Mình tin rằng thứ tốt đẹp nhất mà người ta có thể trao cho nhau, đó là "cảm giác bình an", hơn cả ngàn lời nói, hơn hàng trăm hành động. Có những người mà chỉ cần được ở cạnh bên hay đơn giản là nhìn thấy họ, ta bỗng dưng cảm nhận ngập tràn sự bình an trong tâm hồn.
Cảm giác bình an có một sức mạnh lạ kỳ, như một rung động tinh tế, nó có tần sóng riêng, lan tỏa ra một cách rất tự nhiên và nhẹ nhàng.
Trao cho người khác sự bình an vừa dễ nhất mà cũng là khó nhất. Dễ là bởi ta không cần phải cố, khó là bởi người ta chỉ có thể lan tỏa sự bình an khi chính bản thân họ đang thực sự cảm thấy bình an. 
Cảm giác bình an là không thể giả tạo.