Mỗi khi chúng ta đi chợ, siêu thị hay đặt hàng trực tuyến, chúng ta thường tìm kiếm những món đồ có giá rẻ nhất, nhưng ít ai biết rằng đằng sau những sản phẩm ấy là cả một cuộc chiến giá thực phẩm đang diễn ra gay gắt trên toàn cầu.
Cuộc chiến này không chỉ ảnh hưởng đến giá cả hàng ngày mà còn mang lại những hệ lụy nặng nề cho những người nông dân và các cộng đồng sản xuất thực phẩm nhỏ lẻ.Trong cuộc đua để giành giật thị phần, nhiều công ty và nhà bán lẻ đã chọn cách hạ giá sản phẩm xuống mức thấp nhất có thể.
Họ giảm giá để thu hút người tiêu dùng, nhưng người chịu thiệt thòi nhiều nhất lại chính là những người nông dân. Khi giá cả bị đẩy xuống quá thấp, họ không còn đủ thu nhập để trang trải cuộc sống và chi phí sản xuất. Những người nông dân nhỏ lẻ, những gia đình sống dựa vào nông nghiệp, chính là những người chịu ảnh hưởng nặng nề nhất.
Hãy tưởng tượng, mỗi ngày, bạn phải làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, chăm chỉ trồng trọt, thu hoạch mà vẫn không đủ tiền để nuôi sống gia đình. Đó chính là thực tế mà rất nhiều nông dân trên khắp thế giới đang phải đối mặt.
Họ làm việc cực nhọc, nhưng thu nhập lại không đủ để trang trải cho những nhu cầu cơ bản nhất. Nhiều người phải vay nợ, bán đất, thậm chí từ bỏ nghề nông vì không thể duy trì cuộc sống.Khi giá cả thực phẩm bị đẩy xuống quá thấp, không chỉ cá nhân nông dân mà cả các cộng đồng sản xuất thực phẩm nhỏ lẻ cũng phải chịu ảnh hưởng.
Các cộng đồng này thường không có đủ nguồn lực để cạnh tranh với các công ty lớn, không có tiếng nói trong thị trường, và dễ bị tổn thương trước biến động giá cả. Hệ quả là nhiều cộng đồng bị tan rã, mất đi nguồn sống, và buộc phải tìm kiếm các công việc khác để sinh tồn.
Vậy chúng ta có thể làm gì để hỗ trợ những người nông dân và các cộng đồng sản xuất thực phẩm nhỏ lẻ? Một trong những cách hiệu quả nhất là ủng hộ các sản phẩm có chứng nhận công bằng thương mại.
Khi mua các sản phẩm này, chúng ta đang giúp nông dân nhận được mức giá hợp lý cho công sức lao động của mình. Ngoài ra, việc ủng hộ các sản phẩm địa phương, những doanh nghiệp nhỏ cũng là một cách để hỗ trợ nền nông nghiệp bền vững và công bằng hơn.
Tôi còn nhớ lần đến thăm một ngôi làng nhỏ ở Việt Nam, nơi người dân sống chủ yếu dựa vào việc trồng lúa. Bác Hai, một nông dân già, kể với tôi về những khó khăn khi phải bán lúa với giá quá thấp. “Chúng tôi làm quần quật cả ngày, nhưng cuối cùng cũng chỉ đủ ăn, đủ sống qua ngày.
Những năm mất mùa, coi như đói.” Lời của bác khiến tôi nhận ra rằng chúng ta có thể làm gì đó để giúp đỡ họ.Các bạn ơi, đã đến lúc chúng ta cần phải thay đổi. Hãy cùng nhau ủng hộ công bằng thương mại, mua sắm có trách nhiệm và quan tâm đến nguồn gốc thực phẩm mà chúng ta tiêu thụ hàng ngày.
Hãy hành động ngay hôm nay để góp phần tạo nên một thị trường thực phẩm công bằng hơn, giúp đỡ những người nông dân và các cộng đồng sản xuất thực phẩm nhỏ lẻ. Chúng ta có thể làm được điều này, chỉ cần chúng ta bắt đầu từ những thay đổi nhỏ nhất trong thói quen tiêu dùng của mình.
Khi thế giới xung quanh tôi dường như đang bị cuốn vào cơn lốc của cuộc cách mạng AI, nhiều người xung quanh, kể cả bản thân tôi, đối mặt với nỗi lo mất mát công việc, tôi đã tìm thấy chính mình đang đứng giữa một ngã rẽ cuộc đời. Nhưng, thay vì để bản thân chìm sâu vào tuyệt vọng, tôi đã quyết định lấy lại niềm đam mê với cuộc sống qua một hành trình ẩm thực đầy màu sắc và sự kết nối.Tôi bắt đầu dành thời gian cho việc vào bếp.
Tôi quyết định tái khám phá những công thức nấu ăn gia đình đã truyền lại, những món ăn mà tôi đã quên lãng trong nhịp sống hối hả hàng ngày.
Từ những nguyên liệu tươi ngon từ khu vườn nhỏ của mình, tôi đã chuẩn bị những bữa ăn nhằm mang lại niềm vui và sự ấm áp cho gia đình và bạn bè.Một trong những món tôi yêu thích nhất là món salad rau mầm tự trồng, phủ đầy những lá basil và cà chua bi ngọt lịm, tất cả đều được tôi tự tay chăm sóc.
Tôi cũng phục hồi lại truyền thống làm bánh mì tự làm của gia đình – mỗi ổ bánh là một lời nhắc nhỡ về sự kiên nhẫn và tình yêu thương mà mẹ tôi đã dạy tôi.
Nhưng, không chỉ dừng lại ở đó, tôi đã quyết định mở rộng sân chơi của mình. Tôi bắt đầu mời hàng xóm đến nhà để thưởng thức những bữa ăn này. Những buổi tụ họp nhỏ bé ấy nhanh chóng trở thành điểm sáng trong tuần của chúng tôi, nơi mọi người không chỉ đến để ăn uống mà còn để chia sẻ về cuộc sống, công việc, và đôi khi là những băn khoăn, lo lắng của họ.
Chúng tôi đã tạo dựng một cộng đồng nơi mà mỗi người đều cảm thấy được quan tâm và hỗ trợ.
Quá trình này không chỉ giúp tôi tìm lại niềm vui trong từng bữa ăn mà còn giúp tôi nhận ra giá trị của việc kết nối với người khác. Tôi đã học được rằng, dù công nghệ có thể làm thay đổi cách thế giới vận hành, nhưng sự ấm áp từ một bữa ăn nấu tại nhà, sự chân thành từ một cuộc trò chuyện bên bàn ăn, sẽ không bao giờ lỗi thời. Và bây giờ, khi mỗi đêm về nhà, tôi không còn cảm thấy lo lắng và cô đơn nữa.
Thay vào đó, tôi ngủ ngon giấc, biết rằng mình đã góp phần xây dựng một cộng đồng mà ở đó mọi người đều cảm thấy được yêu thương và trân trọng. Câu chuyện của tôi, tôi hy vọng, sẽ truyền cảm hứng cho bạn tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị nhất và khám phá ra rằng chính những khoảnh khắc quây quần bên nhau, bên một bữa ăn ngon, mới thực sự làm nên cuộc sống đáng giá.
P/s : hình ảnh team chúng tôi đến farm của chú chủ tại xã Diên Lâm, huyện Diên Khánh. Tại đây, team chúng tôi có dịp được tham gia trồng một số loại cây thảo dược, và rau củ quả.
Một số tình nguyện viên farm đã bỏ đi do thời tiết khắc nghiệt và điều kiện sống tại đây nên không thể tiếp tục ở lại, họ vào thành phố. Sau cùng chỉ còn có team mình ở lại phụ chú gieo giống thôi. Xong chú chủ cũng đi rồi, chú bảo đi kiếm vốn về làm tiếp. còn có team mình ngồi canh vườn cho chú thôi. Cuộc sống thú vị còn nhiều điều chưa kể.