Trước khi bắt đầu bài viết, mình xin nói trước là theo quan điểm cá nhân mình, bản chất của bảo hiểm là tốt.
Chắc hẳn ai có tìm hiểu một chút về bảo hiểm cũng đều thấy rằng bảo hiểm là một hình thức rất hay ho mà con người đã nghĩ ra để khi rơi vào tình thế bất trắc cũng sẽ an tâm phần nào về mặt tài chính.
Dĩ nhiên không ai muốn mình gặp rủi ro, nhưng “nếu lỡ điều đó xảy ra”, nếu bạn mua bảo hiểm và được nhận tiền chi trả từ bảo hiểm, thì vẫn ổn hơn là vừa đối phó với rủi ro, vừa loay hoay xoay tiền phải không nào? Vì vậy mà người ta vẫn hay định nghĩa bảo hiểm là “san sẻ rủi ro, lấy số đông phục vụ cho số ít”.
Nhưng thực tế là đại đa số người dân Việt Nam đều đang rất e dè trước các công ty bảo hiểm. Mặc dù các bạn bán bảo hiểm rất là nhiệt tình, vẫn săn sóc khách hàng rất chu đáo, vậy vì sao người ta vẫn mãi hoài nghi?
Là một người học bên ngành Tài chính, lúc đầu mình nghĩ người ta không tin bảo hiểm vì người ta không hiểu bản chất của bảo hiểm & vì nghe nhiều tin đồn về việc khó khăn khi nhận tiền chi trả từ bảo hiểm. Nhưng mới đây, mình đi một hội thảo “định hướng nghề nghiệp” của một công ty bảo hiểm, mình mới biết thêm một lý do.
Trước hết, mình giải thích thêm là hội thảo “định hướng nghề nghiệp” này có mục đích là mời bạn đăng ký khóa học về bảo hiểm 5 ngày (hoàn toàn free nhé). Để mời bạn đến hội thảo, công ty sẽ tổ chức các hoạt động sinh trắc dấu vân tay, đo đường huyết & hứa hẹn tặng máy đo đường huyết mini. Mình không bàn về cách thức họ thu hút người đến hội thảo, nhưng mình thấy cái trong & sau hội thảo là cả một vấn đề.
Trong hội thảo, diễn giả (là một giám đốc vùng) bắt đầu bằng việc “tôi đã làm giàu như thế nào”, “bảo hiểm đem lại thu nhập tốt ra sao”, “có bạn bán bảo hiểm đã có thu nhập 1 tỷ trong vòng 1 tháng”….. sau đó mới giải thích về bảo hiểm là gì. Trong một xã hội mà người ta không dễ tin nhau và bán hàng đa cấp bị tẩy chay nặng nề, hà cớ gì mà diễn giả lại bắt đầu bài diễn thuyết của mình theo phong cách y xì của bán hàng đa cấp? Hay diễn giả nghĩ rằng đánh vào việc tạo thu nhập tốt thì người ta dễ mềm lòng và háo hức hơn với bài diễn thuyết, với khóa học bảo hiểm. Mình nghĩ đây là một nhận định sai lầm, cá nhân mình cũng cảm thấy hơi bực mình khi thời gian đã trễ mà phải nghe những thông tin mà mình không nghĩ là chính xác này (“có bạn bán bảo hiểm đã có thu nhập 1 tỷ trong vòng 1 tháng”,…), nhìn sang xung quanh, những người ngồi nghe cùng cũng có vẻ hơi mệt mỏi. Điều này vô tình làm một rào cản trong việc tiếp nhận thông tin, người nghe ai cũng hoài nghi và có một chút cảm giác là mình đang bị lừa gạt vậy đó. Phần tiếp theo thì diễn giả giải thích về bảo hiểm nhân thọ và lịch sử của ngành bảo hiểm thì mình thấy hay và không có ý kiến gì.
Sau buổi diễn thuyết khá là dài (tụi mình đến lúc 15h, sau khi làm các thủ tục sinh trắc, đo đường huyết, nghe diễn thuyết) thì lúc này đã hơn 18h, tụi mình lại được dẫn lên văn phòng để đăng ký khóa học. Thật tình là trong lòng mình trước khi nghe diễn thuyết cũng có ý định nếu có thời gian sẽ học khóa học này, vì mình có kiến thức về lý thuyết về bảo hiểm, nhưng đó chỉ là kiến thức chung, học khóa này để biết rõ thực tế các gói bảo hiểm của một công ty cụ thể thì cũng tốt, cập nhật kiến thức cho mình. Sau khi nghe diễn thuyết thì mình cũng hơi đắn đo một tẹo, vì sợ rằng phần lớp buổi học sẽ thiên về việc “làm giàu không khó”.
Lên tới văn phòng, mình cũng chia sẻ thẳng thắn là mình có kiến thức về bảo hiểm, cũng muốn tìm hiểu thêm, nhưng do hiện giờ chưa sắp xếp được thời gian, do ban ngày đi làm, ban đêm đi học thêm nữa, nên hẹn 2 tháng sau, khi đó mình có một khoảng thời gian trống do nghỉ việc ban ngày thì sẽ đăng ký khóa học (mình có một chị bạn làm trong công ty này, là người giới thiệu mình đến hội thảo, nên việc liên lạc để biết khi nào có khóa học tiếp theo là không khó), vậy mà chị nhân viên này cứ liên tục “em xin nghỉ phép 5 ngày đi em”, "chẳng lẽ em đi làm mà không có phép năm", rồi hỏi mình cả trăm câu hỏi để thuyết phục mình phải đăng ký khóa học ngay và luôn. Mình có cảm giác như bị hỏi cung vậy, hỏi mấy chục theo kiểu chất vấn và xoáy vào vấn đề làm bảo hiểm sẽ có thu nhập rất cao, nói chung là cố gắng nói chuyện giống như anh diễn giả khi nãy. Đây là một sự lặp lại không đáng có. Đến lúc chị hỏi mình câu “nếu em phải hy sinh cho gia đình của em thì em có chấp nhận không” thì mình thấy chị đã hơi quá đà, mình chủ động cắt ngang câu chuyện, nói thẳng với chị là mình đã hiểu, đã biết tất cả những điều mà chị nói nãy giờ, vấn đề của mình là không có thời gian. Thiệt tình là lúc đó mình đã sắp nổi điên lên sau khi bị hỏi cung hàng trăm câu hỏi cung như vậy.
Mình kể lể khá dài dòng và chi tiết về cuộc hội thảo trên vì muốn mình chia sẻ cảm nhận của mình về hội thảo, về cách các bạn bán bảo hiểm tiếp cận khách hàng. Mình tin là trong những bạn đọc Spiderum cũng sẽ có một số bạn làm trong ngành bảo hiểm nói riêng và dịch vụ khách hàng nói chung. Mình muốn gửi gắm đến các bạn cảm nhận của một người tham gia hội thảo. Các bạn thấy đó, mình là một người đã hiểu & tin rằng bảo hiểm là tốt, nhưng sau cuộc hội thảo đó, mình rất có ác cảm với bảo hiểm và sợ cách các bạn tiếp cận với khách hàng. Trong giao tiếp với khách hàng, tâm lý là một vấn đề rất quan trọng. Khi tiếp xúc, các bạn nên suy nghĩ một chút về tâm lý khách hàng. Các bạn đã bỏ ra rất nhiều tiền bạc, thời gian và công sức, nhưng lại làm theo một hướng sai quá sai như vậy, làm cho người ta sợ luôn cả ngành bảo hiểm, thì các bạn đang lãng phí thời gian và công sức của chính các bạn đó. Mình muốn cho các bạn biết cảm nhận của cá nhân mình (mà mình tin phần đông người tham dự hội thảo có chung cảm nhận này), mà nếu mặt đối mặt mình cũng khó mở lời. Các bạn suy ngẫm và thay đổi cách làm việc theo hướng tích cực hơn nhé. Chúc các bạn thành công!