-         Sometimes it feels like no matter how success  I have, it’s not gonna matter until I find the right guy. - You really thought this guy was the one? - I could have made it work. He..he is really fit the bill. - The bill? - White-collar, college grad, loves dogs, likes funny movies, 6’1’’,brown hair, kind eyes, works in finances, but is outdoorsy on the weekends. I always imagined we’d have a singlesyllable name like Matt, John or Dave. In a perfect world, he drives a4Runners. And the only thing he loves more than me is his golden Lab. And a nice smile. - What about you? - Let me think. You know, honestly, by the time you are 34, all the physical requirements just go out the window. I mean, you’ll secretly pray that he ‘ll be taller than you. And not an asshole would be nice. Someone who enjoys my company, comes from a good family. Because you don’t think about that when you’re younger. I don’t know. Someone who wants kids. Likes kids. Wants kids. Healthy enough to play with his kids. Please let him earn more money than I do. You might not understand that now, but believe me, you will one day. Otherwise, that’s a recipe for disaster. And hopefully some hair on his head. I mean even that’s not a deal breaker these days. A nice smile. Nice smile just might do it. - Wow, that was depressing. I should just date woman. - Tried it. We’ve no picnic ourselves.
[ UP IN THE AIR] – Tôi đã từng xem một lần cách đây 8,9 năm, tên lớp, với đề tài tìm hiểu là về tâm lý con người khi bị sa thải. Bên cạnh đó , lý tưởng sống của Ryan: “What’s is in your backpack?”, nói với người ta nên bỏ lại tất cả để chiếc vali mình mang đi là nhẹ nhàng nhất cũng để lại nhiều ấn tượng. Tất nhiên cũng không thể bỏ qua vẻ đẹp nam tính đẹp trai ngời ngời của George Clooney.
Tôi xem lại lần thứ 2 một cách đầy đủ hôm qua, trong thời gian Hà Nội giãn cách, khi phải ở một mình trong 1 căn phòng, 4 bức tường. Dù tủ lạnh có đồ ăn, laptop có Netflix và việc thì vẫn phải làm. Nhưng cảm giác chông chênh vẫn ập đến. Tôi lướt Netflix, dừng lại ở bộ phim với suy nghĩ xem lấy thêm chút động lực nhảy việc. Nhưng cuối cùng điều khiến tôi muốn ghi nhất lại là cuộc đối thoại trên kia. Có lẽ là thời gian thay đổi, và mối quan tâm của chúng ta cũng khác đi.
-         Sometimes it feels like no matter how success  I have, it’s not gonna matter until I find the right guy.
Hay là một cách diễn đạt khác của việc phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng?
Vì câu này mà tôi đã phải dừng việc đang làm lại, tập trung vào đoạn đối thoại tiếp theo bởi nghe sao mà nó đồng cảm thế.
Đó là cuộc đối thoại của Natalie – cô gái 23 tuổi, tốt nghiệp loại ưu đai học danh giá, bỏ lại lời mời làm việc ở 1 thành phố khác, đến với nơi này và chấp nhận làm công việc của một “sa thải viên” chỉ để theo chân anh người yêu – người mà cô ấy nghĩ rằng “fit the bill”.
Người còn lại, một người phụ nữ đẹp, quyến rũ, thành đạt, giỏi giang, mái tóc vàng lượn sóng luôn luôn vào lọn một cách thần kỳ.
Cuộc nói chuyện diễn ra khi Natalie bị người yêu mình “đá”, qua tin nhắn, bật khóc nức nở ở sảnh chờ khách sạn, gặp Alex, “bạn” của Ryan. Trong cuộc nói chuyện đó, Ryan đã không còn là nhân vật chính của phim. Và vấn đề được bàn tới là “mẫu hình lý tưởng” của hai người phụ nữ xinh đẹp này.
Như bất kỳ một cô gái mới ra trường, trẻ người non dạ nào khác, Natalie tin rằng mình đã gặp được “định mệnh của đời mình”, vì anh người yêu có vẻ là đáp ứng mọi tiêu chuẩn của mẫu hình lý tưởng mà cô luôn mong muốn: Dân “cổ cồn trắng”, tốt nghiệp đại học, yêu chó, thích xem phim hài, cao 6,1 feet, tóc nâu, đôi mắt dịu dàng, làm việc trong ngành tài chính, nhưng thích các hoat động ngoài trời vào cuối tuần”. Thậm chí cô còn muốn tên anh ấy sẽ chỉ là âm tiết đơn như Matt, John hay Dave. Và hoàn hảo hơn nữa thì anh ta sẽ lái 1 chiếc 4Runners. “Và thứ duy nhất khiến anh ta yêu hơn yêu em là 1 chú Golden Lab”.
Ôi nghe xong quả là quá nhiều tiêu chuẩn, và khó mà tìm được người đàn ông nào có thể đáp ứng được hết chiếc danh sách dài dằng dặc này. Quá mơ mộng, quá ảo tưởng, hay chỉ trích 1 câu luôn là mình cũng đâu có xuất sắc gì, tại sao lại đòi một người quá hoàn hảo như thế. Đặc biệt là lỡ như mà bạn vẫn chưa tìm ra, thì bạn sẽ được nghe rất nhiều câu kiểu, “hạ thấp cái tiêu chuẩn xuống”, hay “mơ mộng ít thôi”.
Natalie may mắn, vì đã từng tìm được chàng trai đáp ứng tất cả mong muốn của cô ấy. Nhưng tìm được thì sao chứ, cuối cùng vẫn là nhận được một lời chia tay qua tin nhắn. Nói ra thì, chàng trai giống như trong mơ của bạn cũng chưa chắc đã phải là định mệnh của bạn. Thế nên tìm thấy hay không thực ra không phải vấn đề.
Còn Alex,  người phụ nữ thành đạt quyến rũ còn lại, khi đã trải qua rất nhiều thăng trầm, có tiền, có quyền, có vị trí, cô ấy có “tiêu chuẩn chọn chồng” không?
Có chứ, ai mà chẳng có mong muốn của riêng mình. Có chăng là mong muốn của cô ấy không còn quá chi tiết, hay quá tập trung vào vẻ bề ngoài. Bạn sẽ âm thầm cầu nguyện rằng anh ta sẽ cao hơn bạn. Không phải là một tên khốn đã là một điều tốt đẹp rồi”. Và đề cao hơn về con người, “đến từ một gia đình tốt, thích những đứa trẻ, và đủ sức khỏe để chơi cùng chúng”.
Nghe thì dễ dàng hơn. Nhưng điều quan trọng là “anh ta nên kiếm nhiều tiền hơn tôi”. “Bây giờ điều đó có thể không quan trọng với bạn, nhưng đến một ngày nào đó, những chiếc hóa đơn sẽ trở thành thảm họa”.
Và câu mà tôi thấy thú vị nhất là “mong anh ta có một ít tóc trên đầu, mà thậm chí ngay cả việc anh ta hói cũng không phải là điều có thể phá vỡ mối quan hệ”. Vì nó làm tôi nhớ đến một cô em gái đặt tiêu chuẩn đầu tiên của mình dành cho đối phương là phải nhiều tóc, bởi cô ấy tóc đã mỏng rồi, “nếu 2 vợ chồng cũng ít tóc thì con sinh ra sẽ hói mất”.
Vậy đấy, đánh đổi cho những tiêu chuẩn nghe có vẻ nhẹ nhàng là những điều thực tế hơn rất nhiều. Cô ấy đủ chín chắn để không còn yêu về vẻ bề ngoài, không còn thích những chàng trai trẻ thích nuôi chó hay ôm đàn guitar nghêu ngao hát. Điều cô ấy cần là một người biết chăm sóc con cái, biết kiếm tiền, biết lo cho cuộc sống gia đình.
Và theo bạn, ai mới là người có “tiêu chuẩn” cao hơn?
Có lẽ câu trả lời sẽ phụ thuộc vào bạn đang ở “khoảng” nào của cuộc sống?
Nhưng bạn có để ý không, trong mong muốn của cả 2 người phụ nữ ở 2 thế hệ, có một hằng số không thay đổi.
A nice smile.
Một nụ cười đẹp.
Phụ nữ sẽ thấy đàn ông có nụ cười đẹp ở 1 trong 3 trường hợp:
Một là, anh ta đẹp trai. ( Hãy cầu nguyện rằng cô ấy không lấy George Clooney làm tiêu chuẩn).
Hai là, anh ta đáp ứng đủ các tiêu chuẩn của cô ấy.
Ba là, vì thích.
Người ta có thể thích một người vì “say nắng” một nụ cười. Và ngược lại thì nụ cười của người ấy sẽ luôn đẹp nếu bạn để tình yêu vào trước khi nhìn thấy nó.
Nó là hằng số, mà cũng là biến số. Bởi thực tế thì nhiều lúc bạn sẽ thích người ta chẳng vì lý do gì cả. Anh ta không đáp ứng được chút tiêu chuẩn nào trong kia, hay thậm chí còn đi ngược lại với số đó. Anh ta không có mẽ ngoài, không giàu , không biết kiếm tiền, nhưng bạn vẫn thích. Có khi như người ta nói, “chỉ là hôm nay nắng đẹp, anh mặc màu áo mà em thích”. Người ta gọi nó là “mù quáng vì yêu” mất rồi.
Nhưng bạn thấy đấy, cả 2 người phụ nữ ấy đều có thêm dòng này. Ai mà chẳng mong muốn một tình yêu dựa trên tình yêu thay vì lấy tiêu chuẩn làm hàng đầu. Hay nói cách khác, khi một cô gái tìm thấy người mà cô ấy thích, tất cả mọi thứ đều có thể bị quẳng ra sau đầu. Vậy nên đừng sợ hãi khi nghe rằng một cô gái có cả list dài tiêu chuẩn. Chỉ cần quan tâm, cô ấy có thích bạn và bạn có thích cô ấy hay không thôi :D