[Chuyện Game] Online hay Offline ?
Nếu bạn hỏi tôi lúc còn là một cậu học sinh, tôi sẽ không ngại ngần chọn chơi game online. Còn bây giờ á, offline là câu trả lời của...
Nếu bạn hỏi tôi lúc còn là một cậu học sinh, tôi sẽ không ngại ngần chọn chơi game online. Còn bây giờ á, offline là câu trả lời của tôi :))
Nhắc đến game online là nhắc đến một thời cấp 3 máu lửa cùng các chiến hữu trong lớp. Mặc dù cái game online đầu tiên mình chơi là hồi cấp 2, được thằng bạn thân giới thiệu cho tựa game Gunny, nhưng lúc đó chơi không nhiều vì máy cùi bắp quá, chơi lag mãi đâm chán, mà lúc đó cũng chưa từng ra quán net chơi lần nào.
Thành ra cái lúc mình nhiệt tình với game online là khi lên cấp 3. Thời đó game online rộ lên dữ lắm, đứa nào trong lớp cũng chơi ít nhất 1-2 game, nào là Audition, Boom Online, Warcraft, Half-Life, Fifa Online,… tới cả những game trên mạng xã hội Zing như Khu Vườn Trên Mây, Nông Trại Vui Vẻ,… Hôm nào vô lớp cũng nghe có đứa mắng vốn chuyện cái cây củ cải mới chín bị đứa nào chôm hay khoe chuyện hôm qua mới cho mấy "con gà" ăn hành, rồi đứa này hú đứa kia chừng nào đi chiến Warcraft, thậm chí có đứa còn ngồi khóc tu tu vì em quá "nai tơ" nên bị lừa mất cái acc Audition đã gầy công gây dựng, … Ôi, đủ chuyện khóc cười liên quan tới game online. Lẽ dĩ nhiên là thời đó mấy quán net quanh trường lúc nào cũng đông khách, rủ rê vào quán, không có máy chơi thì đứng xem thằng khác chơi mà chém gió.
Sống trong không khí người người chơi game, nhà nhà ra net như vậy thì cho dù một con gà như mình cũng đành "cuốn theo chiều gió" cùng anh em chiến hữu. Mà lúc đó cũng gà thật, đến khi đó mới lần đầu ra ngồi quán net, lần đầu biết chat Yahoo, lần đầu chơi game online. Ban đầu chơi Half-Life, tất nhiên là ăn hành ngập mặt, vì hồi giờ có chơi game bắn súng bao giờ đâu, ghét nghỉ chơi. Nhìn qua thấy có trò Fifa Online, ồ, đá banh à, trò này mình có kinh nghiệm nè, chiến luôn và… ghiền luôn :V . Thế là cùng mấy đứa bạn trong lớp cũng chơi trò này bắt đầu tranh thủ thời gian trống để hẹn nhau ra quán tranh tài, tuy thua nhiều hơn thắng nhưng vui. Nhớ lắm những khoảnh khắc reo hò ghi bàn, những pha "teo tim" vì mém thủng lưới, những lúc châm chọc, sỉ nhục thằng thua và méo mặt vì bị sỉ nhục ngược lại. Rồi game Boom Online nữa, cái game ngộ nghĩnh đáng yêu mà chơi nhiều lúc ức chế quá chừng. Game online khi ấy vui lắm. Vui vì có bạn bè cùng chơi!
Bây giờ thì game online nhiều ra đấy, đủ trò đủ thể loại nhưng vẫn không muốn chơi game nào nữa. Vì những người bạn cùng chơi ngày ấy đã mỗi người một phương, gặp nhau nhắc lại chuyện chơi game cũng chỉ còn là những kỷ niệm đẹp tuổi học trò. Rồi công việc, cuộc sống náo nhiệt khiến cho bản thân mỗi người không còn nhiều thời gian để lang thang đánh quái luyện cấp, hú hí nhau cùng hợp tác hay tranh tài. Gần đây mình cũng có chơi vài game online, nhưng chơi một thời gian cũng bỏ vì chán và nhạt nhẽo quá. Khi chơi mình tự hỏi bây giờ mình chơi game online để làm gì? Để tranh hùng xưng bá đứng top? Để kết bạn mới? Để khám phá một thế giới khác? Câu trả lời là chẳng vì điều gì cả, cái mình muốn nhất khi chơi game online đơn giản là chỉ để vui cùng bạn bè. Mà giờ không thấy vui, nên nghỉ chơi thôi! Chuyển sang chơi offline hay hơn :))
Nói về chuyện chơi game offline, ngẫm lại thì mình cũng từng được chơi nhiều game lắm đấy chứ, trừ cái thời cấp 3 chơi game online và khoảng thời gian đại học và đi làm không chơi game ra thì tuổi thơ mình cũng đã từng gắn bó với game đấy.
Theo cái ký ức xa xôi về thời tiểu học, thì game offline đầu tiên mà mình chơi là những game trên cái máy điện tử băng mà giờ mình cũng chẳng nhớ nổi hiệu của nó. Người bạn chơi game đầu tiên cùng mình là papa đấy, còn nhớ chơi nhiều đến nỗi mẹ mình lúc nào cũng than thở tại hai cha con chơi game mà cái tivi nó xuống cấp trầm trọng (=.=!). Những tựa game kinh điển như Contra, Battle City (Bắn xe tăng),… và đủ thứ game mà mình chẳng nhớ nổi tên.
Tới khi cái máy điện tử hư rồi thì cũng là lúc ba mình mua một cái PC mới, thế là tèn… tén … ten … mình bắt đầu chơi game trên PC (^_^), hết tiểu học đến cấp hai, những tựa game đã chơi mà mình còn nhớ như là Aladin, Mario, Virtua Cop 2 (Cảnh sát đặc nhiệm), Beach Head 2000, Chicken Invaders (Bắn gà), Air strike 3D, Dynomite (Bắn trứng khủng long), Fifa World Cup 2002, Pokemon Red, Gold, Ruby (chơi bằng giả lập GBA) rồi cả những game mini nữa. Để ý thì mới thấy những game này ngoài series Pokemon ra thì đều tập trung vào gameplay, chẳng có cốt truyện chi hết vì với mình lúc ấy có game gì sẵn trong máy là chơi thôi, vui là chính mà :D, đâu quan tâm game thuộc thể loại gì, hay dở thế nào.
Đến bây giờ, mình mới bắt đầu tìm đến những game chất lượng đầy đủ cốt truyện, gameplay, âm nhạc được trau chuốt kỹ từng một thời làm mưa làm gió, mà khi đó mình chưa có cơ hội chơi. Dù cho chiếc laptop phổ thông của mình không đủ cấu hình để cài những game nặng, nhưng đâu ai bảo game hay nhất thiết phải là game nặng, những tựa game như To The Moon, Owlboy đâu cần đồ họa khủng để truyền tải hết cái hay của chúng đâu. Còn phải kể đến những kho game đồ sộ của các hệ máy console có thể chơi được bằng giả lập nữa. Như máy mình thì chạy tốt nhất giả lập của PSP, NDS, 3DS, vốn là các console cầm tay nên game có cấu hình nhẹ nhàng, nhưng chất lượng của game thì không hề nhẹ nhàng chút nào, ví dụ như Final Fantasy VII, Tactics Ogre, Valkyrie Profile - Lenneth, Monster Hunter, Fire Emblem, Pokemon,… và nhiều game hay khác đã được chứng nhận theo thời gian nữa. Để khám phá hết những game trên chắc cũng mất vài năm (^__^), giống như một bữa tiệc thịnh soạn toàn món ngon ăn mãi không hết vậy.
Điểm khác biệt giữa game offline và online có rất nhiều, nhưng có một điểm cơ bản quan trọng nhất đối với mình và những người cùng lứa tuổi trở lên, đó chính là game offline save được, còn game online thì không. Tưởng tượng một tình huống thế này, bạn đang cùng các chiến hữu chiến boss thì bất chợt vợ gọi: "Anh ơi, bế con giúp em!!", bạn buộc phải lựa chọn, trước mặt là con boss đang còn 1/4 cây máu, bên tai là tiếng chiến hữu kêu gào đòi hỗ trợ, buff máu xen lẫn tiếng hối thúc của… vợ. Giúp vợ hay giúp các chiến hữu? Và đa phần các ông thường lựa chọn sai lầm "bơ vợ đi mà theo tiếng gọi của anh em". Khỏi nói cũng biết hậu quả rồi (_ .__!). Trong khi đó, chơi offline, nghe tiếng vợ yêu cất lên, bạn chỉ cần mỉm cười nhấn nút save lại, hoàn thành xong việc, lại quay lại chiến tiếp, quá nhẹ nhàng thoải mái.
Tình huống như trên là một ví dụ điển hình để thấy rằng ở cái tuổi này trở lên, có quá nhiều những việc phải quan tâm chứ không chỉ "học và chơi" như cái thời còn cắp sách đến trường. Chơi offline, rảnh thì chơi, không rảnh thì save lại để đó, ngày mai, ngày mốt hay đến tuần sau, tháng sau chơi tiếp, chẳng lo mất mát thứ gì. Còn game online á, cho dù không quan tâm cày cấp đua top thì một ngày không vào vẫn có cảm giác như mất mát chút gì đó, cứ thấy khó chịu trong người; mà đúng là mất thiệt, mất quà đăng nhập ngày nè, quà nhiệm vụ hàng ngày nè, rồi cả quà event nữa, nhất là mấy dịp lễ lộc, event ra đầy, quà ngon khó bỏ qua được; thế là dịp lễ tết người ta vui chơi cùng bạn bè, người thân, còn ta ngồi cắm mặt vào máy cày quà cày cấp bất kể sự đời. Thành ra game online có tính gây nghiện cao hơn game offline nhiều, hậu quả là làm ta mất nhiều thời gian quý giá và các mối quan hệ trong cuộc sống hơn.
Ngoài ra, game offline còn hơn hẳn game online về mặt cốt truyện, âm nhạc. Đối với một người thích đọc truyện như mình thì những tựa game với cốt truyện hay, có chiều sâu, mang lại nhiều cảm xúc cho người chơi luôn là những món ngon (chắc đó là lý do mình thích thể loại RPG). Chơi game offline không chỉ để vui mà còn để khám phá, cảm nhận và thưởng thức những điều mà đội ngũ làm game gửi gắm thông qua tựa game; như cảm giác sảng khoái khi chiến thắng một trận khó trong Tactics Ogre, hay trôi theo dòng cảm xúc bồi hồi, xúc động trong Old Man's Journey, hoặc lắng đọng những suy ngẫm về cuộc sống và thời gian sau cái kết của Life is strange. Đó luôn là những trải nghiệm thú vị mà một tựa game offline có thể mang lại.
Tóm lại, do không còn vui vì thiếu bạn bè và thiếu thời gian để chơi, game online không còn phù hợp với mình nữa. Dĩ nhiên là cũng không gắt đến độ game online gì cũng không chơi, lâu lâu vào đấu trường Brawlhalla đập nhau xả stress, hay làm vài ván cờ trên web cũng vui. Nói chung là loại game online nào mà chẳng cần quan tâm chuyện cày cấp, trang bị hay thu thập tướng ấy, cứ vào chơi giải khuây là được (^__^). Còn game offline sẽ luôn là lựa chọn chính để dành thời gian khám phá, thưởng thức và để có nhiều thời gian hơn dành cho cuộc sống.
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất