Cậu ơi, cứ như thể mặt trời đã biến mất khiến cho cả thế giới này tối tăm rồi muôn ngàn ánh đèn bật lên cùng một lúc ý.
Không biết cậu có hiểu cảm giác đó không? Nhưng nó thực sự rất kì diệu....
Không biết cậu có hiểu cảm giác đó không? Nhưng nó thực sự rất kì diệu.
Là khi ai đó lấy hết toàn bộ sức mạnh của cậu, niềm tin của cậu, sự vui vẻ của cậu nhưng cuối cùng chúng vẫn trở về lại bên cậu. Như thể đau đớn đến là vì cậu, hạnh phúc cũng đến là vì cậu. Chúng đến cùng một lúc khi cậu không ngờ tới, để rồi, cậu biết không? Chúng biến thành những ánh đèn nhỏ đầy màu sắc xoay vần xung quanh cậu, thì thầm: “Rất vui được gặp cậu”.
Thế giới khi ấy trở nên thực hơn, cậu phấn khích đến mức muốn đi nhanh nhưng cũng sợ vấp ngã, cảm giác sợ hãi chân thật quá. Nhưng đồng thời, cậu cũng bớt sợ hãi những điều đã từng hù dọa cậu - những điều chưa tới, vì cậu biết mình luôn được bảo vệ. Cậu học đi học lại hàng nghìn lần lúc thổn thức co ro rằng: “Cậu luôn được bảo vệ, che chở, yêu thương, xoa dịu”, cậu đã không tin vào điều ấy. Còn chúng chỉ chờ cậu nhận ra, nhận ra: trong bóng tối có ánh sáng, trong đau đớn có niềm vui, chúng luôn xoay vần.
Đã rất lâu rồi tớ mới viết thế này, tớ nhớ cô giáo dạy Văn bảo tớ cẩn thận bay quá cao. Và chắc cái ngày định mệnh mà tớ quay lưng lại với viết cũng thế, tớ đã giấu tất cả đi, giấu tới mức không rõ mình là ai, mình ngày trước như thế nào. Rồi tớ trở thành một con người ngược lại với chính mình, tớ thực tế hơn chút, cứng nhắc hơn chút, tớ viết theo kiểu logic ngắn gọn rõ ràng hoàn toàn khác xa với mình trước kia.
Tớ đã thấy việc làm chính mình còn khó khăn hơn là thực hiện những gì mình phải làm, vì khi tớ là mình, những gì họ không chấp nhận ở tớ, chính là con người tớ. Tớ đã sợ sự không được chấp nhận đó cho đến khi tớ thấy hình ảnh mình trước kia ở người khác.
Liệu có phải đó là lí do chúng ta giống nhau ở một điểm nào đó, vì mình đã đánh mất những hình ảnh ấy ở bản thân và nó rơi vào cậu, khớp với con người cậu? Vậy hóa ra cậu đã cất giữ một phần của mình, cũng là lí do chúng ta liên kết với nhau?
Mọi người giúp mình nhận ra hồi ấy mình cũng không quá bay bổng, khi thấy những người như mình.

Sáng tác
/sang-tac
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

