Ánh nắng của ...
Chiều nay, sau gần 1 tháng không đối đáp qua email với bạn. Bạn cũng chẳng hề quan tâm rằng mình ra sao, buồn hay vui. Mình tỉnh dần...
Chiều nay, sau gần 1 tháng không đối đáp qua email với bạn. Bạn cũng chẳng hề quan tâm rằng mình ra sao, buồn hay vui. Mình tỉnh dần ra, chấp nhận sự thật rằng bạn chưa hề để ý đến mình. Tự dặn lòng sẽ dần không quan tâm bạn nữa. Rồi mình cũng gần như làm đuợc. Nhưng chiều nay, mình gọi chị đồng nghiệp thì bạn lại bắt line. Vẫn cái giọng quen thuộc, vẫn cái kiểu quen thuộc, bạn hỏi nguợc lại mình : em là ai, em gọi đến thì phải giới thiệu tên, tuổi đi chứ, rồi, nói đi, em là ai? Bất chợt mình nghĩ đến lời bài hát : em là ai từ xa buớc đến dịu dàng, chân phuơng, em là ai tựa như ánh nắng ngọt ngào trong suơng. Và phút bối rối ấy, mình nhớ lộn tên bài hát là "ánh nắng của anh". Thế là mình trả lời luôn cho nó ghê: Ánh Nắng ....
Mình rất muốn trả lời là : ánh nắng của anh. Nhưng rốt cục mình vẫn hiểu rằng mình có thể là ánh nắng nhưng của anh nào thì chưa rõ chứ không phải của bạn. Và nguời thấy mình dịu dàng, chân phuơng liệu có tồn tại không??? Mình đợi nguời ấy lâu quá đến mức chỉ mong nguời ấy là bạn. Nhưng bạn chỉ gọi mình là Cá Sấu... 
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất