Kỹ năng sinh tồn không tự có mà phải được rèn luyện từ nhỏ!
CÂU CHUYỆN 1: Bạn tôi cấp 2 học năng khiếu huyện, cấp 3 học trường Chuyên ở Vinh và học đại học ở Hà Nội. Theo lời kể lại, bạn tôi vì kinh tế eo hẹp nên phải đi ở nhờ bạn bè. Có lẽ vì sự thiếu thốn đó nên bạn tôi học mãi ko ra trường, và dần đánh mất sự tự tin, rồi bị trầm cảm. 2 năm sau bạn mới tốt nghiệp, đi làm nhưng thích nghi kém nên dần phải nghỉ để chữa bệnh.
Tại sao hồi sinh viên nó ko đi xin một công việc làm thêm...chắc do không được rèn luyện kỹ năng sinh tồn từ nhỏ!
HỌC là nhiệm vụ duy nhất của bạn khi còn là học sinh
CÂU CHUYỆN 2: Khi trao đổi về câu chuyện của bạn với em trai tôi, nó kể lại câu chuyện của nó thời sinh viên. Kỳ nghỉ hè năm nhất, Nó và bạn đi tìm việc làm. Hồi đó muốn đăng ký tìm việc đều phải đặt cọc tiền bảo đảm. Số tiền đặt cọc lớn khiến 2 đứa từ bỏ ý định đi dạy thêm vì sợ mất cọc.
Tôi nghĩ em tôi không được dạy kỹ năng sinh tồn từ nhỏ! Nó không được dạy phải biết vượt qua vùng an toàn, chấp nhận mất mát mới có cơ hội. (Hiện nó cg khởi nghiệp và công việc tạm ổn)
HỌC là nhiệm vụ duy nhất của em khi còn là học sinh
CHUYỆN 3: Công ty tôi có một cậu thiết kế mới. Cậu ta cao lớn, vui tính, và đáp ứng khá tốt với công việc. Trước khi đến chỗ tôi học việc (đòi hỏi các kỹ năng mới), cậu ta là một kỹ sư xây dựng.
Trong giao tiếp cậu ta tự nhận mình là "hoa hậu thân thiện". Cậu ta có biệt tài làm bánh khá ngon và đều đặn làm bánh sau giờ nghỉ và cũng kiếm đc kha khá.
Thì ra khi học đại học Hà Nội, cậu ta rất thích làm bánh nên xin đi làm thêm ở một tiệm bánh. Ở đó, cậu ta không bao giờ thiếu đồ ăn mà còn học thêm đc kỹ thuật làm bánh.
Qua trò chuyện tôi biết rằng cậu ta có khả năng tự lập sớm. Bố mẹ cậu ta thả cậu ấy từ nhỏ...và cậu ta tích lũy đc nhiều kinh nghiệm sống.
HỌC có vẻ là không phải nhiệm vụ duy nhất của cậu khi còn là học sinh.
QUANG HÒA
Quản trị viên cộng đồng CHA MẸ TÍCH CỰC Gỡ rối & chia sẻ
My blog: https://kuanghoa97.blogspot.com