Có đôi khi cảm thấy thật kỳ lạ, không buồn không vui... cảm giác thanh thản tận hưởng cái nắng nhẹ của bầu trời, hít thở thật sâu mùi cây cỏ, lắng nghe thanh âm của gió chiều, ... và ta gọi đơn giản những tháng ngày như thế là "Bình yên".

Bình yên là khi ngồi một mình nhâm nhi đọc sách, đắm chìm vào những dòng chữ để rồi như lạc vào 1 thế giới khác nơi ta được học những bài học sâu sắc, chiêm nghiệm những mẩu truyện rất đời và rất người, nó kéo ta ra khỏi bộn bề cuộc sống... (để rồi quên béng mất nồi cá kho trong bếp đang chuẩn bị bốc mùi...khét)
Bình yên là lúc ngồi bên quán cóc vỉa hè, ngắm nhìn dòng người qua lại mà trong lòng nhẹ tâng đến lạ, tự hỏi mình rốt cuộc ... mình đã tạm dừng trước cuốn phim cuộc sống hối hả này chưa... Giọt cà phê phin rơi xuống, đều đều ... như thể nói rằng...hãy sống chậm lại thôi, tận hưởng phút giây này đi... (bởi vì thường cho đến khi giọt cà phê cuối cùng vào miệng rồi thì phải ba chân bốn cẳng chạy đi làm việc).
Bình yên là mỗi tối, ngồi bên cạnh gia đình, cùng xem một chương trình tivi yêu thích, mọi người cười nói, âm thanh rộn rã... chợt nhận ra bình yên đôi khi cũng chan đầy thanh vang đến thế, hạnh phúc đến lạ... (trừ những lúc thằng cháu không ăn và mẹ nó đòi đánh). 
Thật tình thì bình yên cũng là lúc nhận ra, cuộc đời này chỉ cần những phút giây đơn giản như thế, bởi lẽ ta biết rằng, sau những phút bình yên, ta lại vội vàng lao theo nhịp sống đời thường, lại chạy theo danh vọng và tiền bạc, loay hoay tìm kiếm hạnh phúc của đời người rồi hoặc vô tình hay cố ý chợt bỏ lỡ những khoảnh khắc bình dị của con người... tiếc thật... đúng không...
Còn bạn, đối với bạn, bình yên là gì....