LỜI MỞ ĐẦU:

          Xin chào, mình tên là Bích Đoan, là một học sinh đang chuẩn bị cho kì thi đại học 2020 – 2021. Vì sao mình lại muốn viết một bài giới thiệu về bản thân mặc dù viết lách của mình dở ẹc? Lí do của mình nghe có vẻ hơi nực cười, nhưng mình muốn được nghe đánh giá khách quan của các bạn về bản thân mình, mình đang cần một lời khẳng định rằng: “Mình là ai?”, bởi vì câu hỏi này đã và đang dằn vặt mình rất nhiều. Xin mọi người giúp mình nhé ^^

BÍCH ĐOAN, CÔ GÁI NÀY MONG MUỐN ĐIỀU GÌ?

“Thứ ánh sáng rực rỡ nhất là ánh sáng bên trong bạn. Hãy dùng nó để dẫn đường trong cuộc sống ”
      Mỗi chúng ta chính là một ngôi sao trên bầu trời, và ánh sáng bao bọc xung quanh được thắp lên bởi tình yêu và đam mê trong mỗi con người đó. Đương nhiên, không dễ gì để khám phá ra được thứ ánh sáng tiềm ẩn trong ta, đó là một quá trình dài để tìm ra điều ta muốn làm, từ đó soi dẫn con đường tương lai. Đến đây mình tự hỏi rằng, mình đã tìm được ước mơ của bản thân chưa? Nếu như là một Bích Đoan ngu ngơ của 2 năm trước, thật khó để mình đưa ra câu trả lời. Nhưng bây giờ, mình có thể tự tin khẳng định:
                       MÌNH SẼ TRỞ THÀNH MỘT NHÀ LÃNH ĐẠO.
     Không phải vì họ có tiền, có quyền. Cái mình muốn, là trở thành một người có tiếng nói, một người tài giỏi với nhiều kiến thức, một người có sức ảnh hưởng để chứng tỏ bản thân. Mình mong rằng hành động của mình sẽ truyền cảm hứng cho những người khác dám mơ ước nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn, phát triển hơn. Mình muốn gánh vác trách nhiệm, với mục đích là giúp người đồng hành cùng mình trở nên tốt hơn.

QUÁ TRÌNH PHÁT TRIỂN BẢN THÂN:

      Vậy mình đã làm gì để tìm ra ánh sáng bên trong mình?
      Khi còn nhỏ, mình rất nhút nhát, bản thân mình không làm được gì tích cực có ích. Lúc ấy, mình biết đến trường THCS Huỳnh Văn Nghệ, ngôi trường có hoạt động phong trào nổi bật nhất tại địa phương. Vì vậy, mình đã tập trung ôn luyện. Mình biết rằng mình chắc chắn sẽ đậu, nhưng kết quả lại vượt hơn cả mong đợi - mình đã đậu lớp nguồn của trường. Để thực hiện mục tiêu, mình chủ động tham gia đội văn nghệ để có thể tự tin hơn, và mình đã được trao vô vàn cơ hội được biểu diễn văn nghệ tại trường, tại xã, huyện, tỉnh trong các lễ khen thưởng, các sự kiện, các hội diễn, hội thi…. Nhận thấy tiềm năng của mình, cô Tổng phụ trách đã tạo điều kiện cho mình được thử sức ở vai trò người dẫn chương trình cho đội văn nghệ khi đi diễn, tham gia các cuộc thi thuyết trình về các vấn đề xã hội, hội thi kể chuyện,… Và thành tựu lớn nhất mà đội chúng mình đã đạt được, đó là giải A khối THCS: Liên hoan kể chuyện theo sách hè - Liên hiệp thư viện khu vực Miền Đông Nam Bộ và cực Nam Trung Bộ năm 2016 tổ chức tại Ninh Thuận. Mình vẫn nhớ cảm giác khi trao giải, khoảnh khắc mà mình được xướng tên, con tim mình rạo rực, người mình nóng bừng lên, mình không tin điều mình vừa nghe được. Đến khi được trao bằng trên tay, đó là lần đầu tiên mình đã khóc với cảm xúc rối bời, sự ngỡ ngàng, nhưng quy cho cùng là lòng rộn ràng vô cùng hạnh phúc. Khoảnh khắc ấy cũng chính là cột mốc để mình nhận ra, mình đã chiến thắng nỗi sợ của bản thân.
     Mặc dù thời gian của mình hầu hết dành cho việc tập luyện và đi diễn, tuy nhiên  mình vẫn chăm chỉ học tập, mình đã thi đậu vào lớp nguồn trường THPT Nguyễn Trãi – ngôi trường mà mình ao ước, lại là một dấu mốc quan trọng mở ra một con đường triển vọng cho mình. Tại đây, mình thử thách bản thân ở lĩnh vực biên đạo, năm lớp 12 thật tự hào khi chúng mình đều gặt hái được thành quả xứng đáng với công sức bỏ ra. Bên cạnh đó, mình còn [A9] được thể hiện với vai trò MC tại Lễ trưởng thành “Hành trình mới” 2019-2020, mình đã gây ấn tượng sâu sắc với Đoàn trường và quý thầy cô, [A10] cũng như nhận được niềm tin và sự ngưỡng mộ của các bạn học sinh. Ngoài ra, mình hiện đang đảm nhận trưởng mảng hình ảnh – thiết kế chính cho CLB Truyền thông và sự kiện Nguyễn Trãi Dynamists. Nhờ tham gia CLB, mình mới biết làm sao để tổ chức một chương trình, được hiểu cảm giác chạy ngược xuôi tất bật để chương trình được diễn ra tốt đẹp, học hỏi và phát triển thêm kĩ năng thiết kế… Không chỉ trong nhà trường, tại giáo xứ, mình đã được giao trọng trách là vai trò MC, với hơn 3000 người tham gia trong sự kiện vào tháng Bảy năm ngoái. Đây là sự kiện lớn nhất đối với mình từ trước tới nay. Trong giai đoạn chuẩn bị cho chương trình, tâm trí mình gần như luôn bồn chồn lo lắng, tuy vậy bản thân mình biết rằng mình phải hoàn thành tốt, vì mọi người đã tin tưởng mình. Động lực tinh thần lớn nhất để mình mạnh mẽ hơn khi ấy, là tình yêu thương và niềm tin của ban tổ chức đã dành cho mình - thành viên nhỏ tuổi nhất. Cuối cùng, chương trình đã diễn ra rất thành công. Tham gia nhiều hoạt là thế, mình vẫn giữ vững phong độ trong học tập, dẫu cho khối lượng kiến thức ở trường không hề ít ỏi. Minh chứng cho điều đó, mình đạt được điểm tổng kết 3 năm thuộc top 3 cao nhất khối! Đáng để tự hào đúng không ạ?

NHỮNG SUY TƯ VÀ LỰA CHỌN VỀ TƯƠNG LAI:

      Vậy việc mình khám phá thứ ánh sáng bên trong mình để làm gì?
      Để kiếm tìm một động lực mới, thúc đẩy mình đi lên hơn nữa. Để kiếm tìm một môi trường tốt để phong phú vẻ đẹp trí tuệ cũng như phát huy sự sáng tạo và phát triển giá trị bên trong của bản thân. Nhưng mà, mình đang lạc lối trên con đường tìm kiếm bản thân. Tự đánh giá rằng bản thân mình cũng có tham vọng, muốn được tôn trọng và được chú ý, nhưng mà mình không tin vào bản thân mình. Mình cảm thấy bản thân thật vô giá trị, nhất là thời điểm chuẩn bị cho kì thi đại học. Thực ra mình đã ngừng ôn luyện, chỉ ôn ở mức vừa đủ khá, vì mình quyết định chờ cả vào học bạ. Và học bạ mình thì có lẽ đủ ở các trường Đại học tầm trung, với mình chẳng sao cả, thậm chí trường tư cũng được, vì mình thích một môi trường năng động, hay là sự bao biện do nhận ra bản thân mình không đủ năng lực nhỉ..? Mình không biết nữa, nhưng mình rất sợ khi phải nghe những câu từ bạn bè như:”Thủ khoa đại học rồi sợ gì?”, “Sinh viên FTU đấy”, “idol học giỏi thế này mà bảo không thi à? Không tin đâu.” .. Đại loại thế. Mình còn không dám mơ FTU, mình còn tính buông cả thảy để nộp trường tư cho nhàn nhã, có thể hiểu là mình đang trốn chạy, vì sao mình lựa chọn làm như vậy thì mình cũng không biết nữa, do mình đã kìm nén quá lâu rồi chăng? Mình biết sức mình học ở đâu, nhưng vì luôn được mọi người đánh giá quá cao, mình cảm thấy sợ và mệt mỏi với bản thân mình. Mình đã luôn nỗ lực để mọi người không thất vọng về mình, như một nhiệm vụ mà mình buộc phải làm, bởi vì bản thân mình sẽ thấy thật kinh khủng nếu mình không làm vừa ý mọi người, nhưng mà mình cố gắng làm vừa ý, sao mình cũng không vui nhỉ? Tâm trạng mình bây giờ rất trỗng rỗng. Mỗi ngày mình đều… không làm gì cả. Mình đã chuẩn bị xong hết hồ sơ học bạ rồi, và mỗi ngày tẻ nhạt của mình đều kết thúc bằng nước mắt, để mình dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Mình luôn tự hỏi liệu mình có giỏi như mọi người đồn đoán? Hay mình đang tự ảo tưởng do vẻ ngoài hào nhoáng bản thân tự vẽ ra để đối phó với ánh nhìn của mọi người?
     Nhưng cũng may, nguồn ánh sáng ấy cũng tạo động lực để ít ra bản thân mình tìm chọn được ngành nghề yêu thích, có lẽ mình vẫn may mắn hơn nhiều bạn khi không phải vô định trong việc tìm ra ước mơ. Vào năm lớp 11 sau quá trình tìm hiểu, ngành Marketing đã trở thành niềm ao ước cháy bỏng trong mình. Đây chính là một môi trường nghề nghiệp đổi mới không ngừng, để mình đột phá giới hạn sáng tạo của bản thân, cũng như làm phong phú thêm những tiềm năng của mình. Mặc dù theo mình biết là sinh viên ngành Marketing luôn chịu cực chịu khổ, bởi vì hoạt động Marketing là làm việc từ khi chưa hình thành sản phẩm, dịch vụ cho nên không phải sau một đêm là có ngay thành phẩm, yêu cầu người học phải có tính năng động sáng tạo, cập nhật công nghệ và sự hoà mình với sự phát triển thế giới. Nhưng từ những kinh nghiệm mình đã có trước đó, mình tự tin mình có thể làm được, mình muốn được hoà mình vào ngành công nghiệp Marketing, được tận dụng ánh sáng tiềm năng của bản thân, thể hiện cái tôi trong lĩnh vực mà mình yêu thích. Theo đó nâng vị thế để trở thành một giám đốc Marketing (CMO), trở thành một nhà quản trị có kiến thức sâu rộng và năng lực thực tiễn về quản trị và các lĩnh vực liên quan.
     Với ước mơ trở thành nhà lãnh đạo có tiếng nói, có sức ảnh hưởng, mình không ngần ngại lựa chọn ngành Quản trị kinh doanh là cơ hội tiếp theo của mình. Học quản trị, mình sẽ tiếp xúc với mọi thứ, từ quản trị marketing, nguồn nhân lực, tài chính, hành vi tổ chức, phát triển kỹ năng quản trị, chiến lược, chất lượng, đổi mới sáng tạo, khởi nghiệp… mình sẽ biết về nhiều lĩnh vực, học được cách để quản lý thời gian, lên tiến độ cho công việc. Học quản trị không giới hạn ngành nghề để mình lựa chọn bắt đầu, nên mình có thể đẩy mạnh vào lĩnh vực mà mình thích, như mình thích Marketing, mình tìm hiểu kĩ và nếu ra trường làm đúng ngành, mình vẫn có thể bắt đầu từ nhân viên Marketing, sau đó lên dần và trở thành một CMO tài giỏi. Mình nghĩ rằng, tính cách kỉ luật, trách nhiệm và nghiêm túc trong công việc, sẽ giúp mình trở thành những nhà quản trị tiềm năng trong tương lai.

LỜI KẾT:

     Qua những gì mình đã trải nghiệm, cũng như tính cách và ước mơ của bản thân, có lẽ bạn cũng có những nhận định, đánh giá về mình. Thực ra mình là con người như thế nào? Mình có giá trị hay không? Liệu rằng mình có đang sống đúng cách? Nếu không, làm sao để mình thay đổi? Mong các bạn chia sẻ cảm nhận của bản thân sau khi đọc bài chia sẻ của mình. Hy vọng rằng cách hành văn không gây hiểu lầm, vì thực sự mình chỉ muốn nghe người khác sẽ nghĩ gì về mình…
    Cuối cùng thì, mình xin chân thành cảm ơn các bạn đã quan tâm và đọc bài chia sẻ của mình. Thương chúc các bạn nhiều sức khoẻ, nhất là trong mùa covid, hãy giữ an toàn cho bản thân nhé!