en français: Il y a un Hội An comme ça!

nguồn: Fb Nguyễn Kim Thương
Một buổi chiều ở Hội An..
Un après-midi à Hội An..
Nguồn: Unsplash
Nguồn: Unsplash
Ông tiến lại gần tôi và nói với ánh mắt chần chừ: “Cô ơi cô, cô có đi thuyền chụp ảnh cô đi dùm ông một chuyến, sáng giờ ông chưa đi được chuyến nào”
“Tui lấy cô 15 ngàn một người thôi cô, tui chở cô đi tham quan chụp ảnh nha cô”
Ông nói xong lòng mình quặng lại, cảm giác có một Hội An nhộn nhịp nhưng đâu đó lại buồn đến vậy.
Mình chưa kịp trả lời thì ông kêu: "Hay giờ còn sớm chưa lên đèn cô không đi, xíu tối đèn lên cô đi cô gọi tui tới đón cô được không cô"
Il s'approcha de moi et dit d'un air hésitant : « Mademoiselle, voudriez-vous venir sur mon bateau pour faire un tour? Je n'ai pas fait un seul tour ce matin.
"Je vous en chargerai que 15.000 đồng, venez faire juste quelques tours"
Quand il a fini de parler, mon cœur se serra, se sentant comme s'il y avait vide, une tristesse quelque part, dans un Hoi An si animé.
Je n'ai pas eu le temps de répondre lorsqu'il ajouta : "Vous ne voulez pas peut être parcequ'il est encore tôt? Ne partez pas, lorsque les lumières s'allument, pourrez-vous m'appeler pour venir vous chercher ?"
Rồi ông lấy trong túi ra đưa mình sdt, mình chụp lại rồi nói ông đợi con một lát, tí con quay lại con gọi ông nha.
Mình biết lúc đó ông nghe như một lời từ chối khéo từ mình. Mặt ông buồn hiu rồi nhét đt lại vào túi. Ông kêu: “ Tui đứng đối diện quán này nè cô tới quán này nhìn qua là thấy tui liền cô nha”
Cám ơn ông rồi mình đi. 15p sau quay lại tìm ông, ông đang ngồi trên lề đợi khách trong vô vọng.
Mình quay lại ông vui lắm. Rồi ông kể: "Thuyền tui không đủ đẹp giống mấy thuyền kia, nên người ta không cho tui đậu gần, mấy người trẻ giờ người ta đi chụp hình nên chọn thuyền đẹp đi thôi, mà thuyền đẹp 300 triệu tui không có tiền mua, ai thương thì đi dùm tui thôi cô”
Puis il l'a sorti de sa poche son numéro de téléphone, j'ai pris une photo et lui ai dit de m'attendre un moment, je reviendrai et je l'appellerai.
Je sais que dit comme ca, l'intention sonnait plus comme un gentil refus de ma part à lui. Son visage était triste et il rangea le téléphone dans sa poche. Il a dit: "Je reste en face de ce magasin, lorsque vous venez dans ce magasin, vous me verrez tout de suite."
Je lui disais merci et partais. 15 minutes plus tard, je suis revenu le chercher, il était assis sur le trottoir, attendant les clients en vain.
Il était très heureux que je sois de retour. Puis il me racontait : "Mon bateau n'est pas assez beau comme les autres bateaux, donc ils ne me laissent pas me garer près d'eux, les jeunes prennent maintenant des photos, alors ils veulent un beau bateau, mais un beau bateau coute environ 300 millions.. "Je n'ai pas l'argent pour acheter. Si quelqu'un est gentil, ils monteraient sur mon bateau."
Ông nay 89 tuổi rồi, con gái lớn của ông cũng đã 60, ai cũng nghèo khổ nên ông phải tự đi mưu sinh, sống qua ngày, bữa được bữa không. Bữa nào được thì vui, không thì cũng không biết làm gì khác.
Có một Hội An như vậy đó!
Các bạn có dịp đi Hội An, ghé thuyền ông ủng hộ, 15-20 ngàn với một người lành lặn còn đủ sức mưu sinh thì không là gì. Nhưng mà với ông là cả một ngày làm việc vất vả.
Il a maintenant 89 ans, sa fille aînée a 60 ans, tout le monde est pauvre, donc il doit se battre pour sa vie tout seul, jour et nuit, manger ou pas manger. Très heureux quand il peut, sinon, il ne peut rien y faire.

Il y a un Hội An comme ça !

Si vous avez la possibilité d'aller à Hoi An, visitez le bateau et envoyez-lui votre soutien, 15-20.000 avec une personne en bonne santé qui a encore assez d'énergie pour travailler n'est rien. Mais pour lui, c'est l'équivalent d'une dure journée de travail.
Ông nói thuyền tui không đẹp mà mỗi ngày phải đóng thuế 10 ngàn 1 tháng 300 ngàn. Ông nói kiếm được thì mới đủ mà đóng, có tháng ế phải đi làm phụ hồ mới đủ đóng tiền chỗ đậu thuyền.
Cuối chuyến mình gửi ông thêm một chút, dặn ông: "xem như con đóng tiền thuế cho ông luôn 2 tháng, ông nhận nha". Ông chần chừ nhưng rồi cũng nhận. Ban đầu ông từ chối nhưng sau ông bảo "cám ơn cô, lát tui về sớm nghỉ tay tui đau cái lưng quá"
Lúc chiều hẹn ông 15p sau quay lại là mình đi mua đồ ăn cho ông nhưng không nói.
Lúc sau đưa ông vui lắm. Ông kêu "cơm gà chỗ ni ngon nè cô, tui ăn một lần rồi."
Il a dit que mon bateau n'est pas beau, mais chaque jour je dois payer 10.000, par mois 300.000. Il a dit qu'il payait que s'il gagnait assez pour le faire, et qu'il avait dû travailler comme assistant sur les chantiers pendant un mois pour payer sa place de "parking".
A la fin du voyage, je lui en ai payé un peu plus en lui disant : « Faisons en sorte que ceci est pour vous payer vos frais pendant 2 mois, s'il vous plait, acceptez ». Il a hésité puis accepté. Au début, il a refusé, puis il a dit "Merci à vous, je pourrais rentrer tôt aujourd'hui, j'ai tellement mal au dos".
Quand je l'ai rencontré dans l'après-midi, les 15 minutes que j'étais partie était pour lui acheter de la nourriture, mais je ne lui ai rien dit.
Après cela, il était très heureux. Il a dit "le riz au poulet ici est délicieux, je l'ai mangé une fois."
Buồn nhỉ là người Hội An nhưng cơm gà ông chỉ ăn mới một lần...nghe mà đau lòng...
Có một câu nói rất hay mà mình từng nghe của Thiền Sư Thích Nhất Hạnh : "Thấu hiểu nỗi đau của người khác là món quà to lớn nhất mà bạn có thể trao tặng họ. Thấu hiểu là tên gọi khác của yêu thương. Nếu bạn không thể thấu hiểu, thì bạn chẳng thể yêu thương.”
Hội An, tháng 2 2022.
C'est tellement triste qu'il soit originaire de Hoi An mais il n'a mangé qu'une seule fois ce fameux riz au poulet... ça fait mal d'entendre...
Il y a une très belle citation que j'ai entendue du Maître Moine Thích Nhật Hạnh : "Appréhender la douleur des autres est le plus beau cadeau que vous puissiez leur faire. L'appréhension est un autre nom pour l'amour. Si vous ne pouvez pas comprendre, vous ne pouvez pas aimer."
Hội An, Février 2022.
Duy Bùi, Paris 2022.