Làm ơn hãy trả lời câu hỏi này của tôi: Tại sao chúng ta lại làm việc 8 đến 9 tiếng mỗi ngày để có thời gian rảnh trong khi chúng ta lại không ngừng lãng phí khoảng thời gian rảnh cực kỳ khó có được đó?
Bạn đã từng nhìn nhận nó theo hướng này chưa? Đây là cách sống buồn cười. Tuy nhiên, nhiều người với một công việc truyền thống ngày làm 8 giờ đều sống theo cách đó.
Tôi còn nhớ rất rõ lúc mà tôi nhận ra điều này cách đây khoảng 3 năm. Ở thời điểm đó, tôi đang làm việc cho một hãng IT Research ở London, đồng thời vẫn theo đuổi sự nghiệp kinh doanh của riêng tôi vào các buổi tối trong tuần và những ngày cuối tuần.
Tôi ngồi trên tàu hỏa về nhà sau một ngày làm việc ở văn phòng và đọc cuốn On the Shortness of Life của Seneca. Cuốn sách này rất nổi tiếng vì đã làm thay đổi suy nghĩ của rất nhiều người.
Tôi đã gặp (và đọc về) nhiều người nói rằng Seneca đã tác động tới cách sống của họ. Tôi không hiểu tại sao nhưng có lẽ là do sự đơn giản và thẳng thắn trong cách viết của Seneca đã khiến họ lo lắng khi đối mặt với sự thật.
Thế nên tôi vẫn ngồi trên tàu hỏa như hàng triệu người khác vẫn đi làm hàng ngày bằng vé tháng tàu hỏa ở London. Nó giống như thể tôi đang tạo cảnh cho một bộ phim chính kịch thời thượng về một gã nghiện rượu muốn thay đổi cuộc sống của hắn theo hướng tốt đẹp hơn.
Tin tôi đi, tình trạng của tôi không giống như trong bộ phim đó. Đó là một ngày hết sức bình thường. Một ngày mà bạn quên là bạn từng có nó bởi vì nó giống như ngày trước đó… và ngày trước đó nữa. Bạn có biết tới cảm giác ấy không? Đôi khi cuộc sống giống như một giấc mơ nhìn thấy trước tương lai (deja vu) vậy.
Nhưng đoạn trích dẫn này trong cuốn sách trên đã làm tôi phải suy nghĩ:
Nó không phải là việc chúng ta có ít thời gian để sống mà rằng chúng ta đã lãng phí rất nhiều thời gian. Cuộc sống đủ dài, và một lượng đủ lớn thời gian được dành tặng cho chúng ta để giành lấy những thành tựu cao nhất nếu tất cả thời gian đó được đầu tư một cách tốt.
Tôi nghĩ về cách mà tôi sử dụng thời gian: khoảng 2,5 giờ trên tàu hỏa mỗi ngày, làm một công việc mà tôi chẳng hề yêu thích và dành thời gian rảnh để uống rượu ở quán với đồng nghiệp, xem TV hoặc tán gẫu ở văn phòng.
Tất cả chúng ta đều làm việc chăm chỉ để giành được 2 thứ: tiền và thời gian rảnh để chúng ta sử dụng cho các hoạt động thường ngày. Nghe khá là quen thuộc đúng không? Nhưng phần ngu xuẩn nhất đó là chúng ta lại lãng phí thời gian rảnh đó vào những việc ngớ ngẩn. Seneca tiếp tục nói về điều này như sau:
Nhưng khi nó được tiêu xài vào những thứ xa xỉ và các hoạt động không có ích thì cuối cùng chúng ta sẽ chịu áp lực bởi sự đè nén cuối cùng của cái chết để nhận ra rằng thời gian đã trôi qua trước khi chúng ta biết rằng nó đang trôi qua. Thế nên nó là thế này: chúng ta không được dành tặng một cuộc đời ngắn ngủi mà chính chúng ta mới làm cho nó ngắn đi, và chúng ta không phải không được cung cấp đủ mà là chúng ta đã lãng phí nó… Cuộc sống dài nếu bạn biết cách sử dụng.
Ở một thời điểm nhất định, bạn sẽ phải dừng lại và nói “không nhiều hơn nữa”.
Không làm việc để sống nữa.
Không lãng phí thời gian rảnh nữa.
Chỉ khi bạn nói không, bạn mới có thể bắt đầu sử dụng thời gian bạn. Bởi vì như Seneca nói, cuộc sống thực sự dài. Giả sử hiện bạn đang là 35 tuổi. Và giả sử bạn có một cơ thể khỏe mạnh cho tới 70 tuổi.
Đó là 35 năm khác bạn có thể tiêu xài vào bất cứ thứ gì! Ồ, chẳng gì cả. Bạn có thể sẽ không thể chơi skydiving (môn thể thao nhảy ra từ máy bay và biểu diễn khi rơi tự do một lúc lâu rồi mới bung dù) ở tuổi 67, hoặc có lẽ bạn có. Nhưng tại sao? Đó là cuộc sống của bạn.
Dù sao đi nữa, nếu vẫn tiếp tục lãng phí thời gian trong 35 năm còn lại thì chẳng hề tốt tí nào.
Vấn đề không phải là thời gian, vấn đề là cách mà bạn sử dụng nó.
Chúng ta làm việc chăm chỉ để tìm kiếm thời gian rảnh rỗi – nhưng chúng ta không thể làm bất cứ điều gì bởi vì chúng ta quá mệt mỏi.
Đó là điều mà tôi đã cảm nhận được. Khi chúng ta có một cuộc sống mà chỉ bòn rút năng lượng thì chẳng có gì nhiều còn lại trong “chiếc thùng năng lượng” của bạn vào buổi tối và những ngày cuối tuần.
Đó là một thứ mà bạn cần phải tránh bằng mọi giá. Đơn giản là nó không xứng đáng khi dồn hết mọi năng lượng để kiếm tiền và thời gian nếu bạn không sử dụng nó.

“Nhưng tôi cần một công việc. Tôi không thể bỏ nó!”

Điều này đúng. Bạn sẽ phải thực tế. Nhưng làm ơn, đừng nói với tôi rằng bạn không thể sống một cuộc sống mà mang đến cho bạn năng lượng. Đồng thời, cũng đừng nói điều đó với chính bạn. Thiếu niềm tin vào thứ gì đó, bạn sẽ chẳng bao giờ đạt được nó. Hãy thực tế, đừng tham vọng.
Lúc tôi nghỉ việc, tôi đã chuyển về quê hương nơi tôi sinh ra, bắt đầu sống một cuộc sống không hoang phí và tập trung vào phát triển sự nghiệp kinh doanh của riêng tôi và sau đó là lập blog. Tôi không đi ra ngoài, tiêu tiền hay gắn kết vào bất cứ hoạt động nào mà chỉ mang đến sự tiêu khiển.

“Yeah, nhưng tôi không muốn bỏ qua những thứ hài hước”.

Giờ đây, chúng ta đã có sự tiến bộ! Bạn muốn một cuộc sống tốt đẹp, nhưng bạn lại không hề muốn hy sinh bất cứ điều gì vì nó.
Tôi không phải nói với bạn rằng điều đó là không thể. Bạn cũng đã biết điều đó. Bạn biết rằng bạn không thể lúc nào cũng tiệc tùng và đồng thời cũng học được những kỹ năng mới. Đó không phải là cách mà cuộc sống này vận hành.
Để đạt được bất cứ điều gì xứng đáng trong đời, bạn cần hai thứ:
  1. Tập trung – bạn đang cố gắng làm gì để thoát ra khỏi cuộc sống? Điều gì có trong danh sách bucket list (danh sách những gì muốn làm hoặc muốn đạt được trước khi chết) của bạn? Và tại sao?
  2. Kiên nhẫn – bây giờ bạn cần tập trung vào điều bạn muốn làm, đừng dừng lại cho đến khi bạn khiến nó xảy ra. Một khi bạn làm được như vậy, hãy làm cho thứ khác trở thành hiện thực.
Hiển nhiên, bạn có lẽ cũng cần những thứ khác – nó tùy thuộc vào điều bạn muốn làm. Nhưng Tập trungKiên nhẫn là hai thứ cơ bản mà ai cũng cần đến.
Không một ai trong lịch sử nhân loại làm được điều gì đó được ghi nhớ mãi mãi mà thiếu đi hai thứ này.
Nhận ra rằng bạn chỉ có một cuộc đời mà thôi. Tôi không có ý nói nó theo kiểu “bạn chỉ được sống một lần” (yolo – you only live once). Đó chỉ là một lời ngụy biện để theo đuổi những thứ chỉ mang đến sự thỏa mãn.
Không, hãy tìm kiếm thứ gì đó đáng để đạt được. Thứ gì đó mà bạn khao khát một cách mãnh liệt, sâu sắc.
Và sau đó: hãy theo đuổi nó.


Đọc thêm: