Bánh mochi
Khuya không ngủ được thì nằm suy nghĩ lung tung tự nhiên nhớ tới em, một người rất là cũ. Có lần đang học thì em đưa cho hộp bánh...

Khuya không ngủ được thì nằm suy nghĩ lung tung tự nhiên nhớ tới em, một người rất là cũ.
Có lần đang học thì em đưa cho hộp bánh mochi bảo ăn đi, còn nói là em rất thích nó.
Miệng vừa nhai vừa hỏi hộp bánh ở đâu ra.
Em hồn nhiên trả lời do có một bạn đang theo đuổi tặng.
Lúc đó vừa buồn vừa suy nghĩ tiền hộp bánh bằng cả tiền ba mẹ cho ở nội trú cả tuần. Không biết khi nào mới mua nổi cho em được một hộp mochi ngon hơn vậy…
Thật!. Cho đến lúc chia tay tôi cũng chưa lần nào mua bánh mochi cho em. Tệ kinh khủng!! Sau này tiền thì ba mẹ cũng cho nhiều hơn nhưng mà bánh mochi mua ở đâu cũng không ngon bằng hồi xưa…
Lâu rồi cũng chưa ăn mochi.

Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

dahildu
Hmmm, không có ai để nhớ kiểu riêng như thế...
Nhưng nhớ quán ramen ở tầng 3 Aeon là dành cho hình ảnh với một người.
Còn cả tầng 3 của Aeon đấy, đặc biệt là udon và lẩu Nhật, Dream Games nữa, là cho hình ảnh của một người khác. Rạp phim CGV của Aeon cũng là cho hình ảnh của người đấy.
Daiso của Aeon là cho hình ảnh của một người khác nữa.
Hồ Tây cũng của một người.
Hồ Gươm và chỗ kem Tràng Tiền cũng vậy.
Hay quán cà phê Nhà Không Cửa, hay quán net ở chỗ Ngọc Lâm...
Btw, my life is still like shit, too. "Tôi đã sống một cuộc đời hổ thẹn" chẳng hạn, dù chắc chưa đến thế?
- Báo cáo

Geomancer
Sau này tình cảm mình từng dành cho một người bé lại bằng đốt ngón tay nhưng những kỷ niệm thì như một nỗi ám ảnh, lúc thì vui, lúc thì buồn, lúc thì cắn rứt...
- Báo cáo