BẤT ĐỊNH CÓ PHẢI CUỘC ĐỜI KHÔNG EM?
Những thứ hiếm hoi thường quý giá (trừ con gái học ngành kỹ thuật – đùa đấy!). Người ta thường phấn đấu, cố gắng để đạt được và hạnh...
Những thứ hiếm hoi thường quý giá (trừ con gái học ngành kỹ thuật – đùa đấy!). Người ta thường phấn đấu, cố gắng để đạt được và hạnh phúc khi như ý. Nhưng cũng có những trải nghiệm bình dị mà lớn lao, giản đơn mà ý nghĩa. Đó có thể là việc ngồi ngắm những cơn giông, cơn gió kèm sấm, chớp trước cơn mưa. Đó cũng là việc chạy nhưng bay trong cơn mưa tầm tã. Đó cũng có thể là ngồi ở một ngã ba tù mù đèn, nước nhỏ long tong qua những lỗ thủng trên chiếc bạt cũ, ngắm dòng người hối hả lại qua.
Đâu là sự bất định trong cái thành phố này? Chắc hẳn không phải việc ngồi ngắm những cơn giông, cơn gió trước cơn mưa. Hay dù có phải chạy như bay trong cơn mưa tầm tã để ướt từ đỉnh đầu lơ thơ tóc đến gót giày, nếu vẫn biết quán quen ở đâu và đèn quán vẫn chưa tắt, đó cũng chẳng phải là bất định? Hay đó là mỗi câu chuyện của mỗi người trong quán ăn, thay vì ăn bữa cơm gia đình thì lại dùng tạm một bát phở bên ngoài giữa cơn giông cuối hạ? Liệu còn điều gì bất định và buồn hơn không?
Đó có phải là việc những bạn 26.5 điểm trượt ĐH Ngoại Thương, 27 điểm trượt ĐH Y Hà Nội? Buồn lắm, nhưng mà rồi sẽ có cách sắp xếp phải không? Điểm số chưa hẳn là thước đo của tài năng. Thiếu chút xíu nguyện vọng 1 thì ta vào nguyện vọng 2. Không vào được Y Hà Nội thì vào Quân Y. Người giỏi thì ở đâu và làm gì cũng giỏi nhỉ? Đâu nhất thiết học Ngoại Thương mới giỏi về kinh tế. Đâu nhất thiết học Y Hà Nội mới trở thành những lương y có ích trong cuộc đời. Tuổi trẻ lúc nào cũng đẹp đến đau lòng?
Vậy bất định có phải là việc những kì thi đại học luôn đưa ra những phương án cuối cùng vào sát ngày thi? Hay bất định là việc chẳng có một cơ sở rõ ràng nào để tính toán nhằm chọn trường đại học cho phù hợp với sức học? Hay đó là việc viết một cuốn sách bày tỏ suy tư cá nhân, để rồi một ông nào đó lấy ra một đoạn để chọn làm đề thi đại học và hứng muôn vàn gạch đá chỉ trích đầy cay nghiệt? Hay đó là việc lúc ở bên ta, lúc ra bên địch?
Tuổi trẻ vẫn vậy, luôn là một bầu trời trong lành thấm đẫm hương hoa mà ai đã trải qua đều mong có một lần được quay trở lại.
Buồn nhỉ? Chẳng ai có thể tắm hai lần ở một dòng sông!
Nhưng người ta sẽ có thể dính hai cơn mưa khác nhau khi đi một chặng đường trong lòng phố thị.
Nguồn :
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất