho những gì được dự đoán từ trước, không ngoại trừ dự đoán lệch. Và để rồi sau mỗi trận đấu là những lời biện hộ.
So sánh là thiếu tôn trọng và không nên, vì vậy mình cũng không so sánh GS với bất kì ai, ngay cả việc so sánh với người được phong tước hiệu như Sir Alex là không nên, so sánh với người có cá tính đặc biệt, ngổ ngáo như Mourinho cũng không phải phép.
Những gì mình nhìn thấy ở GS là sự kiên nhẫn, cố gắng đầy nỗ lực. Cố gắng bám trụ, cố gắng trụ hạng, cố gắng vô địch FA cup, cố gắng tranh giành vị trí top 4 với mọi đối thủ nặng nhẹ ở NHA. Những dòng đầu của cuốn sách đủ để ta biết tác giả là fan cuồng nhiệt, một Gooner lâu năm, có lẽ sống ở London rồi( thế mà không phải fan của Chelsea nhỉ :)) lmao).
Hai- mươi- mốt -năm là 1/4 của đời người, mùa sau sẽ không được thấy GS nữa, hoặc cũng có thể thay vì làm HLV, GS sẽ làm CĐV như cách Sir Alex thường làm,... bắt đầu với một đội bóng khác đôi lúc nhiều bất tiện, rào cản, tiếng tăm, danh vọng sẽ không được như lúc đầu nữa.
Mình có nhớ một mùa giải mà Ars không để thua một trận nào. divaolichsutrogtacphamcungnhactoi. Thời đó Wenger được tung hô- Ars được coi là đội bóng vs lối đá tấn công đẹp mắt hàng đầu thế giới =)))))
Song dẫu có nhiều danh hiệu thì Ars chưa một lần vô địch C1, nổi bật với cái tên người ta vẫn hay nhắc đến đội bóng "lót đường danh giá nhất hành tinh" 19/20 mùa tham dự C1- chưa một lần vô địch :) Ars chưa thực sự là đối thủ đáng gờm ở đấu trường Châu Âu.
Nếu mình yêu nước Pháp nên tình cảm dành cho Wenger một chút có mang tính hợp lý không??? Lời chúc dành cho Wenger !
Đôi dòng để lấy động lực mua cuốn mới ra về nhõi Paul Pogba và đọc nốt cuốn "Bọ chét" :))
À và mình không phải Gooner.........................
Sách
/sach
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất