Cách đọc nhiều thể loại nội dung trên đời mà không bị kích động
Có một câu chuyện kể về 2 ông sư sắp băng qua suối thì gặp một cô gái nhờ cõng cô ta qua giúp. Một trong hai ông lập tức cõng cô ta...
Có một câu chuyện kể về 2 ông sư sắp băng qua suối thì gặp một cô gái nhờ cõng cô ta qua giúp. Một trong hai ông lập tức cõng cô ta băng qua.
Ông sư còn lại nhìn thấy cảnh đó thì rất bối rối. Đi được một quãng lâu thật là lâu, ông ta mới nói:
“Mình tu mà, sao thầy còn ôm gái vậy?”
“Trời, tôi bỏ cô ta xuống cả canh giờ rồi mà thầy vẫn còn vác theo hả?”
…
Hầu hết chúng ta từng trải qua thời học sinh, cái thời mà chúng ta được thụ hưởng nhiều kiến thức hay ho, nhưng cũng là cả bầu trời của những “kiến ngủ”.
Trong đó có hai “kiến ngủ” rất thú vị đã tác động đến tư duy đọc của tôi về sau:
1. Lời thầy cô là chân lý.
2. Giáo điều một chiều: thầy cô nói - trò nghe.
Không biết bạn thấy sao, chứ tôi thấy thầy cô không khác gì hình tượng Moses, dắt con dân Do Thái chạy lóc cóc khỏi quân đội của vua Ramses. Trên núi Sinai, Chúa của dân Do Thái hiện ra trong sấm sét đì đùng rồi đưa cho Moses một tảng đá khắc 10 điều răn, yêu cầu ông hãy truyền lại cho con dân làm theo.
Tảng đá đó chính là sách giáo khoa của bộ Giáo dục từ trên đưa xuống!

Mô hình “chân lý - một chiều” này kéo dài trong khoảng 12 năm.
(Đó là tôi còn chưa nói đến các cụ thân sinh đóng vai Moses ở nhà đấy!)
Thế thì 12 năm này can hệ gì đến việc đọc sách?
Có một lần tôi khám phá ra:
1. Khi đọc một bài viết hay một quyển sách, nếu tác giả đó nổi tiếng, best-selling author… thì đây, chân lý đây rồi, đây chính là Chúa, là Bộ giáo dục! Tôi cần tiếp nhận giáo trình này! Nếu Messi mà nói ông nội tôi chưa chết chắc tôi cũng sẽ dành cả phần đời còn lại ân hận vì không biết ông đang sống ở đâu. Đây chính là ám ảnh khi bị ép tin vào quá nhiều chân lý.
2. Khi đọc một bài viết hay một quyển sách, tôi cứ có cảm giác nó đang cố dạy mình cái gì đó, và mình phải chống lại. Hãy chú ý, đây là cái ngục tù rất thú vị mà phải mất nhiều năm tôi mới nhận ra. Nó giống như tắc kè vậy, nó ở đó, nhưng rất khó nhận ra. Một khi cho rằng tác giả đang dạy đời, tôi sẽ có khuynh hướng phản kháng lại rất gay gắt, tựa như thầy cô năm xưa đang cố giảng cho tôi điều gì đó, nhưng tôi không thể phản kháng lại, mà chỉ có thể hậm hực thi hành. Nói cách khác, não của tôi tự bịa ra một cái cũi và đang cố tìm cách thoát ra khỏi cái cũi tưởng tượng đó, bằng những bình luận kích động. Đây chính là ám ảnh khi bị giáo điều một chiều quá lâu.
Thực tế, tất cả những gì bạn nghe chỉ là những quan điểm, và tất cả những gì bạn thấy chỉ là những góc nhìn. Hai ám ảnh trên chỉ khiến hầu hết mọi người làm dày thêm thiên kiến trong con người mình bằng hai trạng thái đơn giản: cuồng nhiệt hoặc miệt thị cái mình đang đọc. Việc đạt tới trạng thái “đối thoại với tác giả” hoặc đơn giản là bỏ qua nó gần như là thứ xa xỉ.

Giống như 2 nhà sư qua suối, có thể hàng chục năm đã trôi qua, bộ não chúng ta vẫn cõng theo hồn ma bóng quế của thầy cô, của cả một nền giáo dục “chân lý - một chiều” theo những cách rất đáng yêu như vậy.
Giờ bạn hiểu vì sao tôi hay gọi những gì mình viết là “ý tưởng” chưa?


Còn cuốn này tôi đọc xưa lắm rồi. Cũng cuốn lắm, giống đang xem phim hành động. Nhưng hãy cẩn thận, tôi nhớ đã phát hiện ra Dan Brown tính nhầm giữa bit và byte, và còn nhầm rất nhiều định nghĩa kỹ thuật trong này :D
Cảm ơn bạn đã dùng 3 phút của đời mình để dành cho tôi. Tôi biết trong trường hợp bạn không thích ý tưởng này đi chăng nữa, thì cũng chẳng lấy lại được 3 phút của đời mình. Tôi rất tiếc nhưng cuộc sống luôn là như vậy.
Bài viết này thuộc series Quà tặng cuộc sốnkg nếu các bạn muốn xem nhiều hơn.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Trường Sở

Đọc một hồi mà họ nói: "bạn làm A, bạn sai. Tốt hơn bạn làm B, bạn sẽ đúng" là tôi bắt đầu dị ứng.
Mà đọc sách hay ở chỗ, cầm cây bút trên tay để chuẩn bị "tám" với tác giả thì y như rằng não chủ động tư duy và tập trung hơn. Rồi đêm về cứ bị cấn phần không hiểu, vậy là phải đọc thêm tài liệu bên lề xem "thẳng cha này đang nói cái gì ?"
Còn ông nào đọc sách hay díu mắt. Có nghĩa là sách đó nói chuyện mấy ông biết rồi, hoặc tác giả đó đang viết "tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu ? (70k), trên đường băng"
- Báo cáo

happy_666_words

thật ra đôi khi đọc phải một số sách viết những điều bạn biết rồi có khi cũng hay, bởi vì mỗi người sẽ viết điều biết rồi đó với một góc nhìn riêng của họ, và có khi họ biết nhiều hơn như vậy nhưng buộc phải viết như vậy nữa, chỉ là nếu biết rồi hoặc không hứng thú lắm với tác phẩm thì có thể đọc lướt qua vậy thôi
- Báo cáo

Trường Sở

Biết thế nên mình hạn định thể loại sách, nếu có thêm thắt thể loại khác vào thì nó cũng có đôi chút liên quan tới thể loại chính mà mình đang đọc.
- Báo cáo

Timothy
Bác là một trong số những cây bút hay ho nhất trên Spiderum mà em biết đấy. Rất thích cách mà bác sáng tạo những hình ảnh tự vẽ lồng ghép vào bài viết. Cảm ơn bác vì bài viết!
- Báo cáo

happy_666_words

cảm ơn bạn đã theo dõi các bài viết, rất vui vì bạn thích những hình minh họa nhỏ này!
- Báo cáo

Chúa Tể Địa Ngục
Trời ơi "tất cả những gì bạn nghe chỉ là những quan điểm, và tất cả những gì bạn thấy chỉ là những góc nhìn." câu này hay quá anh ơi, em phải đóng khung lại treo tường cho nhớ :Đ
- Báo cáo
ninhthanh2401
“Everything we hear is an opinion, not a fact. Everything we see is a perspective, not the truth.”
― Marcus Aurelius , Meditations
- Báo cáo

happy_666_words

Câu nói này không phải của Marcus Aurelius bạn nhé
- Báo cáo

Chúa Tể Địa Ngục
Vậy của ai vậy sếp 😳
- Báo cáo

Chúa Tể Địa Ngục
Vậy của ai vậy sếp 😳
- Báo cáo

Chúa Tể Địa Ngục
Vậy của ai vậy sếp 😳
- Báo cáo

happy_666_words

Có thể là một câu nói dân gian bạn à, không có tài liệu nào Marcus Aurelius nói vậy cả, mà cũng không phải rút gọn từ đoạn văn nào của ổng. Những phát biểu ngắn gọn hàm súc như vậy thường là dân gian, còn tác giả thật thường sẽ phát biểu hoặc viết dài hơn thành một đoạn văn. Tuy vậy phát biểu này cũng rất hay, mà nếu nó không phải của ai cả chính ra lại hoàn hảo, người ta không thể bôi nhọ tác giả và làm sứt mẻ câu nói được :D
Đoạn phát biểu sau cũng thường bị hiểu lầm là của Marcus Aurelius, tuy vậy vẫn rất hay: "Hãy sống một đời tốt đẹp. Nếu có thần, và ông ta công bình, thế thì ông ta chẳng quan tâm đến việc anh đã sùng kính ông ta ra sao, mà sẽ đối xử với anh dựa trên những gì anh đã sống. Còn nếu ông ta bất công, vậy anh cũng chẳng cần thờ phượng ông ta làm gì. Còn nếu không có thần nào cả, vậy anh sẽ ra đi vĩnh viễn, và để lại ký ức đẹp trong lòng những người thân yêu."
- Báo cáo

Nguyễn Văn Đức
Cũng giống như câu "đừng tin bố con thằng nào"
- Báo cáo
Kivuve
Hơi thô :))
- Báo cáo

happy_666_words

Thế "mẹ nó" phát biểu gì sao nhỉ
- Báo cáo

Lamduc
Bác rất khôn khéo để sao cho đúng 666 chữ nhưng vẫn đủ ý và điều muốn nói , thêm nữa có vẻ để ng đọc đễ nhìn hơn thì bác đã dùng chứ đánh máy chứ ko phải chữ viết tay như trước nữa .
- Báo cáo

happy_666_words

rất vui vì bạn đã có thể đọc rõ ràng hơn bài viết 

- Báo cáo

Alfihar
bài hay bác. Mà từ trước em cứ tưởng avt của bác là của răng sún từ "bí kíp luyện rồng" giờ mới nhìn kĩ thì ra con mèo
- Báo cáo

happy_666_words

đó là con mèo của vợ mình nuôi 

- Báo cáo