Chuyện mùa dịch....
Đợt dịch lần này đã kéo dài cũng gần tháng rồi. Nhân một ngày hơi u ám ( đúng hơn là tâm trạng của mình), mình muốn dãi bày những câu...
Đợt dịch lần này đã kéo dài cũng gần tháng rồi. Nhân một ngày hơi u ám ( đúng hơn là tâm trạng của mình), mình muốn dãi bày những câu chuyện và cảm xúc của mình....
Mình hiện đang ở quê, không khí trong lành, gió biển mát, nhưng giờ quê mình cũng không còn bình yên nữa rồi, cách mình không xa đã có ca mắc covid, các địa phương gần mình đã bùng dịch mạnh, trên báo đài toàn tin ca mắc covid,...ở đâu cũng tiềm ẩn những nguy cơ lây nhiễm covid cao. Vậy là niềm hy vọng quay lại trường đh vào 25/5 không còn nữa rồi. Mình nhớ cảm giác đi xe máy trên đường Hà Nội, nhớ trường, nhớ xóm trọ,và những kế hoạch dự định bị bỏ dở.
Qủa thật, ở nhà nhiều mình thật sự rất stess, điều này cũng khá quen thuộc với mình như những đợt dịch trước. Ngày nào cũng học online gần 5h, tìm thông tin làm bài tập, rồi cập nhật tình hình bạn bè, tình hình covid, thông tin từ trường lớp, rồi chán lại ôm lướt facebook vô thức. Bản thân tự nhận có lúc mình bị chứng FOMO. Nhưng mình lại nghĩ khóa fb, hay mess lại là một hành động có chút cực đoan, vì giờ đây mạng xã hội là nguồn liên lạc duy nhất để mình kết nối với việc học, mối quan hệ của mình với xã hội. Đã lâu, mình không tiếp xúc với ai khác ngoài bà và mẹ. Thêm vào đó là áp lực của việc học online, học on thì đương nhiên sẽ không hiệu quả bằng học off, sách tài liệu tham khảo bị thu hẹp, bạn bè thì không thể dễ dàng tương tác trao đổi học tập với nhau, kiến thức học lại khó. Cho đến nay mình đã kết thúc được một số môn học đã xong và khả năng cao là mình phải thi online. Và rồi mình nhận ra rằng tinh thần của mình có "sức đề kháng" rất yếu, sắp ốm,có 3 tuần thì mất nửa số ngày buồn bã, chênh vênh, đi tìm kiếm động lực. Rồi đặt cho mình câu hỏi: Mình thích gì? Mình muốn làm gì? Chính mình cũng không thể trả lời cho câu hỏi này. Nếu như thông thường mình sẽ chạy xe ra ngoài đường đi lòng vòng, hay đi bộ tâm sự với người nào đó có thể truyền năng lượng tích cực cho mình, thì giờ đây những điều này đều thật khó khăn vì covid. Ngay cả những cuốn sách mình thích đã lỡ để trên nhà trọ. Những tháng ngày khó khăn...
Đó là vấn đề của mình, mình có thể gọi là khủng hoảng đầu đời của việc học đại học và những khó khăn trong mùa dịch:(
Gửi tôi-1 junior: 13/5/2021
p/s: Mong rằng mọi người sẽ được bình an trong mùa dịch. Mong rằng dịch bệnh sẽ được đẩy lùi!!!. Hãy thứ lỗi cho em một cây viết mới lần đầu viết bài ạ.
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất