Bạn tôi đi lấy chồng
Khi tôi cuối cấp 2, bạn tôi lấy chồng: trong khi cứ chiều chiều tôi lại đạp xe ra hiệu sách ngóng chờ tập mới của Conan. Khi tôi vẫn...

Khi tôi cuối cấp 2, bạn tôi lấy chồng: trong khi cứ chiều chiều tôi lại đạp xe ra hiệu sách ngóng chờ tập mới của Conan.
Khi tôi vẫn còn đang quẩn quanh suy nghĩ nên học trường gì, bạn tôi lấy chồng.
Khi tôi vẫn loay hoay với suy nghĩ trưa nay ăn gì và tối đi chơi đâu trốn deadline ở tuổi hai mươi "twenty something", bạn tôi lại lấy chồng.
Tôi đã từng nghĩ lấy chồng ở tuổi đấy là một sự rủi, tức là bạn đã có thể chọn một con đường khác thay vì quàng vào người một thứ trách nhiệm xa lạ mà cả cơ thể và cả tinh thần bạn chưa sẵn sàng cáng đáng. Ít nhất là hồi còn bé tí và còn nghe mẹ dọa nếu có yêu đương ai thì cạo đầu bôi vôi thả trôi sông tôi đã nghĩ vậy. Tôi nghĩ làm gì thì làm chứ đừng nên lấy chồng ở tuổi 15, 18 rồi 20, những cột mốc tuổi rất đẹp của một người như thế. Cho đến khi những đứa bạn tôi đi lấy chồng.
Mấy người non dại thường nghĩ kiểu của tôi lúc ấy: nhìn người ngoài làm cái gì thì dễ coi nhẹ, dễ đánh giá này kia. Tôi cũng thường nghĩ có lẽ những người lấy chồng sớm chỉ ngu thôi, nông cạn thôi, và họ chỉ lười đi học tiếp, lười sống theo lối sống "như mọi người" mà chọn bỏ cuộc chơi. Tôi nghĩ lấy chồng sớm là phí hoài, là cái gì đó nên tránh và thậm chí cấm kị.
Cho tới khi bạn tôi đi lấy chồng.
Đêm trước ngày đưa Chanh về nhà chồng, chúng tôi nằm cạnh nhau và nó vẫn còn gác chân lên người tôi, còn mặc bộ đồ ngủ họa tiết ngớ ngẩn cứ như đứa trẻ con. Thực ra từ lúc biết Chanh tôi vẫn hằng ngưỡng mộ nó, vì nó thông minh, khéo léo và dường như có thể kết bạn với bất cứ ai mà vẫn giữ được sự thành thật. Nó học giỏi và tôi biết con đường học đấy của nó sẽ thật rộng mở.
Nhưng khi nó lấy chồng tôi chẳng nói được gì, bất cứ cái gì trong số những suy nghĩ ở trên về chuyện bỏ học lấy chồng. Sao tôi câm nín? Tôi không rõ, nhưng tối hôm ấy tôi chỉ có thể lắng nghe chăm chú rồi cười trừ khi nghe Chanh kể những điều khiến nó lấy chồng, hoàn cảnh nhà nó ra sao, chồng sắp cưới ra sao, nó cảm thấy thế nào. Tôi chỉ cười, đơn giản vì cái thế giới quan nhỏ bé của tôi lúc ấy chưa tính tới được những điều rất thực tế mà Chanh nói. Tôi còn là đứa bé được mẹ sắm cho từng cái áo. Thế mà Chanh, chính là con bạn hay cười hô hố về những trò đùa ngớ ngẩn, đang nằm lo chuyện về nhà chồng cư xử thế nào, hai bên họ ra sao, ở bao lâu thì về nhà mẹ, cơm nước chào hỏi kiểu gì cho đủ lễ nghĩa. Tôi nhận ra tôi chỉ là con ếch, bé tí ti nhưng tưởng giọng mình đanh lắm.
Nhận lời mời đám cưới của Sún hôm nọ, nói có gì tôi về giúp nó nước nôi tiếp khách, tôi lại nhớ cái cảnh Chanh chạy qua chạy lại như con thoi và cười nói với từng bàn khách tới chơi. Tôi thương Sún và tôi thương Chanh nhiều. Tại sao Sún chọn cái mà nó chọn bỗng chẳng còn quan trọng. Tôi chỉ nghĩ tới việc mặc cho tôi nghĩ gì cao siêu về cái gọi là "nữ quyền", rồi bạn lẽ ra nên tự quyết định đời mình chứ không để tác động của hoàn cảnh xen vào, rồi try hard lên, rồi đủ thứ bác học lớn lao thì bạn tôi vẫn lấy chồng và nếu tôi có đến trước mặt chúng và hét lên ĐỪNG LẤY CHỒNG ĐỒ NGỐC Ạ HÃY ĐI HỌC ĐI thì tôi cũng chẳng thay đổi được gì ngoài trở thành một kẻ rao giảng đạo đức chưa rõ có đạo đức thật không, một kẻ xa lạ, chỉ rành lý thuyết và chẳng biết cái quái gì về thực tế. Tôi có phải đi làm để kiếm tiền học phí và nếu không có thì sẽ khốn đốn đâu? Tôi có bao giờ phải nghĩ nên hy sinh việc học của mình để anh trai được tiến xa hơn đâu? Tôi có phải đêm nằm khóc vì việc học thì dài mà mẹ thì vẫn thức dậy lúc 5 giờ để làm lụng lo cho tôi đâu? Những lời nói nghe vẻ hay ho truyền cảm hứng của tôi bỗng trở nên vô nghĩa.
Và hơn nữa, việc học đối với tôi liệu có phải đã trở thành một cái gì đó để phân hạng cao thấp, để vui sướng hệt một cái 'khoái cảm' thay vì giúp tôi hiểu biết hơn? Liệu có phải tôi chỉ "khá khẩm trong trường học nhưng dở tệ ở trường đời", và học có giỏi cũng chỉ để đầu to mắt trố? Tôi có làm như Chanh và Sún nếu như tôi ở trong hoàn cảnh của họ không? Làm thế có ngu không, có sai không? Ai bảo thế? Mà thật ra làm sao tôi biết được hoàn cảnh của họ thế nào để suy tính điều ấy?
Những gì tôi biết được, là cả Chanh và Sún của tôi đều chọn và chịu trách nhiệm cho lựa chọn ấy. Điều hiển nhiên. Họ có thể rất nông cạn hay dễ nản chí nhưng họ chịu trách nhiệm về đời mình. Còn tôi, tôi còn dại và còn nông, nên điều tốt nhất tôi có thể làm là cố gắng mang theo lòng tốt của mình để đối xử với mọi người. Bởi vì nếu không, tôi sẽ chẳng biết được tôi đang là con ếch bé luôn phán xét trong cái giếng ảo tưởng của nó.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Rùa Bèo Bọt
Lúc còn nhỏ mình cũng cảm thấy mấy bạn lấy chồng sớm đúng là ngu dại :))) Lớn lên gặp nhiều người mới thấy không hẳn vậy, và những bạn lấy chồng sớm không phải do bắt buộc (chửa trước, bị bắt lấy,..) thì hầu hết các bạn đó đều rất khôn khéo, biết điều và trưởng thành hơn so với bạn cùng trang lứa.
Bạn mình học xong cấp 3 phát lấy chồng luôn, cả lớp khi đó cười cợt, tiếc rẻ bảo sao không học tiếp, chưa bay nhảy tí nào đã đeo gông vào cổ. Ấy thế mà giờ bạn ấy có 2 thằng cu sinh đôi đẹp quá trời, có công việc ổn định cả vợ lẫn chồng ở quê, trong khi mình vẫn ở thành phố vật lộn để trả tiền nhà, tiền sinh hoạt :))) Nhiều người như mình cứ đọc được ba cái nữ quyền cao siêu mà dè bỉu những người lấy chồng sớm, nhưng họ cũng chẳng để ý đâu, cái gì đến là đến thôi, không phải cứ phản kháng lại cái cũ mới là tiến bộ.
- Báo cáo

KhoangLang
mình cũng nghĩ giống bạn, và cũng đang mệt nhoài vật lộn với phố xá đông người. Bạn bè của mình lấy chồng sớm cũng nhiều, có người khổ nhưng cũng có người được cho là sướng. Đó là lựa chọn của mỗi người.
- Báo cáo

AnhAnh Trần
Đúng vậy, đó là quyết định của họ, ta tôn trọng quyết định của họ và mong họ được hạnh phúc với tư cách là 1 người bạn.
- Báo cáo

nemesis
Tùy xem lấy ai và điều kiện bản thân như thế nào. Bạn trích dẫn 1 ví dụ quá ư là may mắn trong xã hội này. Trong số đám bạn của mình, số lập gia đình sớm, tới nay nhóm gia đình có điều kiệ chưa rụng đôi nào trong khi nhóm tay làm hàm nhai thì rụng 1 vài đôi mà lườm nhau công khai cũng có. Vật chất quyết định ý thức, câu này hiểu nông sâu ra sao cũng được.
Xã hội này đa phần là thành phần gia đình chỉ có 1 chút tiền trở xuống, nói tới trăm triệu là phải tính toán kỹ (mời đọc tài liệu của Tổng cục thống kê). Không phải tự nhiên mà thanh niên, đặc biệt là số ly hương ra thành thị lại lập gia đình muộn hơn thế hệ trước.
Nữ quyền không quá liên quan tới chủ đề này. Bạn ghét nữ quyền, ok. Nhưng hãy nhớ hôn nhân liên quan tới cả đàn ông, và đàn ông cũng đang đi làm bục mặt ra để chuẩn bị thật tốt cho 1 caia gia đình trong tương lai.
Nếu bố mình làm sếp và mẹ mình có dăm cái công ty sân sau thì hê hê, mình đã cố mà đẻ sớm cho con lớn sớm, sau này còn tác động, hỗ trợ sự nghiệp cho nó rồi.
Đó là NẾU.
- Báo cáo

Rùa Bèo Bọt
À, mình chỉ muốn nói là không nên có quá nhiều định kiến với việc kết hôn sớm thôi. Nhiều người cứ nghĩ kết hôn sớm là khổ, là dại, nhưng ai có lựa chọn của người nấy và chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình. Ai khổ ai sướng thì chưa biết, đường dài mới biết ngựa hay :))). Nhưng trước mắt nên tôn trọng quyết định của người khác nếu nó không sai trái, lập gia đình sớm cũng có nhiều cái hay mà :))) Chuyện lấy chồng sớm nó chỉ như là câu chuyện mà mấy đứa con gái hay thủ thỉ với nhau, à đứa này thế này, đứa khác thế nọ. Mình không nghĩ lấy chồng sớm nó phổ biến đến mức như thể một kiểu gây hại cho xã hội và phải lôi số liệu ra nói đâu bạn :))
- Báo cáo

nemesis
Cũng giống như chính sách Kế hoạch hóa gia đình (hiện đã nảy sinh nhiều bất cập, như người có tiền thì đẻ ít mà ít tiền lại đẻ nhiều) thì vấn đề mà tác giả đặt ra dựa trên tiền đề gia đình là hạt nhân của xã hội (phổ biến ở mấy nước XHCN châu Á). Hiện nay chúng ta đang dần nghiêng về chủ nghĩa cá nhân của phương Tây, tôi làm gì kệ tôi. Nhưng ở bình diện xã hội, khi "tôi" bỏ bê học hành, không có kiến thức, kỹ năng, cũng chả có vốn vì đổ hết vào gia đình sớm quá rồi; thì "tôi" đó trở thành một gánh nặng lên người đóng thuế khác. Chưa xét tới vấn đề tệ nạn xã hội và tội phạm, vì hơi xa.
Tôn trọng quyết định của người khác là hiển nhiên, tôi nghĩ không nên vận động ban hành luật để điều chỉnh vấn đề này. Tuy nhiên, Spiderum là diễn đàn thảo luận các vấn đề khoa học - xã hội, do đó, tôi thấy tác giả nêu vấn đề là hợp lý. Việc bạn phản biện và tôi trả lời, cũng là hợp lý. Và còn hợp lý cho tới khi nào chúng ta chưa xoay sang ngụy biện, xảo biện, công kích cá nhân,... (tôi rất ghét món này).
- Báo cáo

LockedAwya
Chuẩn đó bạn. Mình thấy ngày nay hầu hết những người mà thành lập gia đình sớm đều là do sự mất kiểm soát, đi quá giới hạn, hay nói nôm na là "bác sĩ bắt cưới". Vì thế nên là sau khi lấy xong mới lòi ra những cái dở của nhau, thế này thế kia trong khi đó sự trải đời và kinh nghiệm còn quá non.
Nói tóm lại thì việc lập gia đình sớm thời nay nó quá nhiều rủi ro cho những bạn mà tình hình tài chính chưa ổn định, hay là những bạn chưa hiểu kĩ hết nửa kia của mình. Tuổi đôi mươi thì nên là tuổi để vui chơi, tìm hiểu thế giới và học hỏi thêm nhiều điều khác trong cuộc sống, chưa nên là tuổi để kết hôn.
Còn nếu bạn lỡ phải lập gia đình ở tuổi đó thì mình chỉ biết nói good luck thôi.
- Báo cáo
Ccc.ccc
Hãy bàn về việc lập gia đình là 'có thể lựa chọn' đc, đó là khi ko phải vì miếng cơm manh áo, ko phải là có bầu sớm...Khi trẻ chúng ta hay mắc sai lầm, và đưa ra lựa chọn lớn như thế ở độ tuổi đấy giống vs việc hên xui... May thì êm ấm tốt đẹp, đen thì phải chịu thôi. Lập gia đình đồng nghĩa với hy sinh rất nhiều thứ, học được thêm nhiều điều, được trải nghiệm những cảm xúc tuyệt vời.
Việc tự chịu trách nhiệm là dấu hiệu của sự trưởng thành, mà quá trình trưởng thành là tích lũy kinh nghiệm, là tìm hiểu bản thân. Có khi bản thân chúng ta, dù sợ hãi nhưng luôn khát khao tìm kiếm tình yêu lớn của đời mình, quãng đường dài đã đi là chuẩn bị cho điều đó. Và nếu lập gia đình sớm, thì chắc gì đã có bản thân ngày hôm nay, haha
Và khi hiểu chuyện chút chút thì dè bỉu hay khinh thường người khác, đơn giản là hành động 1 thời trẻ con mà thôi.
- Báo cáo

Vohavu

- Báo cáo

AnhAnh Trần
Bài viết của bạn hay. À mình có đăng bài nè, cậu có thể tới xem bài và đưa ra ý kiến về bài đăng của mình được không? Cảm ơn cậu.
- Báo cáo