Cái bẫy của sự HỐI TIẾC
Con người chúng ta, thực ra rất dễ rơi vào cái bẫy của sự tiếc nuối, với suy nghĩ nếu tôi đã chọn cái này, hay người kia đã làm thế kia… thì mọi sự sẽ khác. Nếu. Nếu. Và nếu.
Cách đây một thời gian, tôi biết được công ty mà tôi rút vốn đầu tư trước khi quyết định vào SG đã có giá trị x10 lần. Nghĩa là nếu tôi vẫn giữ đầu tư và không vào SG thì, theo một cách tính thô, tôi đã có ít nhất x10 lần tài sản so với lúc ấy.
Tôi có thấy buồn hay hối tiếc không?
Đáng mừng là khi nghe tin, tôi không hề thấy buồn. Nhìn sâu vào cảm xúc trong bản thân, khi ấy, tôi còn cảm thấy vui vì những những người anh em đồng hành cùng tôi khi ấy giờ thành công. Tôi vui vì đã cùng khởi đầu tạo ra 1 điều tốt đẹp & giá trị. Tôi vui vì quyết định của tôi giúp 1 người khác xứng đáng hơn có cơ hội được cống hiến và được nhận.
Thế tại sao tôi lại viết về điều này?
Vì sáng qua, khi ngồi vẽ vời linh tinh trên chiếc ban công xanh xanh những lá, nghĩ vẩn vơ về những điều chẳng cần liên quan (mặc cho cái “monkey mind” nó chạy), tôi tự dưng nhớ về quyển truyện tôi được tặng hồi tết “Thư viện lúc nửa đêm”.
Truyện kể về một cô gái ngoài 30 với cuộc sống ngập tràn trong tiếc nuối, tới nỗi cô quyết định tìm đến cái chết như một sự giải thoát. Sau đó, kỳ diệu và may mắn, cô được tới “thư viện lúc nửa đêm” – nơi cô được sống bất cứ cuộc đời nào cô muốn, kể cả những cuộc đời mà cô luôn hối tiếc “lẽ ra tôi đã có thể sống như thế”…

Hối tiếc
Cuộc đời đầu tiên mà cô thử đó là cuộc đời mà cô kết hôn với người luôn nói yêu cô; khi cô chia tay anh ta nói đại ý cuộc sống không như ý vì thiếu cô, đau khổ vì thiếu cô.
Cô đã nuối tiếc cuộc sống kết hôn với anh, chuyển về miền quê, mở một quán rượu cùng anh – cô nghĩ rằng cuộc sống như vậy sẽ hạnh phúc và không bế tắc như hiện tại, cho cả hai.
Cô chọn thử cuộc đời đó đầu tiên, đầy hi vọng, để rồi… chẳng mấy cô đã kinh tởm phát hiện người luôn nói cuộc sống không còn ý nghĩa khi thiếu cô lại ngoại tình ngay sau khi cưới!
Cái tình yêu anh ta nói, sáng suốt nhìn lại thì thực ra anh ta chỉ yêu bản thân anh ta thôi. (Thực tế ngoài kia có quá nhiều người với thứ tình yêu như vậy giăng giăng mời gọi, chỉ là người trong cuộc chẳng mấy khi có thể nhìn ra…)
Sau đó cô đã thử rất nhiều cuộc đời khác nhau: cuộc đời cô chọn sự nghiệp và trở nên xuất sắc giàu có, cuộc đời cô theo đuổi đam mê sở thích, cuộc đời cô chọn trải nghiệm tại đất nước khác cùng bạn thân, cuộc đời cô sống vì anh trai hay hoà thuận với bố mẹ…. Ti tỉ cuộc đời khác nhau nhưng cái kết luôn là: Cuộc đời nào cũng không trọn vẹn. Và cuộc đời nào cũng có những mất mát của nó.
Con người chúng ta, thực ra rất dễ rơi vào cái bẫy của sự tiếc nuối, với suy nghĩ nếu tôi đã chọn cái này, hay người kia đã làm thế kia… thì mọi sự sẽ khác. Nếu. Nếu. Và nếu.
Nhưng liệu thực sự nếu điều này điều kia như vậy, thì chúng ta có hạnh phúc hơn chúng ta của hiện tại không? Có hài lòng hơn chúng ta của hiện tại không?
Có lẽ là không. Nhiều khả năng cao là không. Vì khó có cuộc đời nào trọn vẹn. Cuộc đời nào cũng có những mất mát/ những cái thiếu/ cái giá của chính nó.
Và quan trọng nhất là, không như cô gái kia, chúng ta không có chữ “nếu”, nên dẫu có đặt ra 1000 cái nếu như cũng không giúp thay đổi được thực tại.
Cuộc đời chính là ở đây và hôm nay.
Cuộc đời đẹp nhất chính là cuộc đời mà chúng ta biết trân trọng hiện tại và những gì chúng ta đang có & nỗ lực từng ngày để chúng ta xứng đáng với những gì chúng ta mong muốn.
Trở lại hiện tại, tôi có đang x10 lần tài sản so với 2 năm trước đây không? Câu trả lời là không.
Tôi có hạnh phúc với hiện tại của tôi không? Câu trả lời là có.
Cuộc sống có những lúc thăng trầm, những lúc không như ý. Nhưng nhìn lại, mọi thứ luôn có giá trị của nó, và những bài học ẩn chứa phía sau. Tôi vui vì những lựa chọn của chính mình.
Bản thân tôi còn tràn đầy thiếu sót và những phút giây chán nản không muốn ai xem. Nhưng tôi hay tự nhìn lại từng giai đoạn cuộc đời, tự hỏi “mình rút ra được gì?” và… “mình có còn tự do không?”
Khi câu trả lời là có, tôi vẫn được tự do lựa chọn những gì tôi muốn – làm những gì tôi muốn, thì tôi biết tôi vẫn luôn còn rất nhiều tiềm năng và cơ hội.
Và tôi tin bạn cũng vậy ❤
P/s: Bạn có tò mò về cái kết của câu chuyện kia không?
Tôi sẽ không chia sẻ cái kết đó tại bài viết này, vì biết đâu bạn/ ai đó muốn tự đọc, tự trải nghiệm.
Nhưng có một điều nữa khiến tôi nhớ về câu chuyện đó và muốn chia sẻ đó là, hãy luôn bắt đầu từ bản chất tốt và lương thiện. Uh, chứ không phải từ những gì hoa mĩ.
Tâm Tâm
#SaiGon #3.22

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
HuynhPhuc
Bài viết của bạn hay lắm. Nhưng mình lại có một góc nhìn thế này. Khi con người ta đưa ra một quyết định sai lầm và có kết quả không như họ muốn. Họ vẫn có thể thấy hối tiếc nhưng hãy để những hối tiếc đó làm bài học cho bản thân để lần sau có thể đưa ra quyết định sáng suốt hơn chứ đừng để nó trở thành nỗi ám ảnh tâm lý lâu dài. Cảm xúc tiếc nuối là một phần của con người nên thay vì trốn tránh nó thì hãy thừa nhận nó nhưng đồng thời cũng nên đánh giá lại hiện tại chứ đừng nên chỉ nhìn vào mỗi quá khứ
- Báo cáo

Slock Home
mỗi người có 1 góc nhìn , 1 quan điểm . Và nếu đã là góc nhìn thì nó đúng với người sở hữu nó. Quan điểm của bạn không sai , quan điểm của người viết cũng không sai. Bạn lựa chọn chấp nhập sự hối tiếc để trở nên tốt hơn, tôi lại chấp nhận để sự hối tiếc đó ở đằng sau để tiếp tục bước tiếp. Không ai trong chúng ta sai cả. Ta nên trải nghiệm , thử những góc nhìn và quan điểm của người khác. Kết lại là tôi thấy góc nhìn của bạn là đúng và tôi sẽ bổ sung nó vào thế giới quan của mình
- Báo cáo

Tâm Tâm in life
Cảm ơn bạn Phúc và cảm ơn cả Slock Home, mình rất vui nhận được ý kiến chia sẻ từ mọi người. Như Slock Home nói, không ai sai, chỉ có sự phù hợp.
Có sự khác nhau thế này, mình nghĩ có thể cùng chia sẻ, đó là sự khác nhau giữa hối tiếc và hối hận: Hối tiếc thường là vì những thứ chưa xảy ra. Còn hối hận thường là vì những thứ đã xảy ra.
Khi hối hận - hay những cảm xúc/ suy nghĩ tiêu cực khác xảy ra - hay cả những cảm xúc tích cực cũng vậy - chúng ta nên nhìn nhận chúng. Nhìn càng sâu, càng không trốn tránh thì càng dễ vượt qua và vượt qua. Và như Phúc nói mình còn có thể học từ nó.
Bài viết của mình thiên hơn về hối tiếc - tức tiếc những thứ chưa xảy ra nhưng nghĩ rằng đã có thể xảy ra...
- Báo cáo

Slock Home
bài viết của bạn rất hay và truyền cảm , nhưng tôi có 1 thắc mắc nhỏ . Ở cuối bài bạn đã nói là hãy luôn bắt đầu từ bản chất tốt và lương thiện , nó có nghĩa là gì thế
- Báo cáo

Tâm Tâm in life
Cảm ơn bạn vì lời khen nhé. Hì, vì mình không muốn spoil các bạn thích đọc sách nên viết úp mở.
Nó ở phần kết của sách, về lựa chọn của nữ chính, nhưng nó cũng giống những gì mình từng suy nghĩ: khi không biết phải chọn gì, hãy chọn sự tử tế. Mình nghĩ là chọn sự tử tế thì chưa chắc sẽ có kết cục tốt, nhưng mình tin là sẽ có khả năng cao hơn. :)
- Báo cáo

Đơn Côi
Em cảm ơn bài viết của chị ạ, nhất định em sẽ tìm đọc cuốn sách khá thú vị mà chị đề cập. Nhưng em nghĩ mình có thể giữ lại một chút sự tiếc nuối ấy tỏng lòng, nếu như trong quá khứ mình làm sai gì đó, để coi đó như một bài học bổ ích cho hiện tai và tương lai chị ạ. Nhưng đừng để bản thân trở thân dằn vặt và tiếc nuối quá độ là đc, vì ta ko thể thay đôi đc quá khứ nữa, nhưng tương lai thì đang bắt đầu tại đây.
Cảm ơn những chia sẻ tích cực từ chị ạ.
- Báo cáo

Tâm Tâm in life
Cảm ơn em nhiều vì comment. Uh, đó cũng là 1 cuốn sách khá thú vị để thưởng cho bản thân vào cuối tuần. Những gì em chia sẻ chị cũng đồng ý lun, nhưng chất vào 1 chút tiếc nuối thì cũng chất thêm vào cả những điều xinh đẹp, tích cực, những ghi nhận của em về cố gắng của bản thân nữa nhé. ;)
Chúc em lòng luôn thật nhiều an nhiên và hạnh phúc <3
- Báo cáo

vostralproducer
Một bài viết rất hay. Em thấy mình thiệt may mắn khi đọc được bài viết như vậy ở tuổi 20, em cũng đã hối tiếc nhiều chuyện nhưng hiện tại em luôn cố gắng hơn và không để cho bản thân bị chìm vào những viễn cảnh NẾU NẾU NẾU nào nữa. Cám ơn chị!
- Báo cáo

Tâm Tâm in life
Cảm ơn em nhiều. Hì tuổi 20 đẹp lắm. Cứ mạnh dạn trải nghiệm em nhé. Em có nút reset sau mỗi 24h mà ^^
Có ý này, c có cmt phía trên nhưng vẫn viết lại, dành cho em của tuổi 20 và sau này, đó là sự khác nhau giữa hối tiếc và hối hận:
Hối tiếc thường là vì những thứ chưa xảy ra. Còn hối hận thường là vì những thứ đã xảy ra.
Chúc em sau này nghĩ lại tuổi thanh xuân chỉ mỉm cười hạnh phúc, lòng không gợn nuối tiếc nhen <3
- Báo cáo
G1nius
Bài viết của bạn làm mình nhớ đến một vài bộ phim đã từng xem là "Mr.Nobody" hay "Butterfly Effect", nội dung đạo diễn muốn truyền tải cũng giống nội dung bạn nói trong bài. Và mình cũng rất thích quan điểm trong bài này về việc "hối tiếc". Cám ơn những chia sẻ của bạn
- Báo cáo