Bạn có bao giờ cảm thấy mệt mỏi, lạc lõng giữa những đám mây đen trong cuộc sống và sự nghiệp? Bạn cảm thấy như một cơn bão đang quét qua, đẩy mình ra khỏi quỹ đạo cuộc đời và thậm chí khiến bạn không thể đi tiếp? Đừng lo lắng, ta không phải đơn độc trong hành trình này, hãy đi cùng mình và chúng mình sẽ trở nên tốt hơn cùng nhau với 5 bước.
"Better Together" – Tốt hơn cùng nhau là phương châm sống hướng chúng ta đến những thành công. Đây không chỉ là “bí quyết” để làm việc, học tập tốt hơn, mà còn là một phong cách sống, một kim chỉ nam dẫn lối chúng ta đến cuộc sống hạnh phúc và tốt đẹp hơn.
Câu chuyện
Hãy bắt đầu với câu chuyện của bản thân mình:
Câu chuyện: Yes. or YES!
Mình đang gia sư toán cho một học sinh cấp hai. Em ấy tên là Bảo Hân - một cái tên rất đẹp nhỉ. Em ấy khá thông minh, dễ gần và tràn đầy năng lượng. Trong một buổi học, chúng mình đang cùng tìm diện tích các hình trong hình vẽ dưới đây.
Vậy nhân vật chính trong bài toán này là gì? Đó chính là diện tích. Vậy diện tích là gì? Diện tích chính là tất cả các phần được chứa trong hình đó.
Ta có thể tính diện tích hình chữ nhật và hình tam giác với công thức:
S hình chữ nhật = chiều dài x chiều rộng
S tam giác= (1/2) (đáy x chiều cao)
Rồi mình cho em ấy thử làm bài toán trên. Và đây là cách em ấy làm
S hình chữ nhật ABCD = 4 . 3 = 12
S tam giác ABD = (1/2) . 3 . 4 = 6
S tam giác BCD = (1/2) . 4 . 4 = 8
Các bạn nghĩ sao về kết quả trên? Có vẻ như có gì đó không ổn nhỉ.
Chúng mình cùng nhau xem lại và đôi khi có nhiều lỗi thật ngớ ngẩn như là thay số sai.
Liệu em ấy đã thật sự hiểu diện tích là gì chưa? Câu trả lời của em ấy là Có. Nhưng có vẻ không thực sự Có lắm nhỉ.
Bảo Hân vẫn đang chỉ nhớ công thức và máy móc áp dụng nó. Có vẻ như em ấy đang làm phức tạp hóa vấn đề. Ta có cần phải luôn máy móc áp dụng công thức không. Có cách nào có thể làm đơn giản hóa nó đi không? Chúng ta hãy cùng quay lại bản chất nhé. Diện tích chính là tất cả phần được chứa trong hình đó. Tổng phần được chứa trong tam giác ABD và trong tam giác BCD đã là tất cả phần được chứa trong hình chữ nhật ABCD rồi nhỉ. Vậy nên để tính phần còn lại là S tam giác BCD chỉ đơn giản là lấy S hình chữ nhật ABCD - S tam giác ABD= 6 .
Rồi, mình và Bảo Hân chỉnh sửa những gì đã trình bày trở nên đầy đủ, sạch đẹp, đúng đáp án và làm các bài tương tự cần sự sáng tạo hơn và hoàn thiện đến khi em ấy thực sự CÓ!
Bảo Hân truyền cảm hứng cho mình có những trăn trở, suy nghĩ giải thích những khái niệm phức tạp và trừu tượng trong toán một cách dễ hiểu để em ấy, mình, cả hai trở nên TỐT HƠN CÙNG NHAU.
Các bạn có nhận ra là ở trong câu chuyện trên để đạt được kỳ vọng của ta nó là quá trình gồm 5 bước:
Bước 1: Xác định vấn đề.
Bước 2: Tìm giải pháp.
Bước 3: Làm, thực hành.
Bước 4: Đánh giá, ví dụ như đã đúng chưa, được bao nhiêu trên thang điểm 10, cái gì cần phải cải thiện.
Bước 5: Cập nhật từ đánh giá và làm lại.
Đây chính là quá trình:
Hình 1: Quá trình
Okay, quá trình trên nghe có vẻ hợp lý nhưng bạn sẽ tò mò rằng: làm sao chúng ta có thể thực hiện quá trình trên hiệu quả và trở nên TỐT HƠN CÙNG NHAU?
Vậy chúng ta cần phải làm gì:
Trong bước đầu tiên (Xác định vấn đề): mình, bạn, chúng ta cần phải xác định ĐÚNG.
Trong bước thứ hai (Tìm giải pháp): mình, bạn, chúng ta cần phải tìm phương pháp THỰC TIỄN.
Trong bước thứ ba (Làm, thực hành): mình, bạn, chúng ta phải CHĂM CHỈ.
Trong bước thứ tư (Đánh giá): mình, bạn, chúng ta phải có các MỐI QUAN HỆ. Có một câu quote nổi tiếng: “All models are wrong. Some are useful ”. Trong cuộc sống, không có một nhận định nào là đúng hoàn toàn cả, nó chỉ có thể là phù hợp trong những hoàn cảnh khác nhau. Khi một mình, ta chỉ có thể trông đợi vào duy nhất một góc nhìn chủ quan. Quy luật thế giới luôn vận hành theo số đông. Do đó, đôi khi sự đánh giá và suy nghĩ của một người không phải lúc nào cũng chính xác hay toàn diện đối với tất cả các khía cạnh của một vấn đề. Tuy nhiên, bằng cách kết hợp các ý kiến và quan điểm khác nhau, chúng ta có thể hiểu rõ hơn về vấn đề đó, và có thể đưa ra quyết định chính xác hơn. Vậy để làm được điều này thì bạn cần phải có ít nhất một người bạn và TỐT HƠN khi có nhiều người với năng lượng TÍCH CỰC CÙNG NHAU đánh giá. Khi bạn làm vậy, bạn và những người đồng hành CÙNG NHAU sẽ thấy được nhiều thứ CẦN và NÊN cải thiện. Ví dụ như, đôi khi ta nghĩ rằng ta đã hiểu một thứ gì đó. Nhưng khi có người hỏi ta về nó, ta nghĩ cách giải thích và nhận ra oh mình không hiểu nó thật sự như những gì đã nghĩ. Mình nghĩ thật tốt khi làm vậy là CÙNG NHAU sẽ VUI hơn.
Trong bước thứ năm (Cập nhật): mình, bạn, chúng ta cần phải LẮNG NGHE những lời góp ý rồi làm lại để xem nó sẽ đi đến đâu.
Và bạn có nhận ra điều gì không?
Tương tự, nó lại là quá trình gồm 5 bước:
Vấn đề: làm sao để thực hiện quá trình trên hiệu quả.
Giải pháp: mình đã nêu ở trên.
Sau đó sẽ là: Thực hành ⟶ Đánh giá ⟶ Cập nhật.
Nó sẽ trông như này:
Hình 2 - Bản đồ khái niệm
Mình nghĩ, mục đích của giáo dục là giúp chúng ta trở nên độc lập, tự chủ cuộc sống. Người thầy tốt không phải là người bế ta hay cõng tay đến đích mà là người chỉ ta đường đi và đi cùng ta. Như những ngày còn bé, bố mẹ là người cổ vũ từng bước chân chập chững để ta biết đi, là người dạy ta cách cầm thìa cầm đĩa để không cần ai xúc. Hay khi lớn hơn, thầy cô là người nắn các nét bút của ta để tự ta viết nên con đường tương lai của mình. Và cứ tiếp tục như vậy. Có lẽ khi càng lớn suy nghĩ mỗi người càng khác nhau và để có người thật sự tin tưởng, đi cùng thật sự rất khó khăn. Có lúc mọi thứ không như là những gì ta muốn, thế giới này vận hành theo cái cách luôn ghì ta xuống để áp lực tạo nên kim cương.
Cuộc sống luôn cho ta hai lựa chọn: đi tiếp hoặc dừng lại. Nhưng không ai ép ta phải đi một mình cả. Hãy cố gắng tìm ra cách để đi cùng nhau.
Trong cuộc sống hàng ngày
Ví dụ 1: Làm sao để thành thạo hai ngôn ngữ.
Vấn đề: Cần phải thành thạo thêm một ngôn ngữ mới.
Giải pháp: Tìm một khóa học về ngôn ngữ bạn muốn thành thạo với nhiều học sinh tham gia và đánh giá tốt, sau đó rủ bạn bè thân thiết cùng học với mình.
Thực hành: Học khóa học đó, luyện tập với bạn bè.
Đánh giá: Bạn bè của bạn và bạn, nhớ rằng đánh giá BAO GỒM CẢ BẠN.
Cập nhật: Lắng nghe những ý kiến của mọi người và luyện tập những điều bạn cần phải cải thiện.
Nhưng bạn đã thử nghĩ đến viễn cảnh rằng bạn chưa có những người bạn thân thiết chưa. Bạn nên làm gì? Nên một lần nữa:
Ví dụ 2: Làm sao để có những người bạn thân.
Vấn đề: Cần phải có bạn thân.
Giải pháp: Tìm một khóa học về giao tiếp xã hội, xây dựng mối quan hệ với nhiều học sinh tham gia và đánh giá tốt. Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng trong việc giao tiếp và thường được hình thành dựa trên vẻ ngoài. Một ngoại hình thu hút là cách tốt nhất để để tạo dựng được ấn tượng trong lần đầu gặp mặt. Để thể hiện phong cách cá nhân, bạn cần quan tâm chăm sóc cơ thể có một vóc dáng khỏe đẹp. Đồng thời, việc chọn kiểu tóc và phong cách thời trang phù hợp sẽ giúp tôn lên những ưu điểm của bản thân. Hãy mang tâm thế chủ động, cởi mở với mọi người, thử đặt mình vào vị trí của họ và nghĩ về những gì họ cần hoặc muốn được nghe. Khi ai đó hỏi “Tôi có ngu ngốc không?” thường thì họ không thực sự muốn nghe câu trả lời có hay không mà có lẽ là lời động viên chia sẻ. Lời khuyên đúng đắn không phải là cách để trở nên thông minh hay có một ngày vui vẻ mà là hiểu vấn đề của bản thân và người khác TRƯỚC TIÊN và rồi cùng tìm ra giải pháp phù hợp cho bản thân và mọi người.
“Ánh mắt thắp sáng ngọn lửa bên trong, giọng nói sưởi ấm trái tim và nụ cười tan chảy băng giá có thể làm một ngày giá rét trở nên ấm áp”.
Thực hành: Học khóa học đó và chủ động kết giao với mọi người.
Đánh giá: Các bạn trong lớp và BẠN.
Cập nhật: Lắng nghe những lời phản hồi, cảm xúc, ý kiến của họ rồi luyện tập, thực hành lại.
Do vậy mình nghĩ là bạn có thể thấy tại sao xây dựng MỐI QUAN HỆ lại quan trọng và chúng ta cần nó để trở thành phiên bản TỐT HƠN CÙNG NHAU.
Trải nghiệm 1: Động lực nội tại, thay đổi bản thân
Và có một câu hỏi mình rất thường hay hỏi những người bạn thân của mình khi nói chuyện với họ, đó là “NẾU MÌNH CẦN THAY ĐỔI MỘT ĐIỀU, ĐIỀU ĐÓ LÀ GÌ?”. Mình có câu hỏi này khi đọc cuốn sách “Siêu cò (tựa tiếng anh: How to become a power connector”, tác giả: Judy Robinett - diễn giả hay nhất mình từng nghe). Đôi khi, bạn có thể có vài câu trả lời nhưng không may rằng, mình không có. Nhưng điều không may mắn đó dẫn đến điều may mắn, là MÌNH CÓ LẦN ĐẦU TIÊN TỰ NHÌN NHẬN LẠI BẢN THÂN THẬT SỰ BẰNG BẢN THÂN VỀ NHỮNG GÌ MÌNH ĐÃ LÀM. Và đó là lý do chính, mình bắt đầu viết câu chuyện này. Cuối cùng mình đã nhận ra vấn đề của mình đó là mình quá BỊ ĐỘNG. Mình làm, rồi mình hiếm khi xin ý kiến đánh giá do đó mình không CẬP NHẬT để trở nên TỐT HƠN và tất nhiên là không thể TỐT HƠN CÙNG NHAU với những người xung quanh. Nó giống như: Mục tiêu của mình là hoàn thành cuộc đua 100 mét trong 20 giây để trở thành người cán đích đầu tiên. Mình chạy hết tốc lực trong 15 giây và dừng lại. Mình nghĩ mình đã làm đủ tốt nhưng khi cuộc thi kết thúc hóa ra mình mới chỉ chạy được 80 mét. Mình đã làm khá tốt ở phần khởi động vậy tại sao mình dừng lại, là bởi mình quá chủ quan và mệt mỏi. Mình chỉ chạy một mình trong cuộc đua đó nhưng không ai buộc mình phải chạy một mình cả. Mình có thể có đồng đội chạy cùng mình và những người bạn - những khán giả cổ vũ mình đi tiếp. Khi đi một mình, mình có rất nhiều nghi ngờ về bản thân như mình không biết có chạy đúng đường không, tại sao khi càng đi xa thì con đường càng ngày càng tối dần. Và có một ánh sáng đã soi rọi con đường của mình bắt nguồn từ người bạn thân nhất của mình. Bạn mình rủ mình đi chơi. Khi chúng mình đi chơi, bạn mình cảm nhận được sự buồn bã, chán nản trong đôi mắt mình và hỏi: “Dạo này sao rồi, anh bạn của tôi có gì mới không, sao nhìn trông chán thế”. Mình chia sẻ với bạn mình về vấn đề mình gặp phải rồi bạn mình mỉm cười và nói: “Mình tin tưởng cậu đang làm tốt, mình luôn luôn tin tưởng cậu nên cậu hãy tin tưởng vào bản thân và tại sao không làm như vậy với những người xung quanh, những người mà cũng tuyệt vời như mình vậy :))”. Lời động viên và khích lệ đó đã thắp sáng ngọn lửa trong mình, mình tiếp tục chạy với sự tự tin, với những đồng đội xung quanh giúp đỡ lẫn nhau và những khán giả cổ vũ, khích lệ mình. Đó là cách mình chinh phục mục tiêu.
Trải nghiệm 2: Cơ hội cho ai?
Và bạn đã từng chạy SAI ĐƯỜNG chưa? Mình thì rồi :)). Mình làm vậy khi mình và hai người bạn của mình làm một dự án trong môn học được dạy bởi thầy giáo đã cho mình rất nhiều bài học thú vị. Thầy ấy cho chúng mình chủ đề: Một ứng dụng của Toán học trong đời sống. Và chúng mình làm về song đề tù nhân. Chủ đề chúng mình chọn rất vui và áp dụng trong nhiều lĩnh vực dựa trên toán, đặc biệt là trong tâm lý học. Nên những gì chúng mình làm là về tâm lý học trong đời sống mà thiếu đi tất cả các thông tin, dữ liệu, công thức về Toán. Tại thời điểm đó, nhóm chúng mình là hội tụ của những con người tài năng nhất trong lớp. Thành viên đầu tiên, cô ấy học cấp ba trường chuyên khoa học tự nhiên và đạt được rất nhiều giải thưởng Toán học. Cách cô ấy giải thích, dạy chúng mình về lý thuyết toán luôn tràn đầy năng lượng và nhiệt huyết. Thành viên thứ hai là phó chủ tịch trang truyền thông của trường, cô ấy thiết kế powerpoint đẹp mắt cho bài thuyết trình, tạo dàn ý cô đọng trên google docs cho chúng mình cùng chỉnh sửa và làm bản báo cáo latex rất chỉn chu. Và mình, mình là người kiểm soát tiến độ, hòa giải khi chúng mình có những bất đồng trong ý kiến. Mình lắng nghe ý kiến của họ, từ tốn nói ra suy nghĩ của mình khi họ nói xong, rồi hỏi ý kiến của những thành viên khác và đừng ép họ nói sai để chứng minh mình đúng, hãy cho họ thời gian để nghĩ và làm theo hướng tốt hơn. Mình tin tưởng mãnh liệt rằng chúng mình đang làm tốt và chúng mình thực hiện lần ĐÁNH GIÁ ĐẦU TIÊN trước khi thuyết trình chỉ 3 TIẾNG. Nên không ai trong chúng mình nhận ra rằng chúng mình đã đi sai đường. Và điều gì đến cũng sẽ đến, bài thuyết trình của chúng mình là một thảm họa, mọi thứ vỡ ra thành từng mảnh, nó giống như dàn tạp âm khiến khán giả nghe trong mơ hồ vậy.
Nó giống như chúng mình đi như này:
Hình 3 - Khởi đầu
May mắn rằng, vì nhóm mình lắng nghe và trả lời rất nhiều câu hỏi mà thầy hỏi trong lúc giảng bài nên thầy có thiện cảm với chúng mình. Và nhóm chúng mình xung phong làm nhóm đầu tiên thuyết trình nên thầy cho cơ hội thứ hai. Trong cơ hội thứ hai đó, trong 8 tuần, mỗi tuần chúng mình ĐÁNH GIÁ ít nhất một lần, làm việc rất chăm chỉ. Khi chúng mình hoàn thành bài thuyết trình, khán giả cho chúng mình một tràng vỗ tay giòn giã và lại thêm một tràng vỗ tay sau lời nhận xét của thầy.
Trong cơ hội thứ hai, chúng mình đi như này:
Hình 4 - Cơ hội thứ hai
Điều đó khiến mình nghĩ rằng mình, bạn, chúng ta nên xin ý kiến đánh giá và mình đánh giá bản thân vào một ngày mình đã nói trong phần mở đầu. Ý tưởng, câu trả lời mình có được là sau khi dạy Bảo Hân. Ngày mà mình viết câu chuyện này thật tuyệt, trời trong xanh, mình có bài kiểm tra, mình xử đẹp nó, mình đánh giá bản báo cáo khoa học của bạn mình qua đó hiểu rõ hơn về một mô hình học máy mà chúng mình đã học bằng cách CÙNG NHAU đánh giá và sức khỏe của mình đang hồi phục nhanh chóng.
Đây là một số tips mình muốn chia sẻ khi mình áp dụng mô hình này để có kết quả tốt hơn ở trường học.
Khi mình làm báo cáo theo nhóm, mình hoàn thành báo cáo trước thời hạn hai đến ba tuần mình gửi cho giáo viên và xin góp ý. Bởi giáo viên có thể cho bạn rất nhiều lời khuyên để bạn có thể hoàn thiện sản phẩm tốt hơn, cũng như mình, các thành viên trong nhóm, chúng mình trở nên TỐT HƠN CÙNG NHAU. Nên nếu bạn có những người rất giỏi trong lĩnh vực bạn đang làm, hỏi ý kiến của họ rất tuyệt vời nhưng làm sao để bạn quen họ, thân với họ. Nó lại là xây dựng MỐI QUAN HỆ.
Và cũng như là khi đi thực tập. Bạn có vấn đề và giải pháp được đưa ra từ người hướng dẫn của bạn. Hãy hỏi họ thật cẩn thận, đừng nên sợ hãi bởi nếu bạn không hiểu thì bạn không thể xác định được ĐÚNG vấn đề và điểm mấu chốt trong giải pháp mà người hướng dẫn đưa cho bạn. Bạn làm, thực hành và gửi báo cáo cho người hướng dẫn trước deadlines hai đến ba tuần để người hướng dẫn có thể cho bạn những góp ý. Khi bạn làm vậy, mình tin rằng bạn có thể chứng minh rằng bạn nghiêm túc học hỏi, chăm chỉ và có trách nhiệm.
Sau khi TỰ ĐÁNH GIÁ BẢN THÂN và viết câu chuyện này, mình dùng mô hình này nhiều hơn với những người xung quanh mình để TRỞ NÊN TỐT HƠN CÙNG NHAU HẰNG NGÀY. Và mình nghĩ bạn, chúng ta đã từng làm quá trình đó nhưng có lẽ chỉ là chưa nhận ra.
Mình muốn xây dựng một mô hình có thể giúp chúng ta có được đường đi cụ thể chinh phục ước mơ. Để làm được điều đó, trước tiên mô hình và lớp đầu tiên của mình (Hình 2) cần phải chính xác. Và để làm được điều đó, mình cần bạn. Mình, bạn, chúng ta CÙNG NHAU có thể làm mô hình của mình trở nên TỐT HƠN. Mình nghĩ mô hình của mình giờ mới chỉ là hạt giống và hạt giống đó cần được đâm chồi, nảy lộc, có thân, có cành, có lá. Vậy nên hãy cùng ươm mầm hạt giống đầu tiên và sau đó hãy CÙNG NHAU vun trồng để chăm sóc cái cây TỐT HƠN, với mỗi cành là một ước mơ trên nhiều lĩnh vực khác nhau với nguồn năng lượng tươi trẻ, tích cực.
Đừng ngần ngại liên hệ mình vì mình cũng cần phải
LÀM, LẮNG NGHE, CẬP NHẬT để trở nên TỐT HƠN khi ĐÁNH GIÁ CÙNG NHAU.
Và
SẼ LUÔN TỐT HƠN KHI CHÚNG TA CÙNG NHAU.
Liên hệ mình tại:
• Github - https://github.com/quanly01
• Facebook - https://www.facebook.com/goodnight2k2/
• Instagram - https://www.instagram.com/chidzung_ql/
• Twitter - https://twitter.com/chidungql
• Github - https://github.com/quanly01
• LinkedIn - linkedin.com/chidung
• Gmail - [email protected]
Lời cuối cùng mình muốn nói là:
Lời cảm ơn đến mama đáng iu - Q.T.H, papa kiên nhẫn - N.C.Q, em trai cáu kỉnh - N.Đ.L, người bạn thân nhất - T.Q.K, những người thầy - Q.T.T.T, N.X.L, N.B.M, nguồn cảm hứng - N.N Bảo Hân, Andrew, Judy, PG 13, người chiến hữu - Đ.T.D, những người đồng đội - N.T.K.L, N.H.G, T.T.N.Q, thầy cô - N.T.H.M, N.N.P, L.H.S, những người thân thiết - N.P.N, Q.A.K, T Nguyen, L Nguyen, N.M.A, Q.T.T.A, B.Q.H, tất cả những người bạn và những người xung quanh đã làm hành trang tuổi 21 của mình trở nên thật ý nghĩa.
Mình mong bạn đã có một hành trình vui vẻ những năm tháng ngồi ghế nhà trường. Hi vọng bạn có thêm những năng lượng tích cực để mạnh mẽ bước tiếp những hành trình mới cùng những tin tưởng, hay những người bạn mới để cùng nhau trở nên tốt hơn, vui hơn trong những trải nghiệm này. Cảm ơn bạn đã đi cùng mình trong hành trình này. Cảm ơn bạn đã dành thời gian cho câu chuyện của mình.
Chúng ta có lẽ đã đi qua khá nhiều cung bậc cảm xúc trong hành trình đầu tiên này. Nhưng mình nghĩ quá trình phát triển, đánh thức sự phi thường của bản thân vẫn sẽ luôn tiếp tục với nhiều khó khăn và trái ngọt. Điều đó mang chúng ta đến với nhau.
Nếu bạn thấy câu chuyện của mình truyền cảm hứng cho bản thân cũng như có những góp ý hay câu chuyện muốn chia sẻ, hãy viết cho mình. Mình rất mong có thể được nghe từ bạn.
Mình yêu các bạn!
Dũng
Link hành trình này :
• Github - https://github.com/quanly01/better-together
• Facebook -
• Instagram -
• Twitter -
• LinkedIn -
• Spotify -
• Youtube -
• Tiktok -

Phát triển bản thân
/phat-trien-ban-than
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

