Vào 1 ngày nọ, bạn bước lên bàn cân và phát hiện mình dư đến 10 kg, với số đo vòng eo cũng lớn hơn 20cm so với tiêu chuẩn (tiêu chuẩn này rút ra từ 1 bài báo khoa học đáng tin nào đó). Bạn ra 1 quyết định tối thượng, lớn nhất trong đời của mình:”Hoặc tôi 10 kg trong 3 tháng, hoặc tôi chết”. Bạn ghi quyết định trọng đại ấy vào trang nhật ký của mình, VIẾT HOA IN ĐẬM GẠCH DƯỚI, SIZE CHỮ 50.
Với khí thế ngùn ngụt đó, bạn dậy lúc 5h sáng để tập chạy bộ. Buổi trưa ngày đầu tiên, bạn lao vào phòng gym California (bạn đã đăng ký gói 1 năm để chứng minh sự quyết tâm, và cũng hy vọng sự tiếc tiền sẽ kéo bạn đến phòng gym mỗi ngày), nghe PT thuyết giảng thế nào là những bài tập chuẩn chỉnh. Bạn nuốt từng lời của PT, cảm thấy sáng mắt sáng lòng, hoá ra việc tập gym không khó nhỉ, thế mà ngày trước mình không biết, có chết không chứ?Ngay ngày đầu tiên, bạn huỳnh huỵch nhấc quả tạ vượt hơn hẳn chỉ tiêu 20% đến mức vị PT trố mắt nhìn.
Qua ngày thứ 2, nhiệt tình của bạn giảm đi một chút. Cả hai bả vai của bạn đau nhức không tưởng. Từng khớp xương bạn kêu rắc rắc, thậm chí trở mình cũng đau. Và cái chân! Ôi chao, sao mà nó bải oải toàn thân. Bụng bạn đói lả vì hôm qua chỉ dùng thực phẩm chức năng chứ không ăn như bình thường. Bạn tự nhủ:”Mình đi đúng hướng rồi. Để thành công thì 1 chút xíu đau khổ này mình phải trải qua”.
Bạn miễn cưỡng xỏ chân vào đôi giày chạy bộ. Mà bạn không chạy nữa, bạn đi bộ thôi. Bạn vào phòng gym, chào PT và bắt đầu nhấc tạ. Ôi chao, sao hôm qua mình nhấc được cái của nợ này được nhỉ? Và rồi bạn kết thúc buổi tập theo đúng chỉ tiêu. PT nhìn bạn với ánh mắt ái ngại, và ướm hỏi bạn đang thấy thế nào? “Không sao ạ - hôm qua e thức khuya tí nên hơi mệt” - Bạn đưa ra 1 lời nói dối vô hại, để vị PT yêu nghề ấy yên tâm.
Cả ngày còn lại, bạn cáu bẳn với mọi người bạn gặp. “Tôi đang vừa đói vừa đau vừa bải oải khắp người đây, các người làm sao hiểu được?”. Xém chút xíu, bạn đã hất ly trà nóng vào mặt sếp khi ông ấy nói sao hôm nay bạn nhìn khó ưa thế = )). Bạn nuốt vội suất ăn giảm cân, cảm giác như đang nhai rơm, và vẫn tiếp tục đói.
Ngày thứ 3, bạn thức dậy lúc 7h sáng, quyết định không chạy hôm ấy nữa. “Để cơ thể nghỉ 1 ngày, không nên ép mình quá đáng” - bạn tự nhủ. Sự cáu bẳn của bạn còn ghê gớm hơn cả ngày hôm qua vì ngoài đói và đau, hôm nay bạn còn có cả cảm giác tội lỗi vì phản bội lại cam kết của chính mình. Ôi chao, trên đời này, thật là nhiều việc “thân bất do kỷ”.
Ngày thứ 4, à, không có ngày thứ 4 nữa = )). Bạn trở lại lối sống cũ, một cách từ từ, chậm rãi, với mặc cảm tội lỗi đè nặng trong tim. Bạn nhìn những quảng cáo về các phòng gym với nỗi chán ghét tận cùng.
Một năm sau, bạn lại tăng thêm 5kg và như thế là dư 15 kg so với tiêu chuẩn. Vòng eo bạn hiện là 98cm. Có điều bạn chấp nhận nó như 1 thực tại và không thèm quan tâm nữa.
-------
Kịch bản này diễn ra với mọi lứa tuổi, mọi quốc gia, bất kể giới tính nào. Bạn thất bại trong việc giảm cân, nhưng điều quan trọng hơn là bạn thất bại khi đã cố gắng hết sức. Bên cạnh bạn chỉ còn là nỗi đau khắc khoải về 1 cơ thể mà bạn thèm chết mê chết mệt. Tôi đã như thế. Tôi rớt vào hố sâu cực cùng của nỗi tuyệt vọng về 1 ngày mai tươi sáng. Và rồi 1 khoảng khắc bừng ngộ đã cứu rỗi ad, khi tôi nhận ra:
  • Hãy làm sao để hiện thực hoá việc giảm cân bằng duy nhất 1 thói quen tốt, đơn giản đến mức mà bạn thậm chí không cần nỗ lực để duy trì nó. Thói quen đó phải là cội rễ cho mọi thành quả sau này, và phải DUY TRÌ ĐƯỢC SUỐT ĐỜI.
Các thói quen đó, có thể là 1 trong 6 hành vi sau:
1/ Hãy ngưng lại 1 chút sau mỗi lần nhai, trước khi cầm muỗng/ đũa lên để tiếp tục ăn
2/ Kéo dài mỗi bữa ăn ra thêm 5 phútVD : hàng ngày bạn ăn 10 phút, thì bây giờ hãy ăn trong 15 phutNhưng thời gian tối đa cho mỗi bữa ăn cũng chỉ nên tầm 20 phút thôi nhé
3/ Bỏ muỗng/ đũa xuống trong khi ănHoặc bất kỳ dụng cụ nào dùng để ăn
4/ Sau khi nhai hết thức ăn, có thể hít thở 1 tí hoặc uống 1 ít nước
5/ Khi nhai, hãy cảm nhận mùi vị của thức ăn trong miệng
6/ Và lại đặt muỗng đũa xuống, hít 1 hơi, uống 1 ít nước, rồi hãy ăn tiếp

Và bằng trực giác của 1 người đã chiến đấu dai dẳng với việc thừa cân hơn 10 năm nay, tôi tin rằng việc “buông đũa/muỗng khi ăn", THÓI QUEN THỨ 3, chính là 1 chìa khoá mở ra cơ thể toàn mỹ cho bạn. Và nó là khởi điểm cho mọi thói quen tốt sau này. Đây cũng là 1 chiến thắng nho nhỏ cho bạn, là cái phao cuối cùng của bạn trong trận chiến với cơn béo phì dư cân.
Nhưng chao ôi. Nhận ra sự thật là 1 chuyện, còn để thực hiện nó lại khó khăn gấp tỉ lần hơn, nhất là khi nó dính đến thói quen. Tôi muốn nói rằng, để bắt đầu thì bạn chỉ nên tập 1 thói quen, ít nhất là 1 tháng hoặc dài hơn, cho đến khi bạn hoàn toàn thư giãn với thói quen đó. Chỉ khi có cảm giác đó, bạn hãy tiếp tục tập thói quen mới.
Nếu bạn đã đọc đến đây, tôi chúc bạn ngàn sự tốt lành, vạn sự bình an và sở hữu được vòng eo 69 cm trong năm nay./.
Bài viết có tham khảo tài liệu từ 6weekz giảm cân.