Chữ tình anh và em – Chia làm đôi, một người một nửa
Họ gặp nhau vào một buổi sáng mùa thu tại Hội An. Khi mặt trời vừa lên trên những mái ngói cũ, tiếng chuông xe đạp len qua con hẻm...
Họ gặp nhau vào một buổi sáng mùa thu tại Hội An. Khi mặt trời vừa lên trên những mái ngói cũ, tiếng chuông xe đạp len qua con hẻm nhỏ, và cô – một cô gái người Úc tên Karen – đang đứng lúng túng trước quán cà phê có biển hiệu viết bằng tay: "Người xa nhớ."
Anh – Minh – một chàng trai Việt gốc Huế, đang làm hướng dẫn viên tình nguyện cho một chương trình trao đổi văn hóa. Anh thấy cô loay hoay tìm từ trong cuốn sổ tay tiếng Việt. Cô nói tiếng Việt chậm, nhưng dịu như nước dừa quê:
"Tôi… muốn… cà phê sữa… đá… nhưng… không đường…"
Minh cười, giọng trầm ấm:
"Để tôi giúp. Món ấy gọi là ‘cà phê sữa nhưng không ngọt bằng lời tạm biệt’."
Karen bật cười. Họ ngồi cùng bàn, như thể số phận đã viết sẵn một đoạn thơ tình lặng lẽ.
Ảnh bởi
Hernán Prechttrên
UnsplashHọ yêu nhau. Không vội vã. Không ràng buộc. Mỗi chiều, Minh dẫn cô đi qua những phiên chợ, những con hẻm, những bờ sông quê anh. Karen kể về những mùa đông ở Melbourne, những đêm Giáng sinh nghe nhạc jazz một mình, và những ngày dài dạy học cho trẻ em ở vùng thổ dân.
Minh không giỏi tiếng Anh, nhưng ánh mắt anh biết nói. Còn Karen không hiểu hết tiếng Việt, nhưng cô nghe tim mình đập rõ ràng hơn mỗi lần anh nắm tay cô qua con đường trơn đá ở phố cổ.
“Chữ tình anh và em
Lặng lẽ như ánh đèn đêm
Không rực rỡ, không hoa lệ
Nhưng ấm như bàn tay người quê…”
Rồi hạn visa đến hồi kết. Cô phải trở về. Họ ngồi cạnh nhau trên ghế đá bờ sông Thu Bồn. Trời đổ mưa nhẹ, như lòng người không nói hết.
"Anh không giữ em lại?" – Karen hỏi, mắt buồn như trời Úc mùa đông.
"Anh không giữ, vì nếu tình này đủ lớn… em sẽ tự quay về."
Karen lặng im. Cô hôn lên trán anh, rồi đưa anh một tờ giấy gấp đôi.
“Chữ tình anh và em, chia làm đôi – một người một nửa.” – cô viết.
Họ rời nhau như thế. Không hẹn. Không trách. Như hai vết mực thấm vào hai trang giấy khác nhau.
Nhiều năm sau, Minh mở một quán sách nhỏ ở Đà Lạt. Trên kệ có một cuốn sổ không đề tên, chỉ ghi:
“For Minh,
From the half that always remembered.”
Anh biết, có những điều không cần giải thích. Có những chữ "tình", dẫu chia đôi, vẫn chưa bao giờ phai.
Có những người đến từ một phương trời xa
Nhưng lại khiến tim mình ở lại mãi
Dẫu cách nhau nửa vòng Trái đất
Vẫn giữ nhau bằng một nửa chữ tình

Sáng tác
/sang-tac
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
