Chẹp
Chẹp
Chẹp
1. Mày có biết mày đang bị sốt không P?
Không, tao đang làm việc.
Chẹp
Chẹp
Chẹp
2. Chị cứ làm việc như thế này, rồi chị ốm mệt rồi chết đấy?
...
Ăn nói linh tinh.
Chẹp
Chẹp
Chẹp
3. Sao mày phải làm quá lên thế? Có thể cứ im lặng và bỏ qua như không có chuyện gì xảy ra, nó cũng chill mà?
Nhưng anh chị ơi, người ta dùng nhân phẩm của em ra để thể hiện bản thân trong khi em KHÔNG LÀM GÌ CẢ? Em bức xúc lắm chứ?
Em có thể thoải mái, nhưng hành xử rất có chừng mực chứ không vô duyên vô dáng như người ta nói. Mà nói thẳng ra, tả em khác gì con pho` không?
Ừ cứ cho người ta dùng sai từ vì lý do nào đó, thể hiện hay không master tiếng Việt. Nhưng sự vô tư của người ta có thể giết chết em đấy?
Rồi lâu ngày đến tai người khác không đúng sự thật, người ta nghĩ gì về em trong khi em không phải con người như thế?
...
Xin lỗi P.
Ừ.
Chẹp
Chẹp
Chẹp
4. Sao em cứ phải set up mọi thứ rồi công việc nó mất hết tự nhiên thế?
...
May là bọn em lên chào hỏi xin phép bọn anh từ sáng để bọn anh bố trí không là bọn anh đuổi hết đi đấy. Vào không chào hỏi, không có kế hoạch. Bước vào như những vị thần.
Vâng, nhờ anh hỗ trợ đoàn bọn em ạ.
Chẹp
Chẹp
Chẹp
5-6-7-8-9-10
Save your tears for another day. Q3 treats me better?